Blood X Blood

Chương 47: Lấy máu lần thứ bốn lăm:Anh cày cấy, em dệt vải. [Được vậy mới lạ]




Ventrue thiếu niên ^^
Cao Đại Bàn tỉnh lại trong tiếng chim hót véo von.
Gió mát mơn man trên mặt, lớp màn phiêu động, bên ngoài là rừng cây xanh biêng biếc.
Khu vườn trăm hoa đua sắc xinh đẹp như tranh trải rộng khắp núi đồi ngoài cửa sổ, trong không khí là mùi thơm ngát đặc trưng của cỏ cây……
Tuy rằng nóc nhà vừa cao vừa nhọn hơi kỳ lạ, nhưng tổng thể mà nói đây là một căn phòng nhỏ bằng đá có kết cấu bình thường.
Đây là đâu?
Cao Đại Bàn nháy mắt mấy cái, cô vốn nghĩ mình bị trọng thương, nếu không chết thì dù muốn dù không cũng phải đưa về Sange trị liệu. Nhưng nơi này không có bệ cửa sổ khắc hoa và các loại gia cụ cổ hoa lệ làm cho người ta hoa cả mắt, cũng không có bọt khí giữ ấm bao phủ giường bệnh tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật tiên tiến, càng không có đám người hầu xinh đẹp đi tới đi lui…… Trên người là tấm chăn mềm mại, dưới đầu là chiếc gối thoang thoảng mùi được thảo, đầu giường làm bằng gỗ thô giản dị không trang trí gì……
Nơi này không phải Sange.
Cao Đại Bàn định nâng tay lên dụi mắt, lại phát hiện tay trái mới nhẹ nhàng vận động, bả vai liền đau đớn thấu xương! Hoàn toàn không thể nhúc nhích.
“A…..”. Đau quá!
Vừa định cử động thân thể lập tức bị người bên giường đè lại!
“Đừng nhúc nhích. Bác sĩ nói năng lực tự lành của em rất kém, cần phải tĩnh dưỡng hơn một tháng”.
Trong giọng nói trầm thấp của Ventrue, ẩn chứa vẻ uể oải buồn bã hiếm thấy.
Cao Đại Bàn nhìn anh ta .
Dung mạo Ventrue vẫn không có gì thay đổi như cũ, đừng nói tới tiều tụy gầy mòn gì đó.
Cao Đại Bàn thở dài, cất giọng khàn khàn nói:“Em muốn uống nước…..”.
Đức ngài thân vương lập tức vỗ vỗ tay gọi người tới, cũng không quay đầu lại ra lệnh:“Đi lấy ly nước tới đây!”
Người lên tiếng trả lời xuất hiện ở cửa, lại dọa Cao Đại Bàn nhảy dựng!
Từ ngày cùng Ventrue du lịch khắp vũ trụ tới nay, Đồng chí Đại Bàn cũng từng nhìn thấy không ít sinh vật ngoài hành tinh hình thù kỳ quái, nhưng sinh vật trước mắt vẫn khiến cô kinh hãi! Bởi vì người này có thân thể tay chân như một người bình thường, nhưng từ cổ trở lên lại là một cái đầu sói! Cặp mắt dã thú màu lục, cái miệng đầy răng nanh khẽ hé mở, phát ra tiếng gầm gừ bất mãn…..”.Khốn kiếp! Cậu còn dám dùng cách gọi người hầu sai bảo tôi, ông đây sẽ lập tức ném cả hai người ra ngoài!”
Nói thì nói vậy, nhưng vẫn tự giác đi lấy ly rót nước……= =
Cao Đại Bàn trợn tròn mắt nhìn người sói kia hiền lành nhấc cái ấm hình quả dừa rót chất lỏng trong suốt ra, đổ đầy cái ly có những nụ hoa tím nhàn nhạt, sau đó đưa tới trước mặt mình,“Đây, uống đi. Loại nước lá này có tác dụng thanh nhiệt hơn nước, rất thích hợp cho người bệnh nặng mới khỏi”.
Cao Đại Bàn nhìn chằm chằm bàn tay thô ráp cẩn thận cầm ly của đối phương, trong lòng bàn tay chi chít những vết chai khó coi, móng tay dài giống như dã thú, cùng với mấy sợi lông đen đen trên các đốt ngón tay ……
Người đẹp và quái vật.
Cao Đại Bàn theo bản năng né tránh thứ xấu xí trước mặt, cô nhìn Ventrue…… anh ta liền nhận lấy chiếc cốc hoa nhỏ, chậm rãi đút cho cô uống.
Chất lỏng lành lạnh dễ chịu, hương vị thanh thanh lướt qua yết hầu khát cháy, khiến cô thoải mái như vừa uống thuốc tiên!
Cảm giác thoải mái khiến Cao Đại Bàn lập tức nhận định người sói đáng sợ trước mắt là người tốt! Cũng hơi xấu hổ vì hàng động trông mặt bắt hình dong của mình, vì thế áy náy nhìn vào cặp mắt xanh lục của đối phương, cảm kích nói:“Cám….. Cám ơn ông”.
Đồng chí Ventrue khó chịu khẽ hừ một tiếng.
Người sói kia ngẩng đầu mũi hếch lên trời, có vẻ cực kỳ đắc ý, vươn đầu lưỡi dài ngoằng liếm liếm chóp mũi và răng nanh của mình, nhe răng nói:“Không cần cảm ơn, chỉ mong cô sớm khỏe lại, sau đó nhanh chóng trả tiền”.
Trả tiền?
Cao Đại Bàn quay đầu nhìn đồng chí Ventrue vẻ mặt bình tĩnh ngồi cạnh……
“Khi tôi đang chiến đấu trong đấu trường thì ngửi thấy mùi máu của em, vội vàng chạy ra làm gián đoạn trận đấu lại phá hủy đấu trường nên không kiếm được tiền”. Đức ngài thân vương liếc người sói một cái,“Y thuật của người hành tinh AmmonRah(1) đứng đầu vũ trụ, giá cả hơi cao, cho nên hiện tại chúng ta thiếu không ít tiền chữa bệnh”.
“Còn có phí ăn ở, phí ăn ở nữa! Phí ăn ở của cả hai người!” Người sói vội vàng bổ sung.
Cao Đại Bàn:“……= =”
Ventrue vẫy vẫy tay :“Ông có thể lui xuống “.
Người sói tức giận tru lên:“Tôi đã nói là không được cư xử với tôi như với người hầu rồi mà!”
Cao Đại Bàn vội vàng hoà giải:“Đúng đúng, thành thật xin lỗi, anh ấy quen tay thôi, không có ác ý, tuyệt đối không có ác ý gì cả…..”.
Người sói gầm gừ trong cổ họng bất mãn bỏ đi, trước khi đi còn không quên cẩn thận săn sóc rót cho cô thêm một ly nước = =.
Cao Đại Bàn ảo não thở ra một hơi……
Ventrue ngồi bên giường cầm lấy tay cô, cúi đầu hôn hôn, thấp giọng nói:“Thành thật xin lỗi…..”.
“Bỏ đi, anh làm thân vương hơn mười vạn năm rồi, muốn lập tức bỏ thói quen sai bảo người hầu đúng là rất khó”. Cao Đại Bàn bất đắc dĩ nói.
“Không, tôi không nói chuyện này”. Ventrue giương mắt nhìn cô, ánh mắt đảo qua vết thương của cô, bàn tay vô thức siết chặt lại,“Tôi đã để em bị thương…..”.
Cao Đại Bàn kinh ngạc.
Lần đầu tiên cô nhìn thấy trên mặt ngài thân vương cao ngạo xuất hiện biểu tình hối hận xen lẫn tự trách như bây giờ, biểu tình như vậy giống như một thiếu niên ngạo mạn cắn răng dẹp bỏ lòng tự tôn nhận lỗi, từ khóe mắt đến đuôi lông mày đều cứng đờ, lại có vẻ yếu ớt không chịu nổi……
“Tôi đã tự tin quá mức, ỷ y vào sức mạnh của mình tự ý làm bậy, vì nhàm chán mà không hề cố kỵ đi khắp nơi tìm kiếm kích thích…..”. Ventrue nhắm mắt lại, nhẹ nhàng hôn đầu ngón tay của cô,“Thành thật xin lỗi, tôi không nên tùy tiện mang em đến những chỗ nguy hiểm đó…… Tôi đã hứa sẽ làm một người chồng người cha tốt, lại chẳng hề có ý thức bảo vệ em….. Thành thật xin lỗi…..”.
“Ven…..”. Cô định mở miệng, lại bị Ventrue ngăn lại.
“Vết thương của em rất gần tim, máu cứ chảy mãi không ngừng…… Trình độ y tế của Severse chỉ đủ để cấp cứu ngoại thương, lúc tôi em đưa đến AmmonRah, thân thể của em đã bắt đầu lạnh dần…… Bác sĩ nói em mất máu nhiều như thế có thể sẽ không đủ lượng máu cung cấp cho thai nhi mà sảy thai, càng tệ hơn là trên thanh chủy thủ đâm em bị thương có dính máu rồng, đó là chất cực độc …… Nếu xử lý trễ, có thể em sẽ chết…..”.
Ventrue nắm chặt bàn tay lành lạnh của Đại Bàn, giọng nói trở nên run rẩy,“Sau khi cấp cứu em vẫn mê man bất tỉnh, không ngừng phát sốt…… Bác sĩ nói nếu hôm nay em còn không tỉnh lại, cho dù có cứu được tánh mạng, đầu óc cũng sẽ bị tổn thương, có khi sẽ quên hết tất cả…..”. Tay dùng sức kéo Đại Bàn vào lòng, Ventrue ôm cô thật chặt, hôn lung tung lên mặt cô,“May mà em đã tỉnh…..”.
Cao Đại Bàn bị anh ta hôn đến không mở mắt ra được, bị đối phương ôm chặt cũng khiến người cô hơi đau nhức. Nhưng cô hiểu lý do khiến anh kích động…… Đau khổ ở bên người yêu đang bồi hồi giữa ranh giới sống chết mấy ngày mấy đêm có thể khiến người ta phát điên! Nếu đổi lại là cô, chỉ sợ cô đã nhào vào lòng anh gào khóc …… Với sức lực của Huyết tộc mà chỉ khiến cô hơi đau, kỳ thật khả năng kiềm chế của Ventrue đã rất tuyệt vời.
Mặt đặt trong hõm vai đối phương, Cao Đại Bàn nói không nên lời, chỉ có thể vươn tay phải không bị thương trấn an vỗ vỗ sau lưng Ventrue……
Kỳ thật cô cũng không trách anh ta.
Không hẳn tất cả những việc anh làm đều đúng. Dù sao mang theo một phụ nữ có thai bôn ba khắp vũ trụ, thậm chí còn đến một tinh cầu nguy hiểm trùng trùng như Severse, cũng không phải hành vi hay ho đáng khoe khoang gì.
Ventrue quá ham chơi, ngang ngược phóng túng, rất ít khi lo lắng cho người khác.
Có lẽ là vì thể chất Huyết tộc luôn luôn cường tráng, thân thể rất ít khi bị tinh thần ảnh hưởng, lại không có người nhà vợ con linh tinh ràng buộc, một thân một mình mới là tôn chỉ phù hợp với cuộc sống cô độc suốt trăm năm của Huyết tộc, cho nên mỗi người trong bọn họ đều độc lập, mạnh mẽ, chỉ dựa vào bản thân mình.
Ở trong xã hội loài người, người già trẻ nhỏ luôn được chăm sóc đặc biệt, nhưng ở trong xã hội Huyết tộc thì lại trở thành đối tượng bị khinh bỉ và chà đạp.
Ventrue cũng không có khái niệm về việc nam giới phải trân trọng phụ nữ như Địa Cầu, sự khác biệt này khi sống chung càng thêm rõ ràng. Huống chi vốn là người có tước vị hiển hách, Ventrue đã quen được người ta hầu hạ, có rất nhiều lúc không biết cách săn sóc. Ví dụ như anh ta sẽ vĩnh viễn không nghĩ đến việc chuẩn bị nước uống khi bệnh nhân tỉnh lại,……
Ngay từ đầu cô đã biết Ventrue là người như vậy.
Thích gì làm nấy, vênh mặt hất hàm sai khiến, vừa ngạo mạn lại kiêu căng. Có thể vì nhàm chán mà làm ra những chuyện khác người, rất xấu tính, nhân phẩm cũng không được tốt cho lắm.
Nhưng mà người cô yêu, chính là một Ventrue như thế.
Cao Đại Bàn không phải là người giỏi giang gì, nhưng một khi cô đã quyết định, cô sẽ không hối hận.
Từ phút giây cô quyết định chấp nhận người đàn ông này, cô cũng tiếp nhận cả những khuyết điểm của anh ta.
Có khuyết điểm thì sao? Có lúc khiến đối phương tổn thương thì thế nào?
Cho dù là con người, hai kẻ yêu nhau cũng phải từ từ hòa hợp. Huống chi hai người cách nhau hơn nửa vũ trụ, gần một vạn năm!
Phát hiện khuyết điểm của đối phương, bao dung hoặc điều chỉnh, khắc khẩu hoặc dung hòa, sau đó hai người nắm tay nhau đi đến cuối cuộc đời, đó mới gọi là tình yêu.
Hai người hoàn hảo vô khuyết sống chung với nhau, thì gọi là lai giống.
…………………………
Đợi đến lúc Cao Đại Bàn có thể xuống giường, cô mới phát hiện hóa ra ngôi nhà có đỉnh nhọn kỳ quái này, chính là đỉnh của một tòa kiến trúc hình tam giác. Mà kiến trúc hình tam giác này, rõ ràng chính là Kim tự tháp = =.
Khi nhìn thấy một bức tượng đầu sói mình người quấn vải bố đứng trên đài quan sát, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, rốt cuộc bạn học Cao Đại Bàn cũng hiểu được vì sao mình luôn mơ hồ cảm thấy nơi này rất quen thuộc ……
AmmonRah, Anubis (2)đầu sói mình người, con có cả Kim tự tháp.
Đúng là quá quen thuộc.
Khóe miệng Cao Đại Bàn run rẩy hỏi:“Này, có phải mọi người từng đến một tinh cầu có tên là Địa Cầu?”
“Đương nhiên ~” Người sói có tên Ammon kia kiêu ngạo hểnh mũi lên trời,“ Tổ tiên của chúng tôi vì muốn tìm kiếm dược liệu nên đã đến rất nhiều tinh cầu xa xôi hẻo lánh! Người AmmonRah chúng tôi đã cống hiến rất nhiều cho việc xây dựng và phát triển của y học vũ trụ…..”.
“Khó trách ông rành rẽ cách chữa trị cho người địa cầu như vậy…..”. Cao Đại Bàn gật đầu.
“Cấu tạo thân thể của người Địa Cầu rất tinh xảo, có thể coi là cấu tạo hợp lý nhất trong các sinh vật bậc cao có trí tuệ, nhưng điều đó cũng không thể làm khó được ngài Ammon đây ~” Cái mũi người sói càng vểnh càng cao,“Có tiêu bản trong tay, tìm hiểu cơ thể các người cũng không khó khăn cho lắm”.
Cao Đại Bàn sửng sốt,“Ông nói ông có tiêu bản trong tay? Đợi chút, ý của ông là nơi này có con người tồn tại?!”
Người sói tiếp tục gật đầu,“Đương nhiên rồi”.
Cao Đại Bàn đứng phắt lên! Kích động khiến đầu óc của cô mê muội vì thiếu dưỡng khí, nhưng bàn tay vươn ra vẫn chuẩn xác bắt được cánh tay đối phương,“Đưa tôi đi! Tôi muốn gặp anh ta!”
Người sói hơi khó xử:“Người đàn ông của cô nói trước khi anh ta trở về thì cô không được rời khỏi phòng…..”.
Đúng vậy, khi đồng chí Cao Đại Bàn còn đang nằm trên giường bệnh, đồng chí Ventrue liền đi ra ngoài làm công kiếm tiền.
Ngôi làng bọn họ đang ở, cũng giống như những ngôi làng thông thường ở AmmonRah, ở đây chuyên nghiên cứu chế tạo và xuất khẩu các loại dược liệu. Trong đó nổi danh nhất là một loại thuốc bổ máu. Nguyên liệu chủ yếu là một loại kén trong suốt giống như tổ yến, do dịch nhờn của bầy nhện chân dài ở trên vách núi sau làng kết thành.
Bởi vì vách núi chót vót vô cùng khó leo, cho dù cưỡi dơi, cũng rất khó mà tới gần sào huyệt của lũ nhện, huống chi bản thân loài nhện này cũng có khả năng công kích khá mạnh. Người AmmonRah tuy am hiểu y thuật, nhưng thân thể không tốt. Hầu hết cư dân tính tình nóng nảy nhưng không có khả năng công kích gì. Cho nên rất ít người có thể trèo xuống vách núi để lấy dược liệu.
Mà cướp bóc trấn lột đồ đạc của người khác, lại vừa vặn là sở trường của người nào đó.
Cho nên kỳ thật đồng chí Ventrue cũng rất được hoan nghênh ở đây……= =
Cao Đại Bàn bị đối phương dẫn lời Ventrue ra ngăn cản, không còn cách nào, đành phải nhượng bộ:“Thôi được rồi, vậy thì nhờ ông dắt anh ta tới đây gặp tôi, được chứ?”
Người sói cân nhắc một chút cảm thấy việc này có thể thực hiện được, liền hùng dũng hiên ngang bỏ đi, một lát sau, ông ta khiêng đến một cái quan tài.
Cao Đại Bàn:“…..”.
Người sói mở quan tài ra, bắt đầu từng vòng từng vòng tháo băng gạc xuống……
Hai mắt Cao Đại Bàn tối sầm,“Được rồi, cám ơn ông, làm ơn đem nó đi đi…..”.
Cô nên sớm đoán ra, Kim tự tháp và Anubis, con người và người hành tinh Ammonrah đã gặp nhau từ trăm ngàn năm trước, thì cái gọi là tiêu bản, chắc chắn là xác ướp rồi……
Buổi tối, khi đồng chí Ventrue về nhà nghe nói bà xã “đặc biệt” chủ động yêu cầu gặp người đàn ông khác.
Ngày hôm sau, Ammon rầu rĩ nói với Cao Đại Bàn, cái xác ướp cất trong kho hàng không biết đã bị ai đánh rách tung toé mất rồi……
Cao Đại Bàn im bặt.
…………………………
Rút kinh nghiệm từ cuộc sống bôn ba trước đây, Ventrue quyết định cùng Cao Đại Bàn tạm thời định cư ở tinh cầu AmmonRah đến khi sinh đứa nhỏ ra.
Trình độ khoa học kỹ thuật ở nơi này cũng không cao, sống theo nguyên tắc hòa nhập với thiên nhiên, đa số cư dân đều lương thiện thuần phác, hoàn cảnh sinh sống cũng rất yên bình tốt đẹp. Huống chi nơi này còn có bác sĩ am hiểu về sinh lý con người, đối với việc sinh nở trong tương lai hay những phương diện khác cũng đều tốt nhất. Mà AmmonRah không phải là tinh cầu thuộc liên minh vũ trụ, khống chế việc nhập cảnh cực kỳ nghiêm khắc, hiếm khi có người hành tinh khác xuất hiện. Điểm này cũng có lợi cho hai người tránh né quân Sange đuổi bắt.
Thu nhận Ventrue và Cao Đại Bàn xem như là trường hợp đặc biệt hiếm có trong mấy trăm năm nay của ngôi làng này. Ventrue nói do người nào đó giới thiệu đến, nhưng không chịu nói cho Cao Đại Bàn biết “Người nào đó” là ai. Chỉ bảo mình đã đổi Tiểu Chi làm phí đi đường cho “Người nào đó”.
Anh ta không muốn nói, Cao Đại Bàn cũng không ép buộc.
Cô cảm thấy làm vợ nên tin tưởng chồng mình.
Huống chi giữa vợ chồng cũng không nên quá rạch ròi, có những lúc hồ đồ một chút lại tốt hơn.
Giống như xử lý hung thủ giết người, trực giác của cô cũng nhắc nhở cô không nên hỏi quá nhiều.
Tuy rằng rất nhớ Tiểu Chi, nhưng hiện tại cô càng quan tâm đến đứa nhỏ trong bụng hơn, không biết lần bị thương nàycó gây ảnh hưởng gì đến bé cưng không.
Đã hơn năm tháng, cảm giác về sự tồn tại của sinh mệnh bé nhỏ này ngày càng mãnh liệt, Cao Đại Bàn không muốn con mình có chút bất ổn nào……
Đối với băn khoăn của Cao Đại Bàn. Ammon khịt mũi khinh thường, cho rằng loại hoài nghi này đã khiêu khích y thuật của ông ta! Vì thế càng thêm ra sức trị liệu, mưốn chứng minh y học của AmmonRah tuyệt đối đứng đầu vũ trụ!
Sau đó ông ta thật sự đã nói được làm được, sau một tháng thân thể của Đồng chí Cao Đại Bàn đã được điều trị tới mức chẳng những không có di chứng gì, còn rảnh rỗi đến sắp mọc lông!
Sau khi người sói hạ lệnh “Có thể tự do hoạt động”, Cao Đại Bàn lập tức yêu cầu được tham gia vào công việc hằng ngày trong làng! Kiếm chút tiền phòng thân.
Ventrue nhíu mày nói:” Em không cần làm việc, số tiền tôi giúp bọn họ kiếm được đã đủ để trả các hóa đơn và chi tiêu hằng ngày của chúng ta”. Sau đó quay đầu nhìn Ammon khinh bỉ hừ lạnh:“Gía thu mua dược liệu như vầy là bị gạt rồi! Lần sau chuyển hàng xuất khẩu cứ để tôi ra mặt, các người đi theo xem là được rồi, không được xen vào! Nhất là ông, Ammon!”
Ammon bực bội càu nhàu, nhưng cũng không dám phản bác.
Đám dân làng vây xem hoàn toàn tin phục, nơm nớp lo sợ gật đầu……
Cao Đại Bàn:“……= =” Vì sao người đàn ông này đi tới chỗ nào cũng có thể sắm vai thủ lĩnh gian xảo chứ?
Nói thì nói vậy, chứ đức ngài thân vương chung quy cũng không đành lòng để Cao Đại Bàn mỗi ngày đều bày ra bộ mặt” chán đến chết”, cho nên Đồng chí Đại Bàn bắt đầu đi theo Ammon nghiên cứu dược liệu trong phòng thí nghiệm.
Có kinh nghiệm đi theo dược sĩ Old trước đây, con đường học tập của Đại Bàn rất chi là nhẹ nhàng vui vẻ!
So với Old thiên về phong cách tinh luyện hóa học, quan niệm về dược lý của Ammon tự nhiên hơn. Giống như bất cứ sự vật gì phát triển đến cực đỉnh đều trở lại nguyên trạng, y học của AmmonRah và y học lưu hành trong vũ trụ hiện khác nhau như là Trung y và Tây y. Chẳng qua so với hệ thống Trung y khổng lồ, văn hóa chữa bệnh của người AmmonRah càng thêm uyên thâm, chu toàn mọi mặt.
Tuy rằng với trình độ của cô trước mắt chỉ có thể làm trợ thủ cho Ammon, Cao Đại Bàn vẫn học rất hăng say. Nhất là những phương diện có liên quan sinh sản và nuôi con, cô luôn cảm thấy vô cùng hứng thú. Dù sao đã là một người mẹ, tuy rằng không phải một người mẹ mạnh mẽ, cô vẫn hy vọng có thể tự tay bảo vệ con yêu của mình.
Ventrue đang học làm cha, thì tại sao cô không học để làm một người mẹ tốt?
Huyết thống đúng là một mối ràng buộc thần kỳ, nó có thể liên kết những người không liên quan với nhau lại, lo lắng cho nhau.
Có đôi khi nhìn bầu trời trong suốt trên hành tình AmmoRah, Cao Đại Bàn nghĩ mình thật sự là con người cuối cùng sao? Đã có những tinh cầu đủ nước và dưỡng khí để con người tồn tại như Sange và AmmonRah, trên thế giới này có thể còn những người như cô, may mắn sống sót trong một góc vũ trụ mờ mịt nào đó thì sao?
Nếu thật sự có người như thế, mình có nên đi tìm anh ta không?
Sau đó hai người sinh một đống con để để duy trì nòi giống, ngăn cản loài người diệt vong?
Nghĩ đến xác ướp bị đánh nát kia, Cao Đại Bàn nở nụ cười bất đắc dĩ……
Từ cửa sổ rón ra rón rén trở về giường, cô cúi người hôn môi ông xã đang ngủ say……
Có lẽ mình sẽ không đi tìm đâu.
Là con người vì sao? Chưa chắc cô vì đối phương cùng là con người mà đi yêu anh ta.
Cũng như cô sẽ không vì Ventrue là quỷ hút máu liền bỏ qua tất cả kỷ niệm giữa hai người.
Ventrue mới là người bạn đời mà cô chọn lựa……
…………………………
Cùng lúc đó, tại đầu kia vũ trụ, Sange.
Phòng họp Huyết tộc tại đế đô.
Một tờ kiến nghị đồng ký tên được đặt trên khay vàng đưa tới trước mặt ba vị trưởng lão.
Giấy da thú, dây buộc bằng chỉ bạc, phong ấn bằng vết máu.
Đây là hình thức kiến nghị trịnh trọng nhất.
Không cho phép từ chối thụ lý.
Trưởng lão Tremere một tay nâng bức thư lên thở dài một tiếng, rồi mở ra đọc……
“Nhân danh toàn thể Thánh Huyết tộc, khẩn cầu ba vị trưởng lão ra lệnh truy bắt thân vương Ventrue de Leukocyte…..”.
Giọng nói trầm thấp uy nghiêm của ngài trưởng lão quanh quẩn trong phòng họp Huyết tộc hoa lệ mà âm trầm…… Trong đại sảnh trang nghiêm, Brujah, Leovino, và các quý tộc khác chia thành hai hàng đứng khoanh tay, thần sắc nghiêm nghị, vô tình lạnh như băng.
(1) AmmonRah hay còn gọi là thần Ra là thần mặt trời theo văn hóa Ai Cập cổ đại.
(2) Annubis: Anubis là tên Hy Lạp cho vị thần mình người đầu sói có liên quan đến quá trình ướp xác và cuộc sống sau cái chết trong văn hóa Ai cập cổ đại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.