Blood X Blood

Chương 49: Lấy máu lần thứ bốn bảy:Thật ngại quá, gái già này đã có chồng




“Người trong phân đội mười ba mang một người phụ nữ trở về?” Phó tướng Grey buông bản tin chiến sự trong tay xuống, cười khẽ,“Trên AmmonRah lấy đâu ra sinh vật hình người chứ?”
“Vệ binh ở trạm kiểm tra số bảy xác nhận đã nhìn thấy một cô gái bị một binh lính cao to ôm về…..”. Lính liên lạc nhỏ giọng than thở.
Bản tính Huyết tộc vốn háo sắc, chinh chiến lâu năm bên ngoài binh lính bắt phụ nữ về chơi cũng là chuyện thường. Grey dường như cũng không cảm thấy hứng thú với đề tài này lắm, vừa nhanh chóng đổi màn hình nối máy với chỉ huy, vừa lười biếng nói:“Binh lính ngoài giờ làm việc còn có thời gian hoạt động tự do, những việc không liên quan đến quân vụ đừng quá lộ liễu là được. Nhưng mà ngay cả dân bản địa cũng bắt về, đám này đúng là bụng đói ăn quàng…… Xem ra chiến dịch lần này đã kéo dài quá lâu rồi“.
Khi nói chuyện máy tính đã nối mạng đến tiền phương, gương mặt thất thần của tướng quân Nosferatu trấn giữ bộ chỉ huy không quân vũ trụ xuất hiện trên màn hình……
Phó tướng Grey báo cáo sơ lược về tình hình chỉnh trang quân đội Sange và tiếp tế tài nguyên, đang muốn chấm dứt cuộc trò chuyện, lính liên lạc thứ hai liền vội vội vàng mở cửa xông vào! Lướt qua mọi người trực tiếp nhỏ giọng báo cáo bên tai Grey…… Grey còn chưa kịp tháo tai nghe điện thoại xuống và Nosferatu ở đầu dây bên kia đồng thời thay đổi sắc mặt!
“Cô ấy đang ở đâu?” Grey đứng phăt dậy!“Bỏ đi, trực tiếp mang ta qua đó! Gọi đội trưởng phân đội mười ba đến, cả quân y nữa!”
Mệnh lệnh từ trong điện thoại truyền đến khiến anh ta khựng lại! Grey nhíu mày kinh ngạc áp sát ống nghe điện thoại vào tai,“…… Tướng quân? Ngài chắc chứ? Ngay lúc này?”
Trên màn hìn,h gương mặt thiếu niên tuấn mỹ của Nosferatu nở nụ cười gian xảo,“Đương nhiên. Tuân thủ quy chế của Huyết tộc là nghĩa vụ của mỗi quý tộc mà~”
Grey khẽ rùng mình ớn lạnh, đành phải cúi đầu tuân lệnh:“Vâng, tôi sẽ làm theo lời ngài”.
“Xác nhận đúng là cô ấy thì trực tiếp mang đến chỗ tôi,” Nosferatu cười khẽ…..”.Không nghĩ tới, ước hẹn ba năm lại được thực hiện trước thời hạn ~”
…………………………
Phó tướng Grey vừa vội vàng chạy vừa cố gắng nhớ lại gương mặt của Cao Đại Bàn.
Anh ta chỉ gặp mặt cô có một lần tại lối vào buổi vũ hội của quý tộc nào đó, thậm chí còn chưa nắm tay. Đối phương không hẳn là mỹ nhân, lại là người phụ nữ bị các quý tộc tại đế đô tranh đoạt, lúc ấy anh ta cũng không để trong lòng, tự nhiên cũng không nhớ rõ gương mặt cô cho lắm. Trong ấn tượng của Grey, Đại Bàn là một cô gái mảnh mai có mái tóc màu đen và ánh mắt sợ hãi như động vật nhỏ.
Nhưng một màn anh ta nhìn thấy khi tiến vào Kim Tự Tháp, lại hoàn toàn đảo lộn trí nhớ lúc trước!
Cô gái trong góc mặc váy dài rộng thùng thình màu trắng đặc trưng của AmmonRah, đai áo trên vai đã bị xé rách, lộ ra bờ vai mịn màng mảnh dẻ, dưới lớp váy nhàu nhĩ là cái bụng tròn gồ lên. Cô gái ôm chặt lấy mình, thân thể nhìn qua có vẻ mềm mại mà gầy yếu, nhưng ánh mắt lại mang theo sự phẫn nộ mãnh liệt như chim mẹ bảo vệ chim con! Làm cho người ta không dám tới gần…… Khí thế như vậy khiến cô khác hẳn cô gái nhu ngược trong trí nhớ của Grey.
Bên kia góc phòng, đám binh lính sững sờ không biết làm sao. Ngồi gần cô gái nhất là người lính cao to mới bị đá xuống giường, vẫn còn duy trì tư thế ngã ngồi, một mắt hồng hồng giống như mới bị cái gì đấm vào thật mạnh……
Đám vệ binh đi theo Grey cũng lần đầu tiên nhìn thấy loại sinh vật được gọi là phụ nữ có thai này, mọi người không hẹn mà cùng nhìn chằm chằm vào bụng cô gái……
Khẽ thở dài một hơi, Grey hất áo choàng quỳ một gối xuống trước mặt Cao Đại Bàn quần áo xốc xếch, tay đặt lên ngực hành lễ:“Xin thất lễ, người gây giống tôn quý, xin hãy theo chúng tôi đến nơi an toàn. Những binh sĩ mạo phạm tôi sẽ nghiêm trị, xin cô thứ tội cho”.
Tất cả binh sĩ không hiểu đầu cua tai nheo trong phòng đều bị hành động cung kính và lời nói gây sốc của phó tướng chấn động, kinh ngạc thở hốc! Không thể tin nổi quay đầu nhìn về phía Cao Đại Bàn trên giường……
Đây chính là người gây giống trong truyền thuyết á?! Hình như không giống trong tưởng tượng cho lắm……
Cao Đại Bàn quay đầu, nhìn người đàn ông cao lớn đang hành lễ trước mắt, thân thể cường tráng, tóc vàng mắt xanh, cộng thêm vết sẹo trên mặt…… Dường như có chút ấn tượng mơ hồ, nhưng anh ta rốt cuộc là ai? Là một trong những father của cô ở đế đô sao?
“Anh là ai vậy?” Cao Đại Bàn nhíu mày, thân phận chưa gì đã bị phát hiện, nghĩ đến tương lai bị bắt về Sange, cô không thể nào vui vẻ nổi. Hiện tại chỉ có thể cầu nguyện người bắt được cô không phải là nhân vật lợi hại gì, tốt nhất là cái loại quý tộc quen sống an nhàn sung sướng mà Ventrue có thể xử lý trong vòng ba giây.
Grey sửng sốt nhìn cô, bất đắc dĩ tự giới thiệu:“Thuộc hạ là Grey Nagel, phụ tá của tướng quân Nosferatu”.
“Nosferatu?!”
Cảnh gặp gỡ ở suối nước nóng và một màn trong vũ hội lướt qua trước mắt cô!
Có phải là cái tên tướng quân lùn tịt bạo lực lần đầu tiên gặp mặt đã đánh cô bầm tím, còn cắn sưng cả miệng của cô?
Chẳng lẽ là thiếu niên lợi hại thay thế Brujah trở thành tổng chỉ huy tiền tuyến của Sange, đang bận rộn dẹp loạn tại tinh hệ xoắn ốc?
Sắc mặt Cao Đại Bàn, càng lúc càng khó coi……
…………………………
Công bằng mà nói, bọn họ đối đãi với đồng chí Cao Đại Bàn cũng không tệ lắm.
Từ tắm rửa, kiểm tra sức khỏe, đến quần áo mới đều được cung cấp cẩn thận chu đáo, thậm chí trên bàn còn để sẵn một ly nước Gram.
Trên đường hành quân mà có thể làm đến mức độ này là khá lắm rồi, Cao Đại Bàn rất là bất ngờ khi Nosferatu hung bạo kia vẫn còn nhớ rõ cô thích uống nhựa cây Gram! Nhưng mà anh ta lại không biết, hiện tại cô rất sợ hương vị này. Từ sau khi mang thai, mỗi khi Cao Đại Bàn ngửi thấy mùi sữa đều buồn nôn kịch liệt, đừng nói chi đến uống ……
Tránh thật xa cái ly, Cao Đại Bàn ngồi trong góc khoang thuyền, lo lắng nhìn ra mạn tàu ngoài cửa sổ.
Đúng vậy, hiện tại cô đã bị đưa vào khoang thuyền vũ trụ canh gác nghiêm ngặt, không biết đã cách AmmonRah bao nhiêu năm ánh sáng ……
Cô không nghĩ tới đối phương lại hành động nhanh chóng và hiệu quả như vậy.
Ventrue có đuổi theo không? Có thể tìm thấy cô hay không?
Tuy là hai người đang cãi nhau, nhưng khi gặp phải nguy hiểm người đầu tiên cô nghĩ đến vẫn là anh ta. Tình cảm đúng là rất khó nắm bắt……
Cửa điện tử bật mở! Grey từ bên ngoài đi vào, đầu tiên là hành lễ, sau đó buồn cười nhìn Cao Đại Bàn đang chui vào trong góc, mềm giọng hỏi:“Sao vậy? Cô không thích loại đồ uống này à? Xin cô thứ lỗi, trước mắt trong hạm đội không mang theo thức ăn cho con người, nên không thể cung cấp thứ gì tốt hơn. Nhưng chúng ta sắp đến trung tâm chỉ huy, trên tàu chỉ huy chắc đã chuẩn bị đồ ăn phong phú”.
Hai chữ “Đồ ăn” làm cho đồng chí Cao Đại Bàn đang suy sụp tinh thần đột nhiên nảy ra một ý!
Tuy rằng chiêu này hơi đê tiện, nhưng mà rất có khả năng thành công…… được, hành động thôi.
Cao Đại Bàn xoay người, đứng dậy chủ động đi về hướng phó tướng Grey, cố ý kéo cổ áo để lộ thật nhiều da thịt, gắng sức nặn ra một biểu tình quyến rũ[?], đến gần sát đối phương liền thấp giọng nói:“Anh Grey, tôi nghĩ chắc anh cũng từng nghe nói máu của tôi rất thơm ngon? Thay vì vội vàng tặng tôi cho thủ trưởng, không bằng…… Mình nhân cơ hội này thử trước một lần, thế nào?”
Ra sức phóng điện xẹt xẹt.
Bồi thêm một ánh mắt lẳng lơ.
Grey nhìn Cao Đại Bàn chằm chằm, đột nhiên xoay người sang chỗ khác đưa lưng về phía cô, bả vai run rẩy kịch liệt……
Miễn cưỡng điều chỉnh để biểu tình không quá vặn vẹo, Grey quay người lại, cũng phối hợp với cô đè thấp giọng thì thầm bên tai Cao Đại Bàn:“Không cần đâu, nếu chỉ có thể uống máu của cô một lần, thì chẳng khác gì thuốc độc…… Với lại tôi nói cho cô biết một chuyện, phòng này bị theo dõi 24/24, những lời cô vừa nói, tướng quân Nosferatu đều nghe được hết….”.
“……= =”
Cao Đại Bàn đẩy mặt đối phương ra, uể oải cúi đầu, vừa chậm rãi quay về trong góc, vừa gài nút áo đến hạt cuối cùng……
Grey phía sau bật cười ra tiếng, đứng khoanh tay nói:“Cô thật trung thành với Ventrue, không ngờ lại nghĩ ra trò hối lộ tôi để chạy trốn ~”
Cao Đại Bàn khinh bỉ liếc anh ta một cái,“Đây không gọi là trung thành mà gọi là chung tình”.
Grey ngơ ngác không hiểu.
Cao Đại Bàn cũng không mong đối phương có thể lý giải được loại tình cảm rắc rối như tình yêu, quay đầu tiếp tục tựa vào cửa sổ nhìn trời sao mờ mịt……
Grey lại thản nhiên đi tới ngồi xuống bên cạnh cô, lười biếng gối đầu lên hai cánh tay, tựa lưng vào ghế cười nói:“Đế đô đồn đại là ‘Thân vương Ventrue bắt cóc người gây giống bỏ trốn”, nhưng hiện tại xem ra hình như tình huống không hẳn là vậy…… Cô tự nguyện đi cùng ngài ấy à? Hơn nữa hình như cũng không muốn quay về Sange?”
“Tôi nói tôi không muốn trở về anh sẽ thả tôi đi sao?” Cao Đại Bàn hừ lạnh một tiếng, cũng không quay đầu lại thấp giọng nói:”Anh biết không Grey, trên Địa Cầu chúng tôi có một câu nói là,‘Phá hoại tình yêu của người khác sẽ bị trâu dẫm chết’”.
Grey nghi hoặc,“Câu này có ý gì?”
Cao Đại Bàn:“Ý là, những người chia cắt tôi bà Ventrue sẽ bị một loài quái thú có sừng dài tên là trâu xử lý!”
Grey nghiêm túc lắc đầu,“Không thể nào. Tất cả sinh vật có sừng trong vũ trụ đều có khả năng công kích yếu hơn Huyết tộc. Cho dù đấu với Lam Huyết tộc chúng tôi cũng không giành được phần thắng, đừng nói chi đến Thánh Huyết Tộc như tướng quân Nosferatu. Trâu là một loài quái vật mới sao?”
Cao Đại Bàn:“Không, là một loại đồ ăn“.
Grey :“…..”.
Bên màn hình theo dõi, tại tàu chỉ huy trung ương.
Nosferatu chống cằm nhìn màn hình chằm chằm, khẽ thì thào:“Con người đúng là kỳ lạ…..”.
Các phó tướng rối rít gật đầu……
…………………………
Khi tàu vận chuyển loại nhỏ chở Cao Đại Bàn vừa đổ bộ trên tàu chỉ huy trung tâm, thì cô lập tức đối mặt với một cuộc hoan nghênh long trọng làm cho người ta không thoải mái chút nào.
Binh lính ba quân đông nghìn nghịt xếp thành hàng nhìn chằm chằm vào bụng mình, tuyệt đối không phải loại chuyện làm cho người ta vui vẻ.
Tướng quân Nosferatu đi ra nghênh đón, vừa lịch lãm nắm tay Cao Đại Bàn dẫn cô đi xuống tàu trung chuyển, vừa bật cười kéo dài giọng nói:“Gặp phải tôi, cô thật xui xẻo~”
Cao Đại Bàn giật giật khóe miệng đáp lại:“Ai xui xẻo còn chưa biết, đừng vui mừng quá sớm”.
“Nếu cô mong đợi Ventrue tới cứu cô, thì có thể tiết kiệm trí tưởng tượng được rồi “. Nosferatu hôn lên vành tai của cô,“Tôi đã báo cho hội trưởng lão, nhóm phụ trách truy bắt Ventrue đã xuất phát đến đây rồi. Nếu cô không muốn anh ta bị thương, thì thay vì chờ mong anh ta tới cứu cô không bằng cầu nguyện cho anh ta trốn đi thật xa…..”.
Lòng Cao Đại Bàn chùng xuống, nhìn khuôn mặt tươi cười vui sướng khi người gặp họa của đối phương, trong lòng càng thêm phẫn nộ! Quay đầu đi tránh né nụ hôn của anh ta, cô cắn răng dùng sức định đẩy Nosferatu ra, đối phương lại không hề suy suyển.
Nosferatu sửng sốt cúi đầu nhìn nhìn cánh tay cô đang để trên ngực mình, phì cười ra tiếng!“Cô vẫn yếu ớt như cũ nhỉ, thế này mà gọi là phản kháng à?”
Nói xong đưa tay ôm lấy cố, dưới ánh nhìn chăm chú của ba quân, ngang nhiên đi về khoang thuyền chỉ huy……
Cao Đại Bàn hiện tại cảm thấy vừa khuất nhục vừa lại vô lực…… Cô cam chịu mặc đám người hầu vây quanh chỉnh trang từ đầu đến gót chân, trang điểm xinh đẹp xong xuôi, sau đó lại áp giải cô đến đại sảnh vũ hội – Tại sao ở nơi nghiêm túc như bộ chỉ huy chiến dịch cũng có đại sảnh chuyên dùng để tổ chức vũ hội chứ?! Huyết tộc đúng là giống loài thích làm bộ làm tịch, đã bất trị còn không biết nặng nhẹ.
Tiệc mừng công sắp chinh phục hai đại tinh hệ và bắt đươc người gây giống quan trọng của Huyết tộc được tổ chức chung một lần, vũ hội lần nàycó thể nói là cực kỳ xa hoa, trước nay chưa từng có!
Đám binh lính chinh chiến trường kỳ, không được vui chơi giải trí bắt được cơ hội toàn dân nghỉ xả hơi này liền bạo dạn tìm kiếm mỹ nữ / mỹ nam / ông chú / bà thím vừa mắt mình, ôm nhau nhảy múa đến quên trời quên đất. Mà đám đàn ông tụm năm tụm qua ôm ly rượu bàn luận viển vông cũng không ít, khiến vũ hội càng thêm ồn ào xôn xao……
Cao Đại Bàn dĩ nhiên không có tâm tình nào hưởng thụ, mặt nhăn mày nhó túm lớp váy lùm xùm ngồi giữa các cô gái, đón nhận ánh mắt tò mò, cùng với những câu hỏi thắc mắc chẳng đâu vào đâu của mọi người……
Nằm ngoài dự kiến của cô là phụ nữ trong quân nữ đông hơn tưởng tượng rất nhiều– đại khái là vì sức chiến đấu của phụ nữ Huyết tộc cũng không thua gì phái nam. Hoặc là viên chức nữ trong tổ hậu cần và văn phòng cũng khá đông đảo. Càng kỳ lạ hơn là quân viễn chinh Sange bình thường còn mang theo cả một tiểu đội kĩ nữ cao cấp! Những cô gái này phong tình quyến rũ, tài nghệ kinh người, hơn nữa giá rất cao, binh lính bình thường căn bản không mua nổi các cô! Vì thế các kĩ nữ có vẻ phong trần này cũng trở thành tiêu điểm nổi bật trong buổi vũ hội……
Những cô gái bên cạnh lần lượt được mời đi, mỗi khi có anh chàng nào đó nắm tay một cô gái ra sàn nhảy đều được tán thường bằng một tràng huýt sáo. Loại hành vi ồn àothô tục này tuyệt đối không bao giờ xuất hiện ở đế đô. Vũ hội trong quân và yến hội cung đình của quý tộc đế đô hoàn toàn khác nhau, bớt đi vài phần liếc mắt đưa tình, có thêm vài phần thẳng thắn suồng sã. Cả tiếng cười to và kỹ thuật nhảy cũng thoải mái hào phóng hơn hẳn!
Cao Đại Bàn cũng bị không khí rộn ràng này cuốn hút, nhìn chằm chằm những cặp đôi liên tục xoay tròn ở giữa sân, bỗng nhiên cô cảm thấy nhớ Ventrue vô cùng……
Ngày đó anh ta ôm cô nhẹ nhàng xoay tròn trên lan can tòa thành giữa màm đêm lạnh lẽo như nước, hôn lên môi cô nhẹ giọng nói nếu mũi chân của cô tiến tới thì anh ta sẽ thối lui…… Có phải vì cô đã quen được anh nhượng bộ, cho nên khi anh ấy không nhường nhịn nữa, cô liền không chịu đựng được?
Cô vẫn giận Ventrue, nhưng dường như lập trường cũng không kiên định như vậy nữa.
Dù sao anh ấy cũng vì yêu nên cô mới không muốn cô chết đi ? Nếu thật sự không quan tâm thì đã không cần cãi nhau làm gì.
Trong lòng dâng lên nỗi hối hận mơ hồ, Cao Đại Bàn siết chặt làn váy…… những lời Nosferatu nói khiến cô có dự cảm không tốt cho lắm, lần này Ventrue thật sự có thể toàn thân trở ra sao? Nếu sớm biết cuộc chia ly lần trước là cơ hội gặp mặt cuối cùng của hai người, thì dù thế nào cô cũng không để nó chấm dứt trong cãi vã……
Cao Đại Bàn đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, thậm chí không chú ý tới bốn phía đã hoàn toàn yên tĩnh lại, mà một bàn tay cũng đã duỗi đến trước mặt cô……
“Đến đây đi tiểu thư đáng yêu, tôi chính thức mời cô cùng nhảy điệu tiếp theo, xin đừng cự tuyệt tôi”.
Cao Đại Bàn chậm rãi ngước mắt lên, nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt, lắc lắc đầu nhẹ giọng nói:“Tôi không phải tiểu thư, tôi là vợ của Ventrue. Anh nên gọi là phu nhân thì đúng hơn”.
Tất cả mọi người chung quanh đều hoảng hồn nín thở……
Cao Đại Bàn tưởng mọi người không hiểu ý nghĩa của từ “vợ”, nhưng cô đã lầm. Bọn họ khiếp sợ vì cô dám ngang nhiên từ chối lời mời của tổng chỉ huy! Đây là một chuyện rất mất mặt đàn ông, huống chi từ những lời thì thầm to nhỏ của mấy cô gái ngồi cạnh có thể biết được, Nosferatu rất ít khi mời người khác khiêu vũ.
Đương nhiên, tính khí tàn bạo của thằng nhãi này cũng là nguyên nhân chính khiến mọi người đổ mồ hôi lạnh thay Cao Đại Bàn.
Nhưng Nosferatu lại không hề tức giận.
Kỳ thật anh ta đã quen với chuyện này rồi, dù sao lúc trước Cao Đại Bàn cũng đã từng khiến anh ta mất mặt. Đương nhiên, lần trước anh ta cũng không nổi giận, chỉ thân ái tặng cho vách tường một cái lỗ thủng nho nhỏ thôi……
Nay trải qua hơn hai năm tôi luyện trên chiến trường, thiếu niên nóng nảy đã bình tĩnh hơn nhiều lắm, Nosferatu mỉm cười phong độ, cũng không rút tay về, chỉ nhìn chằm chằm vào mắt Cao Đại Bàn nhẹ giọng nói:“Đừng quên chuyện cô đồng ý với tôi lúc trước,‘Chờ tôi học xong, sẽ nhảy với ngài một điệu’. Tôi nghĩ Ventrue hẳn là đã dạy cô khiêu vũ, đúng không?”
Cao Đại Bàn mệt mỏi vô lực, lời hứa nhiều năm trước mà anh ta vẫn còn nhớ! Tại sao người này lại chấp nhất với việc tìm bạn nhảy đến vậy?
Đại Bàn bất đắc dĩ thở dài, nhíu mày nói:“Anh có vẻ rất thích vũ hội nhỉ?”
Nghe cô hỏi vậy, Nosferatu giương mắt thản nhiên nhìn lướt qua các cặp đôi Huyết tộc đang ôm nhau trên sàn, sau đó lạnh lùng nở nụ cười châm chọc, nhẹ giọng nói:“Ừ, tôi rất thích”.
Cao Đại Bàn nhìn nụ cười kỳ lạ của anh ta, bỗng nhiên cảm thấy xúc động, theo bản năng nâng tay lên, đặt vào lòng bàn tay của người đàn ông đang mở ra chờ đợi.
Nosferatu bình tĩnh nắm tay lại, dùng sức kéo cô đứng lên khỏi chỗ ngồi. Trong tiếng vỗ tay của mọi người đi thẳng ra giữa phòng khiêu vũ, sau đó nhẹ nhàng vịn eo cô, bày ra tư thế ban đầu chuẩn mực.
Tuy rằng so với Ventrue, Nosferatu rõ ràng không thuần thục bằng, nhưng dáng vẻ cũng là có thể coi là tao nhã. Tướng quân trẻ tuổi tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn, có một sự đặc sắc riêng khiến người ta khó lòng dời mắt……
Cao Đại Bàn nâng tay đặt trên quân hàm của Nosferatu, bước lên bước đầu tiên theo tà áo choàng tung bay của anh ta……
Nằm ngoài dự kiến của cô, hai người bọn họ phối hợp khiêu vũ lại thoải mái hơn khiêu vũ với Ventrue nhiều lắm! Ít nhất chiều cao cũng tương đối thích hợp, cánh tay Cao Đại Bàn hoàn toàn không cảmthấy đau nhức. So với độ cao chênh lệch quá xa như các Huyết tộc khác khiến cô luôn có cảm giác tự ti như người lùn sống trong vương quốc người khổng lồ, cùng với một loại cảm giác mất mát, không thể tự bảo vệ mình thì cảm giác hòa hợp ngang bằng này, khi xoay tròn xoay tròn dưới ánh đèn nhàn nhạt, lại tạo cho cô ảo giác như đã về đến Địa cầu, cùng khiêu vũ với một chàng trai bình thường……
Cả Huyết tộc, chạy trốn lẫn người ngoài hành tinh đều chỉ là một giấc mộng……
Như vậy sẽ không phiền não nữa chăng?
Người đàn ông ôm lấy cô xoay tròn một vòng, sau đó chậm rãi buông tay cô ra, ôm lấy vòng eo của cô hôn lên tóc cô, khẽ than thở:“Cô thật nhẹ, giống như một con chim nhỏ…… Con người đều là sinh vật bên trong đáng sợ bên ngoài nhỏ bé mềm mại như vậy sao? Hai người chúng ta nói không chừng lại rất xứng đôi…..”.
Cao Đại Bàn ngước đôi mất thất thần nhìn đồng tử đỏ rực và mái tóc màu bạc như ánh trăng của người đàn ông trước mắt, trong nháy mắt thần chí hoàn toàn hồi tỉnh!
Đây mới là sự thật. Địa Cầu đã sớm diệt vong.
Chồng cô tung tích không rõ. Mà người đàn ông trước mặt lại là kẻ địch đã bắt cóc cô!
Đột ngột dừng chân lại, đẩy gương mặt gần sát của đối phương ra, Cao Đại Bàn lui về phía sau mấy bước thì thào:“Thành thật xin lỗi…… Tôi mệt rồi, không nhảy tiếp được nữa, tôi muốn trở về phòng”.
Nosferatu không nhúc nhích, chỉ nhìn cô chằm chằm, trêu tức dài giọng hỏi:“Thật vậy ~ ~ sao ~?”
“Không phải anh cũng nói tôi rất gầy yếu sao?” Cao Đại Bàn xoay người đưa lưng về phía anh ta ,“Con người là một loại sinh vật kỳ quái, tâm lý dễ dàng ảnh hưởng đến sinh lý mà. Nếu anh muốn sánh đôi với tôi, tốt nhất nên chuẩn bị sẵn sadng chấp nhận việc này”.
Nosferatu bật cười ra tiếng, vỗ vỗ tay gọi tới vài binh lính,“Đưa cô ấy trở về phòng, chú ý canh chừng”.
Cao Đại Bàn cũng không quay đầu lại, túm váy lên chạy thẳng ra khỏi đại sảnh……
Đã sớm biết Nosferatu khẳng định sẽ phái người canh chừng cô, Cao Đại Bàn rất bình thản, cũng không mong hiện tại có thể chạy trốn ngay.
Chính là khi đế giày của đội binh lính “Hộ tống” va chạm với sàn nhà kim loại tạo lên những tiếng bước chân rõ ràng, thật sự đã khiến Cao Đại Bàn “Bị hộ tống” rất khó chịu!
Thẳng đến khi vào thang máy, những âm thanh tượng trưng cho sức mạnh và sự cưỡng chế giam cầm đó mới kết thúc, xung quanh yên tĩnh lại.
Cao Đại Bàn bĩu môi đứng trong thang máy, nhìn chằm chằm vào con số màu đỏ biểu thị tầng trêt, chờ mong thang máy mau mau đến nơi, sau đó cô sẽ trốn vào trong phòng cân nhắc phương pháp chạy trốn…… Khi khóe mắt liếc qua cửa thang máy trơn bóng như gương, Cao Đại Bàn bỗng nhiên nhận ra có điều không ổn!
Tuy rằng cũng không nhìn kỹ lắm, nhưng lẽ ra sau lưng cô phải có đến ba binh sĩ mặc giáp đen chứ.
Nhưng lúc này, lại chỉ còn có một người!
Theo bản năng xoay người lui về phía sau mấy bước lưng áp lên vách tường thang máy, Cao Đại Bàn nhìn chằm chằm người còn lại kia. Gương mặt anh ta bị mặt nạ màu đen che khuất nhìn không ra biểu tình, cô lớn tiếng hỏi:“Anh là ai?!”
Người nọ lại không hề kích động, chậm rãi đưa tay lên, nắm đấm mang theo lớp bảo vệ bằng kim loại lướt qua đỉnh đầu Cao Đại Bàn, trực tiếp đập nát nút dừng thang máy khẩn cấp!
Cao Đại Bàn hoảng sợ nhìn chằm chằm lồng ngực cường tráng đang từ từ đến gần, miệng hùm gan sứa run giọng hỏi:“Những…… Những người khác đâu rồi?!”
Trong tiếng còi báo động ầm ĩ, anh ta nâng tay đẩy mặt nạ lên, khẽ cười mập mờ nói:“Đều bị trâu giẫm chết rồi~”
Cao Đại Bàn trợn tròn mắt……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.