Bình Vương Thần Cấp

Chương 273: Mày nghĩ mày rất quan trọng à?




“Đợi đã!” Nicole gọi một câu rồi đứng lên, trên mặt cô ấy hiện rõ sự hưng phấn.
Nicole không nghĩ đến việc Lâm Trạch Dương sẽ đến đây tìm mình, mấy ngày rồi cô ấy không gặp được Lâm Trạch Dương nên giờ rất kích động.
Nhưng lúc này trợ lý của Nicole đã kéo Nicole lại và lắc đầu với cô ấy, muốn bảo Nicole không nên kích động như vậy.
Dù việc tuyển chọn này là không công khai với truyền thông nhưng Nicole là siêu sao quốc tế đấy, mọi hành động cử chỉ của cô ấy đều sẽ bị mọi người chú ý đến, ở hiện trường có một số phóng viên được chọn đi cùng để ghi hình nội dung rồi tuyên truyền.
Vậy nên lúc này Nicole không thể quá thân thiết với Lâm Trạch Dương như vậy được, nếu không sẽ có scandal và điều này sẽ gây bất lợi với Nicole.
Trong chớp mắt Nicole cũng đã suy nghĩ cẩn thận về vấn đề này nên đã ngồi xuống, nhưng ánh mắt nhìn về phía Lâm Trạch Dương vẫn có vẻ rất thân thiết.
Tên nhân viên công tác vừa rồi nghe thấy tiếng của Nicole nên đã buông Lâm Trạch Dương ra.
Lâm Trạch Dương vừa đi về phía Nicole vừa nói: “Nicole, trong thời gian này cô đều ở đây à?
Ăn ở đây có hợp khẩu vị không, ngủ có bị lạ giường không?”
Lâm Trạch Dương thấy mình quả thật là người thông minh, nhìn trình độ nói chuyện này đi, rõ ràng muốn bảo Nicole trở lại dọn dẹp vệ sinh nhưng lại có cảm giác rất cao thượng.
Quả nhiên Nicole lập tức kích động, thật sự là cô ấy ăn không quen mấy món ở đây, giường trong khách sạn cũng không thoải mái bằng giường của Lâm Trạch Dương, cô chuẩn bị mở miệng trả lời Lâm Trạch Dương.
Trợ lý của Nicole lại ho khan rồi nhìn Lâm Trạch Dương: “Anh đến đây tham gia buổi phỏng vấn à? Anh chuẩn bị biểu diễn tài năng gì? Mời biểu diễn.”
Lúc nói chuyện, trợ lý của Nicole cũng đang đánh giá giá nhan sắc của Lâm Trạch Dương rồi liên tục dùng khẩu hình miệng nói với Lâm Trạch Dương không nên thể hiện quá thân thiết với Nicole, thậm chí còn duỗi tay chỉ vào camera đang ở bên cạnh.
Lâm Trạch Dương hiểu ra rồi trắng trợn nhìn trợ lý với vẻ “Tôi hiểu rồi, tôi thông minh lắm đúng không, mau khen tôi đi.”
Trợ lý của Nicole giật giật khóe miệng, giao tiếp với Lâm Trạch Dương thật sự là một việc làm người ta tổn thọ.
“Vậy thì mời anh biểu diễn.” Trợ lý của Nicole căng thẳng nói với Lâm Trạch Dương.
Lâm Trạch Dương ngây người tại chỗ, biểu diễn? Diễn cái gì hả? Anh có phải đến để phỏng vấn tuyển chọn đâu?
Lâm Trạch Dương đứng đó khoảng 1 phút mà không nói gì, cũng chẳng làm gì.
Có vẻ giống như một thực tập sinh tự nhiên lại được lên sân khấu lớn, vì đối diện với người quan trọng nên không biết phải làm gì.
Thậm chí còn không nhìn được nên phát ra tiếng hừ một cách lạnh lùng, thật là đồ vô dụng không làm được tích sự gì hết! Chỉ với nguời như mày mà dám đến đây tranh vai nam chính với tao?
“Có rồi!” Đôi mắt Lâm Trạch Dương đột nhiên tỏa sáng rồi nói với Nicole đang ở trên bàn ban giám khảo: “Tôi có tài năng! Tôi có thể ăn lượng thức ăn mà ba nguời ăn không hết. Tôi còn có thể suốt ngày xem phim hoạt hình mà chẳng làm gì. Tôi giỏi lắm đúng không?”
Mọi người ở đây đều ngơ ngác, vừa nãy họ nhìn thấy sự hưng phấn của anh ta thì đều nghĩ là anh ta có tài năng nổi bật lắm cơ, ai ngờ được rằng….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.