Trương Vận đứng bên cạnh nghe vậy thì lập tức đen mặt, thầm cười khổ, đây là muốn đẩy mình ra gánh tội!
Hắn ta có khổ không thể nói.
Ai bảo Lục Vân là người kế thừa ý chí của Thanh Đế, mình gánh tội thì gánh thôi!
Nhưng Mạc Thanh Uyển càng nghe càng thấy sai sai, sao có thể không nghe ra Mộc trưởng lão đang tránh nặng tìm nhẹ, cố gắng bao che cho tên đầu trọc.
Mạc Thanh Uyển càng tức giận mà nói: “Không đúng, Mộc trưởng lão căn bản không nói đến trọng điểm, rõ ràng là tên đầu trọc này đùa bỡn tôi trước.”
Mạc Thanh Uyển cảm thấy bình thường tính tình mình cũng khá tốt, ban đầu tên đầu trọc này chạy tới đập vai, sau đó còn véo mặt của cô.
Đổi lại là người bình thường đã sớm tức giận.
Nhưng tên đầu trọc này giải thích là hiểu lầm nên Mạc Thanh Uyển cũng lười so đo.
Ai biết hắn không chỉ không biết bớt bớt lại mà hành vi sau đó còn càng quá đáng.
Hiện tại Mạc Thanh Uyển hoài nghi hành vi trước đó của hắn là cố ý.
Tựa như Tôn Hiểu Tuyết đã nói, hắn muốn dùng cách này để đến bắt chuyện, thật là thấp kém mà.
Mạc Thanh Uyển thực sự nhịn không được, thế là nói hết những hành vi cợt nhã ban đầu của Lục Vân ra.
Cuối cùng cô nhìn về phía Mộc Bình mà nói: “Mộc trưởng lão, vừa rồi bà nói tên đầu trọc này bị oan uổng, tức giận không nhịn nổi nên mới cho tôi một bài học nhỏ, nhờ bà giải thích xem là bài học gì?”
“Ây…” Mộc Bình lại nghẹn lời.
Mạc Thanh Uyển tức giận nói: “Cái mông của tôi sắp bị hắn đánh cho nở hoa rồi, cái này gọi là bài học nhỏ sao?”
“Cái gì?” Mạc Thanh Uyển vừa nói ra lời này thì sắc mặt Lữ Khinh Nga lập tức lạnh xuống: “Thanh Uyển con vừa nói gì, tên đầu trọc này đánh mông của con?”
Mạc Thanh Uyển tủi thân gật đầu: “Hắn cố ý dùng cách này để sàm sỡ con, nhưng trưởng lão Đan Dương Tông còn nhất quyết bao che cho hắn.”
“Gan chó của ngươi lớn lắm!” Trên người Lữ Khinh Nga lập tức bùng lên khí thế lạnh lẽo, đằng đằng sát khí nhìn chăm chú Lục Vân, lửa giận cháy hừng hực.
Con gái cưng của bà lại bị người ta sàm sỡ như vậy, mấu chốt là Đan Dương Tông còn bao che cho kẻ làm ác.
Từ khi nào Đan Dương Tông biến thành tông môn buồn nôn như vậy?
Không khí ở hiện trường lập tức hạ xuống điểm đóng băng.
Cốc Thanh Sơn cũng nhịn không được mà thầm chấn động.
Ông biết vấn đề xuất hiện trên người Lục Vân, nhưng không ngờ lại quá… Thực sự không biết nên làm sao diễn tiếp tuồng kịch này nữa!
Cốc Thanh Sơn rất bất đắc dĩ.
Ông không biết là lúc đầu Lục Vân thật sự ngộ nhận Mạc Thanh Uyển thành Vương Băng Ngưng nên mới chạy tới véo mặt cô, mà không phải cố ý đùa giỡn.
Nhưng nói ra lời này ai mà tin?
Có lẽ Lữ Khinh Nga sẽ tin, dù sao bà mất một đứa con gái nên không có khả năng không biết, nhưng như vậy chẳng phải sẽ làm lộ chuyện chị tư sao?