Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 336:




Khi mọi người đã giải tán hết, Hùng Nhật Huy lúc này mới quay lại lên tiếng nói:
“Cậu chính là Lục Vân đúng chứ? Hôm đó cậu có nhờ em gái tôi nhắc nhở tôi vài điều tôi đã nhận được rồi, cái gì mà người đang làm, trời đang nhìn. Nhưng vấn đề là, tôi là người trước giờ không hề tin mê tín dị đoan, tôi chỉ tin chính bản thân mình mà thôi.”
Hùng Nhật Huy cũng đã cho người điều tra về Lục Vân.
Hắn là trẻ mồ côi ở viện phúc lợi Ánh Dương.
Là em trai của Diệp Khuynh Thành.
Là một thần y mới xuất hiện ở Giang Thành.
Còn những điều khác anh ta cũng không điều tra làm gì, mà đúng hơn là không nhất thiết phải điều tra.
Mà cho dù anh ta có điều tra đi chăng nữa thì cũng chỉ có thể biết được bề nổi của tảng băng mà thôi, đều những thông tin chẳng đáng để Lục Vân phải giấu đi.
“Hùng Nhật Huy, anh đúng là đồ vô sỉ!”
Lục Vân không nói gì, Diệp Khuynh Thành dùng ánh mắt đầy lửa giận mà mắng Hùng Nhật Huy một câu, đôi mắt tràn ngập một màn sương lạnh.
“Sao giám đốc Diệp lại đi nói mấy lời như thế chứ?”
Hùng Nhật Huy không hề tỏ vẻ tức giận, ngược lại anh ta cười tươi roi rói nhìn Diệp Khuynh Thành, trong lòng còn không ngừng cảm thán, đúng là một mỹ nhân quốc sắc thiên hương, dù bây giờ cô ăn mặc và trang điểm tùy tiện cũng không tài nào dìm nổi nhan sắc chấn động này.
Một người con gái như vậy mà có thể ném lên trên giường, sau đó lột đồ xé áo, vậy mới là đỉnh cao của cuộc sống.
Nhìn cái ánh mắt đầy dâm đãng của Hùng Nhật Huy khiến Diệp Khuynh Thành cực kỳ tởm lợm.
Hàng lông mày liễu của cô khẽ cong lên:
“Ý của tôi là gì chẳng lẽ trong lòng anh không hiểu rõ hay sao? Dùng thủ đoạn bẩn thỉu lấy cắp phương pháp điều chế của người ta, sao lại có người làm chuyện vô liêm sỉ đến cỡ này!”
“Lời này của giám đốc Diệp oan cho tôi quá!”
Hùng Nhật Huy bắt đầu miệng lưỡi lắt léo mà nói:
“Tôi chỉ là lo một cô gái yếu đuối như cô phải làm việc quá độ mà mệt thân nên mới chủ động thay cô gánh áp lực đó thôi, cô phải khen tôi là người biết quan tâm mới đúng chứ sao lại bảo tôi vô sỉ.”
“Đồ vô sỉ, loại mặt dày!”
“Ha ha, giám đốc Diệp không những có dáng người xinh đẹp, mà lúc tức lên chửi người cũng đáng yêu đến vậy, thật khiến tôi không nhịn nổi mà muốn uống với cô một ly mà.”
“Ai thèm uống rượu với loại mặt dày như anh chứ?”
Diệp Khuynh Thành như muốn phát điên đến nơi, tên này rốt cuộc là tên khỉ gì vậy chứ, da mặt gì mà dày đến vậy cơ chứ?
Cô đã mắng đến vậy rồi mà Hùng Nhật Huy vẫn nhởn nhơ như không, cô mắng mỏ cỡ nào cũng như đàn gảy tai trâu vậy.
Đúng là tên biến thái.
Đúng lúc đó, Lục Vân mới mở miệng nói:
“Hùng Nhật Huy, tôi thấy anh cười tươi đến chắc tâm trạng hiện giờ khá tốt đấy nhỉ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.