Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 183:




“Diệp Khuynh Thành, không ngờ cô cũng có ngày hôm nay. Cho dù tập đoàn Khuynh Thành của cô có lớn mạnh đến mức nào hay là ôm được đùi của người đứng đầu Giang Nam thì tôi cũng sẽ hủy hoại thanh danh của cô!”
“Cố An Kỳ tôi đây sẽ đăng những bài báo mà giới truyền thông không dám đăng. Những kẻ vô dụng đó sợ người đứng đầu Giang Nam nhưng tôi thì không!”
“Bởi vì chỗ dựa của tôi là Trần gia!”
Cố An Kỳ muốn vui vẻ bao nhiêu thì vui vẻ bấy nhiêu, muốn tự mãn bao nhiêu thì có tự mãn bấy nhiêu.
Cô ta ước gì bản thân có thể chạy đến chỗ Diệp Khuynh Thành ngay bây giờ để tận mắt chứng kiến vẻ mặt xấu xí của Diệp Khuynh Thành.
Cô ta cần thời gian chuẩn bị để khiến cho Diệp Khuynh Thành phải bẽ mặt.
Cô ta muốn Diệp Khuynh Thành phải hối hận vì quyết định ngu ngốc lúc đó.
Còn cả tên trai bao Lục Vân nữa!
Cô ta muốn đôi cẩu nam nữ này phải bẽ mặt khi ở lại Giang Thành!
Cô ta tiếp tục chỉ đạo các biên tập tiếp tục viết các bài báo bôi nhọ Diệp Khuynh Thành và trai bao.
Lúc này, có một nhân viên vội chạy vào nói: “Giám đốc, có một nhóm người ở bên ngoài nói là muốn đập nát tòa soạn của chúng ta.”
“Muốn đập nát tòa soạn của chúng ta sao? Hừ, tôi muốn xem xem là ai có gan hùm mật báo này!”
Cố An Kỳ chế nhạo rồi đi ra khỏi tòa soạn thì thấy có một nhóm người ở bên ngoài.
Đó chính là Từ Quốc Bân và nhóm vệ sĩ của tập đoàn Từ thị.
Cố An Kỳ nói với vẻ mặt âm trầm: “Từ Quốc Bân, ông bị lừa đá vào đầu à? Lần trước, Từ gia của ông cũng là người bị hại ở tập đoàn Khuynh Thành. Ông không cảm kích tôi đã đành mà lại còn tới Giang Bắc bênh vực cho con khốn Diệp Khuynh Thành đó sao?”
Khi cô ta còn làm thư ký bên cạnh Diệp Khuynh Thành, những người giàu có và nắm quyền lực trong tay đều là những người cô ta không thể chạm vào nhưng bây giờ thì khác, cô ta đã leo lên vị trí cao nhất của Trần gia.
Đối mặt với Từ Quốc Bân, cô ta chẳng những dám gọi thẳng tên của ông ta mà còn chỉ thẳng vào ông ta mà chửi bới.
“Tôi thấy não của ông bị người phụ nữ điên đó làm hỏng rồi.”
Từ Quốc Bân chỉ liếc nhìn Cố An Kỳ với vẻ khinh bỉ, sau đó ông ta nói với nhóm vệ sĩ ở phía sau: “Mau ra tay đi! Đập nát tòa soạn này cho tôi! Đập mạnh vào!”
Nhóm vệ sĩ lập tức lao lên, bọn họ giơ búa lên và bắt đầu ra sức đập.
Bốp!
Bốp!
Bốp!
Chỉ trong nháy mắt, các mảnh vỡ thủy tinh văng khắp nơi, một số máy tính trong tòa soạn cũng bị hỏng.
Cố An Kỳ hét lên: “Từ Quốc Bân, ông bị điên à? Ông có biết ai là chủ của địa bàn này không?”
Thế nhưng Từ Quốc Bân hoàn toàn không thèm để ý tới cô ta, ông ta chỉ gân cổ hét lên: “Đập! Đập mạnh vào cho tôi! Mấy người không được ăn à, mau dùng sức nữa đi!”
Khung cảnh hỗn loạn cùng với tiếng la hét không ngừng vang lên.
“Đồ điên! Tôi muốn ông chết không được tử tế!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.