Bình Vương Thần Cấp

Chương 295: Trận chiến của Lâm Trạch Dương




Vào thời điểm Triệu Cẩn Du nhìn thấy tin tức này, cả người đều ngây dại.
Mặc dù ở trong tin tức, thân phận thực sự của Lâm Trạch Dương không bị lộ ra, nhưng chỉ cần có chút tâm tư, đại khái đã có thể biết thân phận của Lâm Trạch Dương là tổng giám đốc của công ty Kiều Lan Nữ.
May mắn, mặc dù đa phần mọi người trên mạng đều tỏ vẻ phẫn nộ và không thể chấp nhận hành vi của Lâm Trạch Dương, nhưng vẫn có một ít lời nói không bị ép xuống.
[Bây giờ chúng ta trực tiếp đánh giá Lâm Trạch Dương là người xấu chẳng phải là quá mức tùy tiện sao? Chúng ta biết rõ chuyện gì đã xảy ra sao? Dù là đoạn ghi hình trước đó hay đoạn video hiện tại thì cũng chỉ là một đoạn clip ngắn mà thôi.]
[Nếu như chỉ là một đoạn clip ngắn như này, tôi cũng không cảm thấy Lâm Trạch Dương đã sai gì cả? Lời nói của Lâm Trạch Dương có gì không đúng sao? Đúng sai sẽ không thay đổi chỉ vì tuổi tác lớn nhỏ. Lời trưởng bối nói lúc nào cũng đúng sao? Trưởng bối thì sẽ không bao giờ làm sai chuyện gì sao? Không phải cứ trải qua càng nhiều thì phán đoán nhất định sẽ chính xác.]
[Nghĩ lại mà xem, đối với người lớn tuổi mà nói, chúng ta đến một độ tuổi nhất định thì phải kết hôn, nhưng điều này đối với chúng ta mà nói thật sự là đúng hay không?]
[Đương nhiên ví dụ này cũng không hoàn toàn chính xác. Nhưng điều tôi muốn nói là, trước khi biết được toàn bộ sự thật, chúng ta không thể tùy tiện phán xét rằng Lâm Trạch Dương chính là một kẻ xấu. Đây là ý kiến của tôi, tôi kiên định với ý kiến của mình, không chấp nhận bất kỳ tranh cãi nào.]
Bên trong bài post này còn nói rất nhiều nội dung, cũng liệt kê rất nhiều chi tiết, cho nên cũng có một số người cảm thấy bài post này nói đúng, mà những người này phần lớn đều là người trẻ tuổi.
Cũng là vì vì sự tồn tại của một nhóm người này nên một bộ phận những người hùa theo mới không trực tiếp ra tay, cư dân mạng cũng không làm thịt Lâm Trạch Dương.
Điều này làm cho Triệu Cẩn Du thoáng thở phào nhẹ nhõm.
"Giám đốc Lâm, tiếp theo cậu định làm gì? Chúng ta có cần tổ chức một buổi họp báo không? Tôi nghĩ nếu tiếp tục như vậy sẽ rất bất lợi cho chúng ta. Những người khác sẽ nghĩ rằng chúng ta đã ngầm thừa nhận hành vi này."
Triệu Cẩn Du cau mày nhìn về phía Lâm Trạch Dương. Nếu như Lâm Trạch Dương thật sự bị kết tội danh như vậy, thì có lẽ không chỉ cả cuộc đời của Lâm Trạch Dương bị phá hủy, mà Kiều Lan Nữ xem như cũng không thể thoát được.
"Có thể, chúng ta cứ mở một buổi họp báo đi." Lâm Trạch Dương suy nghĩ, cảm thấy ý này của Triệu Cẩn Du không tệ.
Mặc dù Lâm Trạch Dương không quá để ý đến tin đồn trên mạng và việc Trần Bá Trực bôi đen mình, nhưng anh cũng cần cân nhắc đến những người chung quanh mình.
Rất nhanh, tin tức tổng giám đốc Kiều Lan Nữ muốn mở họp báo truyền ra ngoài, trong nháy mắt lại gây ra oanh động.
Bây giờ Lâm Trạch Dương chân chính là nhân vật danh tiếng, cho dù là những ngôi sao đỉnh cấp kia cũng không có được độ hot như Lâm Trạch Dương. Vì vậy, hầu như không cần lời kêu gọi nào, tất cả các phóng viên đều đồng ý ngay lập tức, thậm chí một số phóng viên không được mời cũng chuẩn bị tự mình đến địa điểm tổ chức.
Bên trong phòng làm việc của tổng biên tập thành phố.
Trần Bá Trực cùng Lý Hoán ngồi đối diện nhau, trên mặt đều mang theo nụ cười vô cùng đắc ý.
"Không ngờ mọi chuyện lại phát triển đến mức này. Cứ như vậy, không chỉ danh tiếng cá nhân của Lâm Trạch Dương sẽ bị hủy hoại mà công ty Kiều Lan Nữ của anh ta cũng sẽ bị hủy hoại. Trong tương lai, Lâm Trạch Dương sẽ trở thành sự tồn tại mà toàn bộ người dân Trung Quốc đều chán ghét, đừng nói là tiếp tục kinh doanh, thậm chí việc sinh sống cũng không được nữa, hahaha." Trần Bá Trực nói chuyện, nhịn không được cười to.
"Hừ, người dám khiêu khích Lý Hoán tôi đây, sao có thể có kết cục tốt được. Mở buổi họp báo làm gì chứ, Lâm Trạch Dương vẫn còn quá trẻ, cho rằng tìm một nơi công cộng là có thể bày tỏ quan điểm của mình, anh ta không biết gì về giới truyền thông cả. Đến lúc đó, nhất định tôi sẽ khiến danh tiếng của anh ta càng dơ bẩn hơn." Lý Hoán hừ lạnh một tiếng, khóe miệng đã không nhịn được nhếch lên cao, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, trông cực kỳ lạnh lẽo.
"Lý tổng biên tập, ông thật lợi hại, đợi chút nữa vào buổi trưa sau khi họp báo kết thúc, ông nhất định phải nể mặt, tôi muốn mời ông ăn cơm. Cùng ăn mừng đi, đây là lần đầu tiên chúng ta làm việc với nhau." Trần Bá Trực đưa ra lời mời với Lý Hoán, Lý Hoán quả nhiên là một nhân vật lớn, nên kết bạn.
"Nếu Trần Bá Trực đã nhiệt tình như thế thì từ chối sẽ là bất kính, hi vọng sau này chúng ta có thể hợp tác vui vẻ." Đương nhiên, Lý Hoán cũng rất coi trọng sức ảnh hưởng cùng lực hấp dẫn của Trần Bá Trực, nếu như không có Trần Bá Trực tham gia, thì những việc này nhất định sẽ không đơn giản nhẹ nhàng như thế.
Trong phòng làm việc của Nicole.
"Lâm Trạch Dương, tôi sẽ tham dự buổi họp báo của anh. Tôi sẽ nói rõ lúc đó có chuyện gì đã xảy ra. Tôi sẽ không để bất cứ ai buộc tội sai anh." Nicole nói, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Lâm Trạch Dương.
Nicole là ngôi sao quốc tế hàng đầu, có lời xác nhận của cô ấy, lời nói của Lâm Trạch Dương đương nhiên sẽ trở nên đáng tin cậy hơn rất nhiều.
Lâm Trạch Dương lại lắc đầu với Nicole, nói: "Nicole, lần này cô không cần ra mặt, cũng không thể ra mặt. Đây là trận chiến của tôi."
Lông mày Nicole không khỏi nhíu lại, trên mặt xuất hiện sự tức giận nói: "Lâm Trạch Dương, anh có ý gì, anh không coi tôi là bạn bè sao? Lúc anh gặp khó khăn, tôi giúp anh không phải là chuyện đương nhiên sao?"
Lâm Trạch Dương không khỏi giật giật khóe mắt, anh không ngờ Nicole lại có thể tức giận như vậy, chỉ có thể nói: "Ý của tôi không phải vậy. Ý tôi là chuyện này tôi có thể tự mình giải quyết, không cần phải phiền toái như vậy."
Nói đến đây, hai mắt Lâm Trạch Dương sáng lên, nhìn rất chói mắt, giống như trong mắt có thứ gì đó như một tia laze bắn ra, khiến người ta không dám nhìn anh.
Lâm Trạch Dương thật sự đã coi đây là một trận chiến, anh đã lâu không chiến đấu nên cảm thấy rất hưng phấn, nếu để Trần Bá Trực ông đánh bại tôi, Lâm Trạch Dương tôi đây còn được coi là King sao?
Nicole nhìn thấy Lâm Trạch Dương như thế, không khỏi có chút sửng sốt, dường như cô ấy chưa bao giờ nhìn thấy Lâm Trạch Dương có bộ dáng như thế này.
Tràn ngập cảm giác hưng phấn, trong mắt đầy tự tin, trên người toát ra khí chất của người dám làm kẻ thù của cả thế giới. Có chút giống như… một vị chúa tể vậy.
Vì vậy, Nicole có chút ngây dại nhìn Lâm Trạch Dương, thậm chí còn quên mất chủ đề trước đó đang nói với anh.
Lúc chiều, có tới rất nhiều phóng viên đến Kiều Lan Nữ, nhiều hơn tất cả những gì có thể tưởng tượng, so với lần trước khi Nicole làm đại ngôn cho Kiều Lan Nữ còn nhiều hơn.
Trong phòng họp không thể ngồi được, cho dù có đứng cũng không thể chứa nhiều người như vậy nên thậm chí đã có không ít phóng viên đứng sẵn ở hành lang.
Các nhân viên của Kiều Lan Nữ có chút lo lắng, bọn họ cũng biết đợi lát nữa sẽ xảy ra chuyện gì, mà càng nghe những lời nghị luận của những phóng viên kia các nhân viên càng thêm sợ hãi.
Xem ra tất cả phóng viên có vẻ đều rất không hài lòng với Lâm Trạch Dương, bọn họ đều giống như sói, chỉ chờ đến lúc Lâm Trạch Dương xuất hiện, liền sẽ lập tức nuốt Lâm Trạch Dương vào bụng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.