Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 52:




Nếu như vậy, cũng quá bá đạo, chính Lục Vân cũng không nhìn nổi mình.
Đang mãi mê suy nghĩ, đã tới Hàn gia lúc nào không hay.
Quản gia đứng ở cửa nghênh đón.
“Liễu cô nương, lão gia cố ý dặn tôi ở chỗ này chờ cô, mời đi theo tôi!”
“Ừ!”
Hai người đi theo quản gia, đi tới một gian lầu hương cổ, đây là Hàn lão vì sưu tầm thư họa nên đặc biệt xây dựng căn gác này.
Lúc tiến vào lầu các, đã có không ít người ở bên trong.
“Ha ha, Liễu cô nương, mau mau mời vào.”
Chỉ thấy một lão nhân tinh thần phơi phới, trên mặt mọc đầy râu bạc tươi cười nghênh đón.
Hắn chính là Hàn lão.
Liễu Yên Nhi chủ động giới thiệu: “Hàn lão, đây là em trai tôi, Lục Vân.”
“Lục tiên sinh, hoan nghênh hoan nghênh.”
Hàn lão vô cùng nhiệt tình, đối với Lục Vân lộ nụ cười thiện ý.
Lục Vân cũng lễ phép trả lời.
“Liễu cô nương, tôi biết cô thích Vân Lộc đại sư, cho nên đặc biệt chờ cô tới, mới bắt đầu triển lãm tác phẩm của Vân Lộc đại sư.”
Hàn lão vừa nói, vừa dẫn hai người đi về phía phòng triển lãm.
Liễu Yên Nhi được yêu thích bất giác có chút ngại ngùng: “Cảm ơn Hàn lão.”
Rất nhanh, tiến vào phòng trưng bày.
Nhất thời có vài đạo ánh mắt không vui đâm tới.
Chỉ nghe một thanh niên hừ lạnh nói: “Tôi còn tưởng rằng là ai kiêu ngạo như vậy, hóa ra là Liễu tiểu thư của quán bar Dạ Tường Vi, nhưng mà nơi này là nơi tao nhã, không phải nơi cô có thể tùy tiện phóng đãng.”
Trong lời nói của hắn tràn ngập châm chọc, nhất là hai chữ ‘tiểu thư’, cắn vô cùng nặng.
Chung quanh cũng vang lên vài tiếng cười nhạo.
Bọn họ đều đang chờ mong thưởng thức tác phẩm của Vân Lộc đại sư, Liễu Yên Nhi để cho bọn họ đợi lâu như vậy, đương nhiên là không thích rồi.
Nhân cơ hội này, chế nhạo vài câu.
Hàn lão nhíu mày nói: “Chu Vinh, cậu nói gì thế? Tất cả mọi người đều yêu thích thư họa, nên vứt bỏ nhân tố nghề nghiệp, chung sống hòa thuận.”
“Xin lỗi Hàn lão, không phải tôi không nể mặt ông, mà là vì tôi không quen ở chung phòng với người không sạch sẽ.”
Chu Vinh nói chuyện càng ngày càng càn rỡ.
Cái gọi là không sách ẽ, ý tứ chính là làm gái.
Trong mắt Liễu Yên Nhi hiện ra vẻ tức giận, chỉ là còn chưa phát ra ngoài, Lục Vân cũng đã tiến lên trước một bước, một cái tát đem Chu Vinh đánh bay ra ngoài.
Hắn tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào, sỉ nhục chị của hắn.
Chúa Giêsu đến cũng không được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.