Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 398:




Lục Vân kinh ngạc hỏi: “Chi tư, chị định đi nữa?”
“Là công việc, chị không thể không đi được, ngày mai chị phải đi nước ngoài… Lần này vì em mà chị đã gác lại hết công việc trên tay để quay về, em có cảm động không?”
“Ha ha, cảm động, cảm động lắm.”
Tối hôm qua còn cảm động hơn nữa.
“Đúng rồi chị, em nghe chị Khuynh Thành nói, chị ra nước ngoài điều tra vụ bắt cóc của Quốc Vương Cát Cát, sao lâu như vậy vẫn không có kết quả?”
“Không phải do Quốc vương Cát Cát xảo quyệt sao…”
Vương Băng Ngưng thè lưỡi không nói tiếp, nhưng trong mắt hiện lên một tia lo lắng thoáng qua.
Chuyện chị tư muốn điều tra tuyệt đối không đơn giản như vậy!
Lục Vân nói: “Chị tư, chị đừng rời đi được không, em có chút không nỡ xa chị.”
“Tiểu Lục Vân, chị cũng không đành lòng xa em, nhưng chị vẫn còn nhiệm vụ trên người, em yên tâm, chị chỉ đi một tháng, rất nhanh sẽ trở về.”
Vương Băng Ngưng sờ đầu Lục Vân, trông giống rất ra dáng một người chị gái.
Lục Vân nghĩ một lúc rồi nói: “Chị tư, đợi một chút, em có bùa bình an này cho chị.”
Hắn đi vào phòng, khi đi ra tay hắn đã cầm một phiến đá hình tròn, đó là một trong những mắt ý niệm pháp trận lúc trước, trên đầu phiến đá có đục một lỗ nhỏ, dùng một sợi dây màu đỏ xuyên qua, vừa vặn có thể đeo lên cổ.
Đó là những dòng suy nghĩ được khắc lúc đâu
“Cái bùa hộ mệnh này, chỉ cần chị cầm nó gọi tên em, may mắn sẽ đến.”
Vương Băng Ngưng nói: “Cái bùa hộ mệnh này cũng quá xấu rồi đó.”
Tuy nói vậy nhưng cô vẫn lấy đeo lên cổ vì đây là món quà đầu tiên mà Lục Vân tặng cô.
Lục Vân đã làm tổng cộng 7 lá bùa bình an, mỗi chị gái một lá.
Bây giờ còn mỗi chị năm và chị sáu là chưa nhận được vì hắn chưa gặp được hai người.
Người thú vị nhất chính là chị bảy, Lạc Ly. Trong suốt 3 ngày ở nhà, cô đề phòng Lục Vân mọi lúc mọi nơi. Lúc nào cũng mắng hắn là đồ khốn, nói hắn có ác ý và câu nói “Đồ khốn, tránh xa cô gái này ra” dường như đã trở thành câu cửa miệng của cô.
Có vẻ như việc bị ném xuống hồ vào ngày hôm đó đã khiến cô có oán hận sâu sắc với Lục Vân.
Vì thế khi Lục Vân đưa lá bùa bình an cho Lạc Ly, cô đã rất cảnh giác và thề rằng sẽ không bao giờ đeo thứ mà hắn đưa cho. Thế nhưng vào ngày trở lại Vũ Minh, cô lại lặng lẽ mang lá bùa bình an theo người.
Thật dễ thương.
Nguyên lý của lá bùa bình an nằm trong pháp trận ý niệm. Chỉ cần các chị gái đọc tên của Lục Vân thì hắn có thể cảm nhận được sơ qua vị trí và tình hình xung quanh bọn họ. Nếu như gặp nguy hiểm thì hắn có thể lao tới đó ngay lập tức.
Thế nhưng đáng tiếc là thực lực hiện tại của Lục Vân không đủ. Nếu không thì hắn có thể khắc một hình kiếm nhỏ bên trong lá bùa bình an bởi vì như thế sẽ đảm bảo an toàn cho các chị gái tốt hơn.
Thôi đành cải thiện sau vậy.
Vương Băng Ninh nói lá bùa bình an xấu nhưng cô vẫn vui vẻ đeo nó vào cổ. Hôm nay Lục Vân đi cùng với Vương Băng Ninh cả ngày. Hai người cùng nhau đi tới Giang Thành, hôm sau Lục Vân tiễn cô tới sân bay tỉnh.
Lục Vân đã tới căn cứ Vũ Minh ở Giang Nam và thành công tới ngục tối nhờ có Thiên Sát lệnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.