Rõ ràng làn sương đen kỳ lạ đã lợi dụng Cố Kiến Minh làm vỏ bọc để lẻn xuống lòng đất.
Đây là một mối nguy tiềm ẩn!
Vốn dĩ Cố Kiến Minh là một người không có tu vi nhưng sau khi bị màn sương đen chiếm hữu, ông ta lại có được sức mạnh tương đương với Luyện Khí tầng thứ 3. Có thể thấy điều này rất kỳ lạ.
Hơn nữa, Cố Kiến Minh chỉ nhìn thoáng qua đã biết rằng Lục Vân là một tu luyện giả. Có lẽ cũng là do màn sương đen này. Điều này cho thấy màn sương đen này có nhận thức.
Lục Vân có chút lo lắng nhưng sau khi cảm nhận lại một lần nữa, hắn không còn cảm giác được khí tức lạnh lẽo nữa. Vậy cũng có nghĩa là làn sương đen đã biến mất.
Lục Vân nhìn thi thể của Cố Kiến Minh và im lặng trong giây lát, sau đó hắn sử dụng quả cầu lửa đốt ông ta thành tro.
Cũng may mà con hẻm này tương đối hẻo lánh nên cũng không có người sinh sống và xung quanh cũng không có camera. Nếu như có người nhìn thấy cảnh này thì nhất định vô cùng sợ hãi.
.Cố Kiến Minh xuất hiện là một ngoài ý muốn. Đặc biệt là làn sương đen quỷ dị kia, hôm nay không thể diệt nó thì sớm muộn gì cũng trở thành tai hoạ ngầm, không biết lần sau lại tràn ra từ nơi nào.
Thật là làm người ta đau đầu, nhưng nghĩ nhiều cũng vô ích.
Lục Vân lắc lắc đầu, về đến nhà thì lập tức bị Liễu Yên Nhi thô lỗ kéo vào phòng, cô nhướng mày mà nói: “Tiểu Lục Vân, hôm nay có giúp chị tu luyện không? Chị phát hiện không có em trợ giúp thì tiến độ quá chậm!”
Lục Vân giật mình, sau đó cười khổ nói: “Chị Yên Nhi, chị quên di chứng phụ trợ tu luyện lần trước sao?”
Hắn không dám làm bậy nữa.
Liễu Yên Nhi hơi thất vọng, nhưng lại nhanh chóng nhảy ra ý mới, nói: “Lục Vân, chị tuyên bố, từ giờ phút này cắt đứt quan hệ chị em với em!”
Tình huống gì? Chị Yên Nhi điên rồi sao?
Còn không đợi Lục Vân đặt câu hỏi, Liễu Yên Nhi đã cắn cắn đôi môi đỏ gợi cảm mà nói: “Như vậy chúng ta có thể thuận lợi thành bạn trai bạn gái, sau đó… không cần lo lắng di chứng, em nói đúng không?”
Cô khẽ chớp đôi mắt quyến rũ, quá sức cám dỗ.
Lục Vân trực tiếp hô to trong lòng, chị Yên Nhi quả nhiên quá lanh lợi, vì tránh né trang web xét duyệt mà nghĩ ra cách như vậy luôn.
Như vậy… Là không có khả năng.
Lục Vân ra vẻ thương tâm mà nói: “chị Yên Nhi, vì tu luyện mà chị có thể vứt bỏ tình nghĩa chị em giữa chúng ta, thật sự làm em quá thương tâm.”
“Còn không phải vì làm quan hệ giữa chúng ta càng tiến thêm một bước sao!” Liễu Yên Nhi thè lưỡi thơm ra, lời nói vừa rồi chỉ là vui đùa. Hừm, trước mắt là đùa, về sau thì sao.
Hai người đang nói chuyện thì Vương Băng Ngưng đột nhiên rón ra rón rén đi đến, nói: “Chị ba, tiểu Lục Vân, hai người lén trốn trong phòng làm chuyện xấu gì, cho em tham gia với.”
“…” Lục Vân không ở lại nổi nữa.
Hai cô chị nghịch ngợm nhất kết hợp với nhau, chẳng phải là đốt luôn cả căn phòng sao?
Lục Vân vội vàng chạy ra khỏi phòng.
Liễu Yên Nhi trừng Vương Băng Ngưng mà nói: “Em tư, chị đang vui vẻ nói chuyện với tiểu Lục Vân, em chạy vào làm gì, phá hỏng chuyện tốt của chị rồi.”
“Hì hì, xin lỗi chị ba, em có lỗi, lần sau còn dám.”