Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Chương 842:




Có điều, đó chưa phải là điều đáng sợ nhất.
Điều đáng sợ nhất là.
Rõ ràng một giây trước khí thế vẫn ngút trời, nhưng sang tiếp theo hắn đã hoàn toàn thu hết toàn bộ khí thế đó lại, tại sao hắn có thể có được khả năng khống chế kinh người như thế?
Thiên Sáp Vương tuyệt đối là tồn tại chống lại tất cả các quốc gia khác!
Quả là danh bất hư truyền!
Ánh mắt Wilson chợt lóe sáng, tinh thần tập trung cao độ, nhưng Thiên Sáp Vương không nhúc nhích, anh ta cũng sẽ không tùy tiện nhúc nhích.
Gần ba phút trôi qua.
Lục Vân chậm rãi lên tiếng: “Tôi đang đợi đồng đội của mình tới, còn anh đang đợi cái gì?”
Giọng nói vừa dứt.
Bất chợt trên mặt biển thuần một màu xanh bỗng nhiên xuất hiện một chùm sáng đỏ, nó vun vút lao đi trên mặt biển, chỉ cần là nơi nó lướt qua sẽ tạo nên một đợt sóng dâng cao.
Giống như một khối sắt nóng đỏ bị nhúng vào nước mát, nó khuấy động mặt biển bắn lên tung tóe.
Cảnh tượng này, trông còn ầm ĩ hơn cả lúc Lục Vân phá sóng bước tới.
Cho tới khi tia sáng màu đỏ đó bay đến gần hơn thì mọi người mới thấy rõ thật ra đó là một thanh kiếm, một thanh thần kiếm toàn thân màu đỏ, đã vậy quanh thân nó còn có một ngọn lửa rực cháy bao lại!
Mọi người có mặt ở đó đều sửng sốt.
Hóa ra đây là đồng đội của Thiên Sáp Vương.
Ngự Linh Thần Kiếm!
Lục Vân chậm rãi nói: “Tôi không quan tâm thí nghiệm gien của các người đã tạo ra bao nhiêu Thần cảnh, Thiên Sáp Vương của tôi chỉ cần một thanh kiếm có thể chém hết quỷ tiên, kiếm đến——”
Lục Vân giơ một tay bắt lấy Thần Kiếm đang bay cực nhanh về phía mình, sau đó ánh sáng kiếm quang màu đỏ đột ngột bành trướng, lập tức hóa thành một thanh chiến kiếm khủng bố, khí thế mạnh đến mức phảng phất như xé rách cả trời đất.
Ầm ầm!
Giờ phút này.
Tất cả mọi người đều cảm thấy một cổ hơi thở tử vong, tâm trạng của họ càng thêm áp lực, hô hấp cũng tựa như ngừng lại ngay thời khắc này.
Đây là Thiên Sáp Vương!
Đây là vị thần bảo vệ của Long Quốc!
Khủng bố quá…!
Mọi người trên thế giới đều biết Thiên Sáp Vương rất khủng bố, nhưng không có nhiều người được tận mắt chứng kiến uy lực của hắn.
Lần này, nếu Thiên Sáp Vương không đồng ý cho bọn họ quan sát thì có người nào dám tùy tiện chạy đến hòn đảo này? Chỉ một kiếm của Thiên Sáp Vương chém xuống đã đủ hóa mọi người thành tro bụi.
“Ầm ầm! Ầm ầm!!”
Wilson đang gồng cổ đến đỏ bừng, phẫn nộ mắng, dù anh ta đã là Thần Cảnh nhưng đứng dưới thanh kiếm của Thiên Sáp Vương lại không có một chút lực phản kháng nào.
Khí thế của thanh kiến đó giống như một cái xiềng xích phong tỏa hết tất cả sức mạnh của anh ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.