Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 305:




Đột nhiên, Khương Lam quay đầu nhìn về hướng Lục Vân.
Lúc này Lục Vân đã rời khỏi chỗ ngồi, bóng lưng hắn biến mất ở cua quẹo của hội trường, nhưng cảm giác trong nháy mắt đó lại khiến Khương Lam run lên mãnh liệt.
Quả nhiên là hắn!
Buổi tối hôm đó, lần đầu tiên Khương Lam đến biệt thự Lục Nhân và gặp mặt Lục Vân, hắn cũng mặc bộ quần áo trên tâm ảnh này!
Lục Vân… chính là Vân Lộc đại sư?!
Lần đầu tiên người phụ nữ xinh đẹp đệ nhất tỉnh Giang Nam lộ ra biểu cảm khiếp sợ vì Lục Vân, người thanh niên mà bà tự cho là mọi rợ, ngực bà không ngừng phập phồng.
Thật là muốn khiếp sợ bao nhiêu có khiếp sợ bấy nhiêu.
“Mau đi hậu trường!”
Trong giây lát Khương Lam như nghĩ tới cái gì, vội vàng dẫm giày cao gót chạy về hướng hậu trường.
Diệp Hướng Vinh không rõ nguyên do, nhưng vẫn đi theo Khương Lam.
Lúc này đã có không ít phú thương vây quanh Quách Anh, đang tranh luận kịch liệt cái gì đó.
Bọn họ đều là ông chủ xí nghiệp chuyên về mỹ phẩm dưỡng da, lần này tìm đến Quách Anh là vì kéo đoàn đội của Quách Anh đến công ty bọn họ, ra giá đã đạt tới một con số kinh người.
Nhưng Quách Anh vẫn không dao động.
“Cảm tạ các vị nâng đỡ, nhưng đoàn đội chúng tôi sẽ không rời khỏi tập đoàn Khuynh Thành, hơn nữa tôi không có quyền làm chủ về công thức của ‘ Khuynh Thế Dung Nhan ’.” Quách Anh lạnh lùng nói.
Không có quyền làm chủ?
Cô là người phụ trách sản phẩm này, sao lại không có quyền làm chủ chứ?
Cho dù cô ký hợp đồng với tập đoàn Khuynh Thành, chúng tôi cũng có thể chi trả tiền bồi thường kếch xù giúp cô, chỉ cần cô tới công ty chúng tôi, hoặc là bán công thức cho chúng tôi cũng được.
Khương Lam khô khốc hỏi: “Cô Quách, cô không có quyền làm chủ là bởi vì Lục Vân sao?”
Bà chỉ hỏi thăm dò thử, nởi vì trong lòng thật sự có quá nhiều nghi hoặc.
Quách Anh vốn không muốn trả lời những người này, nhưng nghe thấy Khương Lam hỏi thế thì kinh ngạc nhìn bà ta một cái, có điều cũng không nói thêm gì, chỉ xoay người rời đi.
Khương Lam lập tức cứng lại tại chỗ, thân thể đẫy đà không ngừng run rẩy.
Quách Anh không có nói cái gì, nhưng ánh mắt kia đã chứng minh tất cả, một đáp án đáng khiếp sợ đến khó tin hiện ra trong lòng Khương Lam, đó là công thức bí mật của Khuynh Thế Dung Nhan là do Lục Vân cung cấp.
Giờ khắc này, cứ như cao ốc sụp đổ, đại não của Khương Lam trở nên trống rỗng.
Chẳng lẽ bà… thật sự nhìn lầm sao?
Bên ngoài cung văn hoá, thư ký của Tỉnh Thủ nhìn thấy Dương Chấn Nham ra tới thì cung kính hô một tiếng: “Tỉnh Thủ!”
Dương Chấn Nham gật gật đầu, lại không chui vào xe mà nói với thư ký: “Anh lái xe trở về trước đi, đợi lát nữa tôi muốn đi ăn bữa cơm với hai người bạn, sau đó tôi tự gọi xe về.”
“Vâng!”
Thư ký không dám dò hỏi quá nhiều, Tỉnh Thủ nói cái gì thì anh ta chỉ cần làm theo là được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.