Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 292:




Liễu Yên Nhi trừng mắt nhìn hắn rồi nói:
“Sao đâu? Chị con gái con đứa còn không ngại thì em ngại cái gì, hôm nay coi như cho tên nhóc xấu xa nhà em được bổ mắt đi.”
Đã nói là châm cứu kiểu này chắc chắn phải đụng chạm da thịt, Lục Vân mau chóng ngăn không để cô nói nữa, cái ý cười thích thú của hắn ngay khóe miệng cũng sắp không nhịn nổi nữa rồi, hắn nói:
“Thôi được rồi, em nói thật với chị là chẳng cần phải đả thông tất cả huyệt vị gì đâu, chỉ cần tìm được mấy huyệt riêng biệt trên người sau đó truyền chân khí vào là được rồi.”
Hắn vốn cho rằng trên đời này chị Thanh Đàn đã là thanh thuần ngây thơ trong sáng lắm rồi, không ngờ ngay cả chị Yên Nhi cũng có lúc bị lú như vậy, cứ thế bị hắn lừa cho mà không biết.
Ha ha, này thì ngày thường ngang bước cho lắm vào.
Thấy khóe miệng Lục Vân nhếch lên, lúc này Liễu Yên Nhi mới nhận ra là mình bị chơi, cô lập tức thẹn quá thành giận mà nói: “Giỏi lắm tiểu Lục Vân, đủ lông đủ cánh rồi nhỉ, xem chị trừng trị em thế nào.”
Phanh phanh phanh!
Liễu Yên Nhi không chút lưu tình mà đuổi theo Lục Vân đánh một trận.
Lạc Ly vui sướng khi người gặp họa mà nói: “Chị ba, vừa rồi chị còn nói em, không phải chị cũng xuống tay rất tàn nhẫn sao. Đúng rồi đúng rồi, dùng sức đánh thằng nhóc ranh này cho em.”
Em trai là tu luyện giả thì thế nào, vẫn phải khuất phục trước uy nghiêm của mấy chị đây thôi.
Hừ!
Vui vẻ!
“Ai nha nha, rốt cuộc mấy em đang làm gì vậy? Liễu Yên Nhi, em có thể chú ý hình tượng chút không? Tuy em trai thân với chúng ta, nhưng em cũng không thể như vậy.” Lâm Thanh Đàn đã trở lại, nhìn thấy tình cảnh trước mắt thì lập tức răn dạy.
Lạc Ly nói: “Chị hai, đừng xin cho thằng ranh này, để chị ba đánh cho nó một trận!”
Lâm Thanh Đàn nói: “Không phải, ý chị là nam nữ khác biệt, tốt xấu gì Liễu Yên Nhi cũng đổi bộ đồ đi rồi đánh, xem, rớt rồi này!”
Buổi tối hôm đó, rốt cuộc Lục Vân cũng cảm nhận được sự tàn bạo của chị Yên Nhi.
Nhưng bão táp tới nhanh thì đi cũng nhanh.
Ngày hôm sau Liễu Yên Nhi lại giống như không có việc gì, xông vào phòng Lục Vân mà nói: “Tiểu Lục Vân, công pháp bí tịch đêm qua em hứa cho chị đâu?”
“Ở trong ngăn kéo!”
Lần này Lục Vân không dám trêu chọc Liễu Yên Nhi nữa, vội vàng lấy công pháp khẩu quyết đêm qua thức đêm viết ra giao cho Liễu Yên Nhi.
“Vậy mới ngoan, chờ chị tu luyện thành công thì nhất định sẽ khen thưởng cho em.” Liễu Yên Nhi sờ sờ đầu Lục Vân và nói.
Phi!
Ai thèm chị khen thưởng, Vân Thiên Thần Quân này là loại người ham món lợi nhỏ này sao?
Lục Vân không nói hai lời liền giúp Liễu Yên Nhi châm cứu một lần, mở ra mấy huyệt vị đặc biệt trên người cô, sau đó rót chân khí vào, hoàn toàn khơi thông kinh mạch trong cơ thể cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.