Bi Thương Ngược Dòng Thành Sông - Đối Nhân Hộ Người

Chương 67: Gấu bông




- Này đang làm gì vậy?
Tề Minh lay người đang đứng thẩn thờ nhìn xa xăm, ít khi thấy Cố Sâm Tây ngơ ngẩn thế này, Tề Minh có chút ngạc nhiên hỏi.
Cố Sâm thấy là Tề Minh, hơi hơi nhíu mày: ngắm cảnh một chút không được à.
- Tề Minh: oh, kẻ điên khùng như cậu cũng có lúc thế này sao!
Cố Sâm Tây mất hứng, hừ lạnh hậm hực đi vào trong. Tề Minh đắc ý cũng đi vào. Dạo gần đây, Tề Minh có vẻ thích trêu chọc cái tên điên khùng này, không biết tại sao nhưng nhìn dáng vẻ tức tối kia của Cố Sâm Tây, Tề Minh rất là hài lòng a!
(Ta không phải hủ nên sẽ không ship 2 anh đâu 🤭 mấy bạn muốn nghĩ sao nghĩ)
_________________________
Tối đó, cả đám cùng nhau xuống phố đi dạo, vào khu chợ đêm mà ăn chơi chụp hình tự sướng. Đầu tiên là quyết định vào hàng quán làm một nồi lẩu hải sản, no nê bữa chính thì ra ngoài các khu trò chơi, trà đá ven đường. Đi chung được một lúc thì Bình Nhất Tâm và Dịch Dao xin tách ra đi riêng, 3 người cũng biết chuyện của họ nên cũng không ai nói gì đành tiếp tục đi cùng nhau.
2 người sau khi tách ra thì chuyển sang một con đường khác, 2 bên cũng đầy đủ các gian hàng từ ăn uống đến vui chơi, vì khu này chuyên về việc giải trí cho các khách du lịch nên thường khá đông người.
....
- Giữ chặt một chút!
Bình Nhất Tâm hơi giơ lên 10 ngón tay của mình và nàng đang xen kẻ, thấp giọng nói. Dịch Dao hiểu ý gật đầu đáp một tiếng.
Lúc chưa chính thức cùng nhau, 2 người đôi khi cũng sẽ nắm tay dạo phố, nên về mặt tiếp xúc bên ngoài thế này cũng đã quen thuộc, không có e ngại gì chỉ là không quá rõ ràng đường mật như bây giờ. Bây giờ, 2 người đã thổ lộ lòng mình, nên chuyện thân mật chỉ có tiến thêm không thề lùi sau, đôi lúc giữa chốn đông người, Bình Nhất Tâm cũng sẽ không kiêng nể mà dang tay ôm lấy Dịch Dao vào lòng để bày tỏ. Lúc đầu Dịch Dao còn xấu hổ từ chối, nhưng dần cũng quen với mặt này, chỉ tuỳ ý cô, còn nàng thì chôn chặt mặt mình nép vào cảm thụ hơi ấm từ người nọ.
Đi ngang qua một gian hàng trò chơi ném banh, Bình Nhất Tâm chú ý đến ánh mắt Dịch Dao đang tập trung lên một cặp gấu bông nhỏ chiều cao khoản 30 cm. Hơi hiểu ý, môi cô nhếch lên độ cong nhất định, bèn kề sát tai nàng thỏ thẻ: thích chúng sao?
Thanh âm nhỏ đủ để 2 người nghe thấy, Bình Nhất Tâm còn nổi lên ý trêu ghẹo thà hơi nóng vào tai Dịch Dao khiến nàng rùng mình, rụt cổ.
- Nói bình thường tớ vẫn nghe thấy!
Dịch Dao mặt không tự nhiên nói.
Bình Nhất Tâm chú ý cả vành vai nàng có chút ửng đỏ, khẽ nhếch mép, đưa tay sờ lên, vẫn giữ giọng điệu trước: sao vậy, chỗ này không thoải mái sao?
Dịch Dao cảm thấy bị cô nói trúng, hơi đảo mắt lắp bắp: không có...!
Bình Nhất Tâm thoáng qua một tia giảo hoạt trong mắt, một lần nữa kề sát lại bên tai còn đo đỏ lúc nãy của Dịch Dao nói nhỏ: để tớ lấy chúng giúp nhé!
Lần này Bình Nhất Tâm cố tình đưa gần hơn vô ý để môi mình sượt qua, Dịch Dao một trận kinh hoảng lập tức theo bản năng mà rụt đầu. Vành tai đã đỏ hơn nhiều bằng mắt thường có thể nhìn thấy.
- Haha!
Bình Nhất Tâm cười cợt một tiếng, nói: Dao Dao nhà ta mẫn cảm quá a!
- Tớ...không có!
Dịch Dao hắng giọng nói, còn đánh nhẹ vào bên một bên vai cô, tỏ vẻ giận dỗi.
- Được rồi...vậy ta đi qua đó!
Bình Nhất Tâm thu hồi nụ cười, nhưng trong mắt vẫn tràn đầy ý cười, sũng nịnh nói, liền dẫn tay nàng ghé vào gian hàng kia.
Đối với người bình thường, trò chơi này có thể nghĩ theo hướng vận may hên xui, nhưng đối với người tập võ hơn 10 năm, Bình Nhất Tâm liền tự tin thể hiện. Lần một liền ném trúng cả 3/3 quả bóng vào rổ, hiên ngang nhận lấy phần thưởng của mình.
Dịch Dao ngỡ ngàng nhìn Bình Nhất Tâm đang cười đắc ý, lại nhìn 2 con gấu nhỏ trong tay cô, nhất thời hưng phấn cười rộ. Nàng liền quyết định mỗi người giữ lấy một con. Đây có lẽ là món quà couple bồ đầu tiên của 2 người từ khi yêu nhau.
....
Hơn 10 giờ tối, thì cả 2 cảm thấy đã mõi nhừ 2 chân vì lúc bắt đầu ra đường chỉ mới hơn 6 giờ, liền quyết định cùng nhau trở về phòng. Về tới nơi, nhìn lại chẳng có ai liền biết 3 người kia có lẽ vẫn còn vui say bên ngoài, lúc sau Dịch Dao kiểm tra điện thoại thì thấy có tin nhắn từ Cốc Đan gửi đến.
Bình Nhất Tâm thấy điện thoại nàng có người gửi tin liền tò mò hỏi đến: giờ này mà ai còn gọi cậu vậy?
Dịch Dao đọc xong khẽ cười một tiếng nói: là Cốc Đan, nói 3 người bọn họ chơi một lúc nữa mới về. Chắc là sẽ đi uống đêm.
- Bình Nhất Tâm hơi nâng mi: từ lúc nào thân như vậy?
- Dịch Dao khó hiểu nghĩ: không biết, mà Tề Minh cũng chịu ở cùng Cố Sâm Tây cả buổi như vậy đúng là chuyện lạ a!
Bình Nhất Tâm rũ mắt, giọng thản nhiên không quan tâm lắm nói: kệ vậy, mong là đừng có quậy phá quán người ta là được.
Dịch Dao đem 2 con gấu cất đi, sẵn lấy ra bộ đồ ngủ rồi vào phòng tắm rửa. Bình Nhất Tâm cũng theo cô cầm trên tay bộ đồ của mình nhìn nàng nhăm nhe, cười lấy lòng.
- Dịch Dao: cậu sao vậy, muốn vào trước?
Bình Nhất Tâm ra sức lắc đầu, đảo mắt nói: tắm chung...được không?
Dịch Dao nghệt mặt, cả người trở nên nóng hừng, không tự nhiên nói: vậy...không tốt lắm...hay vẫn là chia nh-
Bình Nhất Tâm biết nàng sẽ biểu hiện như vậy liền một mạch bước vào phòng tắm tiện thể kéo luôn cả Dịch Dao vào trong. Nhe răng cười nói: lâu lâu mới có dịp đi chơi thế này a!
Dịch Dao thấy trong mắt cô có vẻ kiêng quyết, lại còn khoá cả cửa, đành thở dài xấu hổ đồng ý. Được việc, Bình Nhất Tâm càng cười rộ một tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.