Ước mơ lớn nhất của Vương Băng Ngưng là được phỏng vấn Vân Thiên Thần Quân một lần, Lục Vân cũng từng hứa với cô rằng hắn nhất định sẽ giúp cô thực hiện ước mơ này, hơn nữa sẽ biến cô thành người đầu tiên được phỏng vấn Vân Thiên Thần Quân.
Không có lý do gì để hắn không nuông chiều chị gái mình cả.
Vốn dĩ Vương Băng Ngưng đã tạm dừng làm phóng viên, gần đây cô chỉ tập trung vào việc phụ Khuynh Thành quản lý tập đoàn. Ấy vậy mà ngay khi cô nhận được cuộc gọi của Tiểu Lục Vân, cô đã lập tức trở lại với nghề nghiệp cũ của mình.
Cuộc phỏng vấn Vân Thiên Thần Quân đã điểm tô thêm cho sự nghiệp phóng viên của cô càng thêm hoàn hảo.
Vương Băng Ngưng cảm giác như bản thân đang chìm đắm trong hạnh phúc.
Đám người xung quanh thì kinh ngạc không thôi, có điều ngay giây kế tiếp, không khí đột nhiên sôi sùng sục lên như có nước đổ vào dầu sôi.
Bởi vì, bọn họ vừa nhìn thấy một hành động.
Thiên Sáp Vương đã cởi bỏ chiếc mặt nạ đầu rồng.
Vị thần bảo vệ bí ẩn của Long Quốc cuối cùng có lộ diện bộ mặt thật của mình hay không? Dưới chiếc mặt nạ đầu rồng lạnh lùng và uy nghiêm đó sẽ là một khuôn mặt như thế nào?
Tất cả mọi người đang có mặt, dù là người đến từ Long Quốc hay người nước ngoài đều mở to hai mắt, hơi thở dần dồn dập.
Đồng thời còn không quên lấy ra đủ loại công cụ chụp ảnh.
Họ muốn ghi lại khoảnh khắc lịch sử này.
Thấy rồi!
Sắp thấy được rồi!
Đã lộ ra nửa chiếc cằm rồi!
Tim mọi người như muốn nổ tung!
Tay người nào cũng run rẩy không ngừng!
Nhưng họ chỉ có thể gắt gao kiềm chế bản thân và cố gắng giữ dụng cụ chụp ảnh trên tay ổn định nhất có thể.
Trên bầu trời phía trên hòn đảo, vô số máy ảnh không người lái tập trung ống kính vào thân hình cao lớn, chờ đợi khoảnh khắc Thiên Sáp Vương cởi bỏ mặt nạ.
Nhưng vào thời khắc mấu chốt này, mọi người đột nhiên cảm thấy dưới chân mình hình như đang rung chuyển dữ dội, sóng biển xung quanh hòn đảo cuộn trào mãnh liệt, tiếng sóng vỗ vào bờ che phủ đi hết thảy mọi thứ.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
Mọi người đều kinh hãi, không cách nào cầm chắc được dụng cụ chụp ảnh trong tay nữa mà lần lượt để nó rơi hết xuống đất.
Ngay sau đó lập tức có người kêu lên: “Không xong rồi! Hòn đảo đang chìm! Hòn đảo đang chìm xuống!!!”
Bùm.
Hòn đảo thực sự đang chìm!
Mọi người có thể cảm nhận rõ ràng dưới chân đang mất đi điểm tựa, như thể phần lớn hòn đảo đã chìm xuống trong chớp mắt, nước biển xung quanh lấn vào bờ biển với tốc độ cực nhanh.