32
Năm thứ 3 kết hôn, tôi mang thai và sinh con.
Vào ngày chuyển dạ, Tống Thanh Nhã mang theo khoảng một trăm vệ sĩ và bao vây ba vòng trong, ba vòng ngoài bệnh viện.
Thật tốt, bà ấy bây giờ thực sự trông giống như một bà trùm xã hội đen rồi.
Ngay lập tức cho tôi cảm giác an toàn.
Hám Sinh có chút uất ức: "Man Man, dì bày ra thế trận này là định đánh tiếng với anh sao?"
"Nhưng bà ấy còn không biết, anh ước gì có thể sinh con thay em, sao có thể để em chịu ủy khuất được."
Tôi bị anh ấy trêu đến mức cười đau cả bụng, lập tức bị y tá đẩy đi.
Tôi đã hạ sinh thành công một cặp song sinh.
Bé trai tên là Từ Tư Nam, còn bé gái tên là Thẩm Ức Vi.
Hám Sinh nói: "Anh là cô nhi không họ không tên, họ hay huyết mạch đối với anh mà nói căn bản không quan trọng."
"Man Man, đời này anh chỉ mong em hạnh phúc bình an."
“Cũng chỉ mong bố mẹ nơi chín suối có thể yên lòng."
"Anh chỉ muốn bố hài lòng vì đã không hề nhìn nhầm con người anh."
Khi các con đầy tháng, Hám Sinh và tôi đưa các con ra nghĩa trang.
Trước mộ bố mẹ, hoa hồng được trồng khắp nơi.
Gió thổi qua, hương thơm ngào ngạt, đẹp không tả xiết.
Và trong những bông hoa đang nở rộ, tôi dường như nhìn thấy Từ Bình Nam và Thẩm Tĩnh Vi khi họ còn trẻ.
Người ta đều nói một người tử tế và tốt bụng sẽ được tái sinh trong một gia đình tốt ở kiếp sau, cuộc sống của họ sẽ tràn đầy phước lành.
Chắc hẳn bây giờ bố mẹ tôi đã vào một gia sung túc rồi.
Được ôm trong bàn tay và yêu thương.
Nếu có kiếp sau, tôi vẫn muốn làm con gái của họ.
Nếu thật sự có kiếp sau, trong kiếp đó, gia đình ba người chúng tôi sẽ không bao giờ chia cắt nữa.
[Hoàn]