Mùa tuyết trên tinh
cầu Sange sắp chấm dứt, bão tuyết đã ngừng gào thét, những cơn gió cũng
không còn lạnh buốt nữa. Từng bông tuyết nho nhỏ mịn màng rơi lả tả
trong gió đêm ôn hòa mềm nhẹ như những giọt mưa xuân. Nhưng cơn mưa xuân dịu dàng này gặp phải tường đồng vách sắt bao quanh thành Brujah thì
chỉ trong nháy mắt đã đông lại thành những mảng băng lạnh lùng……
Thành Brujah tọa lạc ở chân núi phía Bắc đế đô, được xây tựa vào vách núi.
Tường ngoài cao ngất, những ngọn tháp vì quá cao so với mặt biển nên
tuyết đọng quanh năm, bề ngoài cứng rắn như sắt thép cộng với những
đường nét khô khan đã góp phần khiến tòa thành uy nghiêm này càng có vẻ
lạnh lùng không thể xâm phạm. Mà chủ nhân của tòa thành, từ trước tới
nay luôn kế thừa hoàn mỹ khí chất lạnh như băng khô như ngói của nó. Dù
dỗ con gái hay dỗ con nít đều không phải là sở trường anh ta, đừng nói
đến tình huống cả hai loại sinh vật này hợp thành một……
“Ngài công tước đã về ạ”.
“Cô ấy đâu?”
“Dạ…… đang trốn trong quan tài không chịu đi ra”.
“Đã ăn gì chưa?”
“Chuyện này…… Cô ấy nói muốn ngủ, cho nên…..”.
“Từ khi tôi đi đến nay vẫn chưa ăn gì?”
“Chuyện này…… chuyện này…..”.
“Thu dọn hành lý đi. Trước khi mặt trời ló dạng mau chóng rời khỏi thành, đừng để tôi nhìn thấy ông lần nữa”.
“Hả? Ngài, ngài công tước! Ngài nghe tôi giải thích đã…… ngài công tước! Tôi…..”.
Vội vã bước đến cầu thang dẫn lên lầu hai, để tiếng giải thích ầm ỹ của
quản gia lại sau lưng, người đàn ông mặt lạnh đi thẳng một đường đến
trước phòng ngủ của mình mới dừng chân lại.
Hít sâu một hơi, nhẹ nhàng đẩy cửa ra……
Căn phòng vẫn xa hoa như cũ, đèn đuốc sáng trưng, cửa sổ khép chặt.
Bên cạnh bậc thang đặt quan tài màu đen anh ta thường ngủ, quản gia đã đặt
một cái quan tài màu trắng nho nhỏ có cùng kiểu dáng. Thủ công và điêu
khắc đều tinh xảo hàng đầu.
Brujah nhìn chằm chằm quan tài nho
nhỏ xinh đẹp kia trong lòng khẽ hừ lạnh một tiếng, cảm thấy mình đuổi cổ tên quản gia ngu xuẩn là hoàn toàn đúng đắn!
Đi đến trước quan tài, nâng tay thoải mái mở nắp ra, bên trong là lớp nhung tơ mềm mại tinh tế đỏ như máu nhưng…… không có ai?
Đồng tử lập tức hơi co lại! Brujah dùng sức xốc toàn bộ nắp quan tài lên!
Mới lộ ra Tiểu Tiểu đang cuộn mình thành một cục trong góc.
Thì ra cô ấy vẫn ở đây……
Lặng lẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi, Brujah cúi đầu nhìn xuống vật sở hữu vừa mới thuộc về anh ta.
Sinh vật này vừa đáng quý vừa mềm mại nhưng cũng ngoan cố ngoài sức tưởng
tượng. Rõ ràng gầy yếu đến mức không có khả năng chạy trốn, lại làm cho
người ta cảm thấy cô ấy có thể biến mất bất cứ lúc nào……
Nhũng
sinh vật nhỏ bé đầy mâu thuẫn như thế này luôn khiến anh ta bối rối.
Giống như một con dơi hút máu vừa làm nũng vừa cắn người, hoặc là sinh
vật giống cái loài người ngoan ngoãn theo anh ta về nhà nhưng không
chiuk nói với anh một lời.
Giống như lúc này, cô ôm bụng cúi đầu, cần cổ gục lên gục xuống, cô ấy đang khóc sao?
Brujah không rõ.
Anh ta nhớ tới lúc cô bị anh ta bắt được, cũng không sợ hãi khóc lóc.
Trên đường trở về Sange, anh ta báo với cô tin Ventrue đã sa lưới, sẽ nhanh
chóng bị trừng phạt. Cô cũng chỉ lẳng lặng ngồi yên, không hé răng cũng
không rơi lệ.
Mà khi anh ta nói cho cô biết, hội trưởng lão sẽ
trục xuất Ventrue về thánh địa của Huyết tộc chấp hành hình phạt cưỡng
chế hôn mê. Thời gian hôn mê không ai có thể xác định, có thể ngàn năm
có thể vạn năm. Mà chờ Ventrue tỉnh lại, có khả năng sẽ xóa sạch trí nhớ hoàn toàn quên mất sự tồn tại của cô, cho dù anh ta còn nhớ, khi đó cô
cũng đã chết. Hai người đã vĩnh viễn bỏ lỡ nhau.
Cô yên lặng nghe xong, vẫn không thương tâm khóc lóc.
Mà anh thì nghĩ có lẽ tình cảm cô dành cho Ventrue cũng chỉ đến thế mà thôi.
Nhưng khi anh ta bảo cô giao cái nhẫn làm từ chìa khóa ngôi mộ ra, cô lại cự tuyệt .
Cô nói đây là bằng chứng chứng minh cô và Ventrue đã kết làm vợ chồng, dù
anh ta chết hay sống có gặp lại hay không, cô vẫn giữ nó suốt đời.
Tuy cô nói rất nhẹ nhàng nhưng không hề cho phép thương lượng.
Lời này không có chỗ nào xúc phạm, không hiểu sao Brujah lại rất tức giận.
Huống chi, ngay từ đầu anh ta đã không tính thương lượng với cô.
Anh ta ngồi xổm xuống trước mặt cô, dùng sức giữ chặt tay cô, bắt cô duỗi
ngón tay kéo tuột chiếc nhẫn tinh tế màu đỏ sậm kia ra.
Khoảnh khác chiếc nhẫn tuột ra khỏi đầu ngón tay của cô, cô lại đột nhiên bật khóc.
Những giọt nước mắt im hơi lặng tiếng từ hai má của cô chảy xuống giọt lên lưng bàn tay của anh ta……
Nước mắt của cô mang theo nhiệt độ cơ thể, nong nóng khiến da anh ta cảm
thấy bỏng rát như lửa thiêu, ngực cũng vô cùng bức bối khó chịu……
Brujah hoàn toàn không muốn thể nghiệm đó cảm giác lần nữa.
Cho nên hiện tại, anh ta lập tức ngồi xổm xuống trước quan tài, vươn tay
nâng khuôn mặt đối phương lên, cẩn thận quan sát…… Ừm, trên mặt không có dấu nước mắt.
Tiểu Tiểu giương mắt nhìn anh ta, lại bình thản hạ mi mắt xuống. Không bực bội vì cằm mình bị tay anh ta siết dau. Chính
xác mà nói, thì cảm xúc của cô không mảy may dao động tí nào.
Thái độ thờ ơ như vậy không hiểu sao lại làm cho Brujah rất khó chịu, giọng
nói cũng trở nên nghiêm khắc từ lúc nào không hay:“Phụ nữ có thai không
nên thường xuyên cuộn mình, cho dù không mang thai, phụ nữ cũng không
nên ngủ theo tư thế khó coi như vậy. Nếu muốn nghỉ ngơi, hẳn là nên thả
lỏng người nằm ngửa trong quan tài, hai tay đặt ở trước ngực, đây là tư
thế ngủ tao nhã cơ bản nhất. Tôi từng đã dạy em rồi mà, quên nhanh như
vậy sao?” Nói xong lời cuối cùng, khẩu khí của anh ta đã có vẻ tức giận.
“Anh không còn là thầy giáo của tôi nữa“. Đối phương uể oải đáp lại.
“…..” Brujah im lặng một chút, đột nhiên nhẹ giọng lẩm bẩm:“Nói cũng đúng”.
Nói xong liền rút bàn tay đang nâng cằm đối phương về, sau đó trực tiếp duỗi cánh tay bế Tiểu Tiểu ra khỏi quan tài!
Sự thay đổi độ cao đột ngột và vòng ôm cứng rắn của người đàn ông làm cho Tiểu Tiểu bất an giật nảy mình,“Anh làm gì vậy…..”.
“Tôi quả thật đã không còn là thầy giáo của em,” Brujah ôm cô, thoải mái chế ngự sự phản kháng của cô, bình tĩnh nói,“Dựa theo cách nói của con
người, tôi hiện tại là người phối ngẫu hợp pháp do chính phủ sắp xếp cho em, xem như là ‘’ chồng” của em.
Tiểu Tiểu trầm mặc……
Đây là lý do thứ hai khiến cô chán ghét anh ta ngoại trừ việc cái nhẫn.
Yêu cầu đầu tiên Tiểu Tiểu đưa ra sau khi bị bắt về là muốn gặp Lanka.
Brujah lại lạnh lùng báo cho cô biết, tiền quản gia của thân vương, kỹ sư cơ
khí ưu tú nhất Sange Silly von Neprotre, bị tình nghi xâm nhập phi pháp
vào mạng quản lý tối cao của đế đô đồng thời phá hỏng hệ thống theo dõi
quân sự ở thánh địa, sau khi Ventrue trốn đi đã bị bắt giam đợi điều
tra. Mà Lanka Yuan Glandise nguyên tiến sĩ dân tộc học tại viện nghiên
cứu khoa học của hội trưởng lão, lại dám một mình cướp ngục, cùng Silly
bỏ trốn! Hiện tại hai người là tội phạm truy nã được Huyết tộc treo giải thưởng trên toàn vũ trụ, cho dù mang về Tinh cầu Sange cũng sẽ bị xét
xử và trừng phạt ngay lập tức, không thể gặp mặt cô.
Tin tức này
đã đả kích Tiểu Tiểu, giống như trong nháy mắt chặt đứt cảm giác quen
thuộc và mối liên hệ tin cậy cuối cùng giữa cô và hành tinh này, khiến
cô lập tức khởi động hình thức tự bảo vệ bản thân, không chịu trao đổi
với Brujah hay bất kỳ Huyết tộc nào khác.
Những nhân viên viện
nghiên cứu phái tới, dưới tình huống đối tượng nghiên cứu không chịu
phối hợp chỉ có thể lấy được một chút số liệu thân thể, đối với trạng
thái tâm lý và những phương diện khác thì hoàn toàn không biết gì. Mà
những người này chỉ đang ở giai đoạn ban đầu trong việc nghiên cứu về
con người, dĩ nhiên là kém xa Lanka đã sống chung lâu ngày với Cao Đại
Bàn. Huống chi mang thai sinh con vốn là lĩnh vực hoàn toàn mới lạ với
Huyết tộc. Cứ như vậy, viện nghiên cứu liền rơi vào hoàn cảnh bất lực
đáng xấu hổ “Chỉ có thể quan sát, không thể đưa ra giải pháp hiệu quả
gì”.
Hơn nữa sự kiện Cao Đại Bàn trốn đi lần trước cũng chứng
minh, hệ thống bảo an của viện nghiên cứu thật sự đầy lỗ hổng. Mà xét về lực lượng vũ trang thì thậm chí còn kém xa một quý tộc Thánh Huyết tộc
có lãnh địa và quân đội của riêng mình! Điều này khiến hội trưởng lão
kiên định giữ vững ý tưởng “Người gây giống nên giao cho quý tộc có thực lực thay phiên trông giữ”. Hiển nhiên, công tước Brujah trước mắt đang
đảm nhiệm chức thống soái quân sự Sange, lại có nhiều năm kinh nghiệm
cầm quân và sức chiến đấu hùng mạnh chắc chắn là đối tượng thích hợp
nhất.
Nhiệm vụ của anh ta chính là bảo đảm an toàn, sức khỏe cho người gây giống thuận lợi sinh sản.
Quyền lợi của anh ta là được cùng cô giao phối cho đến khi có con cháu mang huyết thống gia tộc Monocyte ra đời.
Anh ta là chồng mới của cô, địa vị còn hợp pháp hơn cả Ventrue.
“Vì sao không ăn cơm?” Chủ nhân mới Brujah nhìn chằm chằm mặt bên của thú
cưng Cao Đại Bàn đang nằm gọn trong tay,“Tôi không biết em làm vậy vì
mục đích gì, nhưng tôi có thể nói cho em biết, yêu cầu bằng cách tuyệt
thực tôi sẽ không đáp ứng. Cho nên tôi khuyên em mau chóng từ bỏ loại
thủ đoạn ngu xuẩn này…..”.
Cao Đại Bàn chậm rãi quay sang,“Vì sao tôi phải tuyệt thực?”
Brujah:“Quản gia đã nói cho tôi biết chuyện em không chịu dùng cơm”.
“Đó là vì tôi muốn đi ngủ…..”. Cao Đại Bàn hít vào thật sâu,“Anh cho rằng
lúc này là mấy giờ? Đám nhân viên ở viện nghiên cứu kia không nói cho
anh biết con người là động vật buổi tối ngủ ban ngày hoạt động sao? Ba
giờ sáng anh lại túm tôi ra khỏi chăn ép hỏi vì sao tôi không ăn cơm?”
Đồng chí Brujah, giờ phút này một lần nữa tin tưởng vững chắc, đuổi việc tên quản gia ngu ngốc cung cấp tin tức sai bét kia thật là đúng đắn……[ Này
này cậu đang trốn tránh trách nhiệm đấy = =]
“Nếu anh thật sự
muốn ‘người gây giống’ khỏe mạnh thì mau thả tôi xuống để tôi tiếp tục
ngủ”. Cao Đại Bàn hắt xì, lạnh lùng quay đầu đi.
Brujah do dự một chút, lặp lại một lần nữa:“Em sẽ không tuyệt thực chứ?”
“Sẽ không”. Ngữ khí Cao Đại Bàn vô cùng bình tĩnh,“Theo lời anh nói, anh
cũng không phải loại người vì đối phương áp dụng thủ đoạn cực đoan mà
nhượng bộ. Tôi cũng không ngốc như vậy, dùng phương pháp hủy hoại thân
thể của mình để cầu xin kẻ thù. Nói sao tôi hiện tại cũng là một người
mẹ, vì thai nhi tôi sẽ không ích kỷ như vậy”.
Ngài tướng quân nhẹ nhàng thở ra……
Kẻ thù sao? Vậy cứ là kẻ thù đi. So với hoàn toàn không quan tâm, tạm thời cứ như vậy cũng đủ rồi.
Brujah ôm Tiểu Tiểu trở lại bên cạnh quan tài, lại trực tiếp lướt qua quan tài trắng, bỏ cô vào trong quan tài của mình. Sau đó bắt đầu cởi nút áo,
tháo áo choàng vẫn đang mặc trên người ra……
Cao Đại Bàn ngồi yên
trong chiếc quan tài lớn hơn, cứng hơn quan tài của mình, cô hơi sửng
sốt.“Vì, vì sao đặt tôi trong..của anh, của anh…..”.
“Là chồng em, tôi có quyền với ngủ cùng em”. Brujah thản nhiên đáp lại.
“Anh là cái gì …… Ai muốn ngủ với anh…… Đợi chút, vì sao anh lại cởi quần
áo?!” Cao Đại Bàn trợn tròn mắt liên tục lui về phía sau!“Hiện tại mới
ba giờ sáng! Mới ba giờ! Có Huyết tộc nào ngủ sớm như vậy chứ, anh là
học sinh tiểu học sao!?”
“Như vậy, tôi chờ tới sáu giờ sẽ được ngủ với em à?” Brujah dừng động tác cởi áo lại, bình tĩnh hỏi.
Cao Đại Bàn lại trầm mặc ……
Kỳ thật mình hẳn nên thích ứng với chuyện này sớm một chút, không có ai
bảo vệ, lại đánh không lại người ta. Sức mạnh chênh lệch tuyệt đối như
thế cũng chỉ có thể chống đối bằng miệng, mặc đối phương muốn làm gì thì làm! Dù sao chuyện nên phát sinh sớm muộn gì cũng phải phát sinh, nếu
mình không mau chóng điều chỉnh chỉ khiến cho bản thân khó chịu mà thôi.
Được, phải bình tĩnh bình tĩnh, bình tĩnh bình tĩnh……
Cao Đại Bàn hít sâu một hơi, sau đó xoay người, nhanh chóng đi ra khỏi quan tài!
Brujah ngạc nhiên nhìn Đại Bàn cuống cuồng như chạy trốn, chui vào quan tài nhỏ của mình, từ bên trong cố sức đóng nắp lại……
Mặc kệ anh ta, bình tĩnh, bình tĩnh điều chỉnh tâm tình!
Cao Đại Bàn ôm đầu rụt cổ trong quan tài…… Cao Tiểu Tiểu cô chỉ là một
thiếu nữ hai mươi tuổi bình thường! Làm sao có thể quen với việc mỗi
ngày đổi một ông chồng cùng ngủ chứ?!
Kỳ thật chính cô cũng biết dù
mình có phí công khóc kêu “Không chịu không chịu đâu oa oa”, hay là hành động lừa mình dối người hiện tại, đều hoàn toàn vô nghĩa. Cô cũng biết, nếu Brujah muốn, đập nát quan tài của cô túm cô ra làm gối bông ôm ngủ
là chuyện dễ như trở bàn tay. Nhưng cô vẫn nhịn không được muốn dối gạt
mình trốn tránh trong chốc lát……
Bên ngoài quan tài truyền đến tiếng mở ra khe khẽ, Cao Đại Bàn biết trò chơi đã kết thúc…..
Nhưng nắp quan tài cũng không hoàn toàn bị hất lên hoặc là đập nát, mà chỉ
đẩy ra một khe hở nho nhỏ không làm cô cảm thấy bất an. Ánh sáng bên
ngoài chiếu vào, ôn hòa mà mang theo một chút che chở cẩn thận trấn an
thú cưng bé bỏng……
“Tôi nghĩ…… Em cũng biết hơi thở của em rất
thơm, chỉ cần ôm em ngủ cũng khiến chúng tôi rất thoải mái”. Giọng nói
của Brujah từ khe hở truyền vào,“Hiện tại tôi rất khát, nhưng em vừa
trải qua một chuyến đi dài, trực tiếp mất máu thì không tốt cho thân
thể, cho nên ngủ chung là biện pháp tốt nhất cho cả hai. Em đã không
muốn, mà tôi cũng không tính nhượng bộ, chúng ta có thể làm một cuộc
giao dịch chứ. Cung cấp máu tươi, hoặc là cung cấp mùi máu do em tự
quyết định. Thế nào?”
Nói xong câu đó, Brujah tạm dừng một chút,
tự hỏi có nên thêm định ngữ “Mỗi ngày” nữa hay không. Nghĩ nghĩ một hồi
anh vẫn thôi, nếu cô ấy đã có bản năng người mẹ thì tuyệt đối sẽ không
làm tổn hại đến sức khỏe của thai nhi. Cho nên kết quả của cuộc giao
dịch này, anh ta không cần lo lắng.
Trong quan tài rất lâu sau
vẫn không có câu trả lời, Brujah cúi đầu nhìn qua khe hở. Góc độ này chỉ có thể nhìn thấy lưng bàn chân của Tiểu Tiểu, những ngón chân nhỏ nhắn
mượt mà dẫm trên lớp vải nhung đỏ như máu, hai màu sắc đối lập mãnh liệt kia khiến bàn chân càng trắng trong ngon miệng. Anh ta thất thần nhìn
chăm chú……
“Hôm nay…… Vẫn là máu đi…..”. Quyết định khó khăn rốt cuộc cũng từ trong khe hở nhẹ nhàng truyền ra.
Là máu sao, cũng tốt.
Brujah nhắm mắt lại xua tan những suy nghĩ vẩn vơ trong đầu…… Vừa nâng tay
định xốc nắp quan tài lên, đã bị bàn tay nhỏ bé từ bên trong vươn ra
kéo cổ tay!
“Nhưng đừng cắn, anh gọi người mang dụng cụ rút máu
tới đi”. Giọng nói từ trong khe hở truyền ra không còn trúc trắc nữa mà
vô cùng quyết đoán dứt khoát”.Như vậy không tính là làm trái giao dịch
chứ?”
Đúng là không tính, dù sao mình cũng chỉ muốn được thưởng thức
hương vị kia mà thôi, phương thức thu hoạch cũng không quan trọng.
Brujah cúi đầu nhìn ngón tay đối phương đang khoát lên trên cổ tay
mình…… Nhưng mà, vì sao lại cảm thấy hơi đáng tiếc?
Làn da cảm
nhận được sự ấm áp từ đầu ngón tay đối phương truyền đến, làm cho người
ta không khỏi ảo tưởng đến dòng suối sinh mệnh cuồn cuộn chảy dưới tầng
da thịt mỏng manh kia. Hẳn là nó cũng ấm áp, mê người, tản ra mùi vị
ngọt ngào như vậy?
Đợi đến khi ý thức được, Brujah phát hiện mình đang cúi đầu khẽ liếm cổ tay đối phương. Răng nanh đã duỗi ra, nhẹ
nhàng mơn man trên da thịt…… Tiểu Tiểu vốn đang kiên nhẫn chờ anh ta trả lời đại khái là quá hoảng sợ, rút phắt tay về! Sau đó đóng nắp quan tài lại!
Đồng chí Brujah bị nhốt bên ngoài cảm thấy hơi thất bại.
Lặng lẽ thở dài đứng thẳng dậy, đưa mắt nhìn cái quan tài nhỏ kia, sau đó
xoay người đi ra khỏi phòng. Người đàn ông vỗ vỗ tay gọi quản gia mới
tới, nghiêm mặt dặn dò:“Ngày mai quăng cái quan tài nhỏ kia đi”. Suy tư
một chút, lại bổ sung thêm một câu,“Sau đó làm cho tôi một cái giường”.
…………………………
Người địa cầu mảnh mai bị nhốt trong lồng son, hôm nay dậy hơi trễ……
“Ngài công tước, ngài đã trở về. Sao hôm nay lại trễ như vậy? Việc quân bận rộn lắm sao?”
“Ừ. Cô ấy dậy chưa?”
“Dạ rồi, đang rửa mặt chải đầu”.
“Giường mới…… Cô ấy có thích không?”
“Chuyện này, ặc, cô ấy không nói gì cả”.
“…..”. Mặt người nào đó từ trời trong chuyển thành nhiều mây……
“Nhưng mà cô ấy ngủ rất say, còn nằm nướng một lát, chắc là cũng thích lắm?”
Quản gia mới vội vàng trấn an,“Tôi nghe nói người Địa Cầu nhất là người
Hoa không thích trực tiếp dùng lời nói biểu đạt cảm tưởng, có những lúc
phải nhìn vào hành động của bọn họ”.
Mặt người nào đó từ nhiều mây chuyển thành trời trong,“Ông cũng biết nhiều đấy”.
“Hắc hắc, tôi đã đi sở nghiên cứu mượn không ít tư liệu về xem…… một nghề
cho chín còn hơn chín nghề mà* ~” Quản gia mới xoa xoa tay cười nịnh
nọt,“Kỳ thật nếu ngài công tước muốn cải thiện quan hệ với cô Tiểu Tiểu, không bằng cũng đọc một ít sách nghiên cứu tâm lý con người đi. Thay vì bắt buộc đối phương chấp nhận quan điểm của mình không bằng tìm hiểu
suy nghĩ của đối phương trước, sau đó lại nghĩ cách gây ảnh hưởng”.
(*Nguyên văn là kiền nhất hành ái nhất hành hàm nghĩa nên yêu quý công việc và
nơi làm việc của mình, hạn chế vấn nạn nhảy việc.)
Brujah dừng bước lại,“Ai đề cử ông tới nhậm chức?”
Quản gia mới sững sờ,“Ơ, là hiệp hội quản gia cao cấp Sange…..”. Nhìn thấy
ánh mắt lạnh lùng của Brujah, vội vàng lưu loát phun ra nửa câu sau,“
Trưởng lão Tremere!”
“Đi thu dọn hành lý, ông bị đuổi”.
“Hả?!
Ngài công tước! Trưởng lão cũng không có ý gì khác, chắc ngài cũng hiểu
father Tremere vẫn luôn đứng về phía ngài. Không phải tôi được phái tới
làm giám thị đâu…..”.
Mặc kệ những tiếng thanh minh ồn ào sau
lưng, Brujah đi đến ngoài cửa phòng ngủ, lặng yên không một tiếng động
đẩy cửa ra. Lại bất ngờ khi nhìn thấy bé cưng trong phòng đã ăn mặc
chỉnh tề ngồi trên sô pha đọc sách luật của anh ta.
Bộ dáng đọc
sách của cô chăm chú như trong giờ học trước kia. Đọc cẩn thận, chậm rãi nhớ, chữ viết trong vở tròn tròn, lông mi dài rũ xuống ……
Brujah lẳng lặng đứng ở cửa trong chốc lát, mới lên tiếng:“Nếu em muốn tìm
hiểu về hệ thống pháp luật trên Sange, tới hỏi tôi là được rồi. Nghiên
cứu trong sách từ đầu sẽ tốn rất nhiều thời gian”.
Tiểu Tiểu đang hết sức chăm chú hiển nhiên giật mình hoảng sợ! Cô ngẩng phắt đầu lên xem
ai vừa đến, sau đó mới không nói tiếng nào quay mặt đi.
Lại là
loại thái độ không phản đối cũng không hợp tác này…… Brujah hơi tức
giận, khóa cửa đi đến ngồi xuống sô pha, cố ý kề sát cô. Anh ta quàng
tay tựa vào lưng ghế giả bộ nhắm mắt nghỉ ngơi, cặp chân dài miên man
duỗi ra liền đẩy Tiểu Tiểu vào góc không thể động đậy.
Anh ta chờ cô bực bội đẩy anh ta hoặc là mở miệng bảo anh tránh ra.
Nhưng cô vẫn im lặng ngồi nguyên tại chỗ, tiếp tục lật sách như cũ.
Trong phòng nhất thời khôi phục yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng lật sách sột
soạt thỉnh thoảng vang lên, cùng với tiếng hót của một loài chim không
biết tên từ ngoài cửa sổ mơ hồ vọng đến, uyển chuyển dịu dàng, ngay cả
không khí cũng yên ắng lạ thường. Những mảng kính màu trên ô của sổ dài
sát đất hắt bóng xuống tấm thảm, làm cho cả phòng tràn ngập sự bình thản thoải mái đến khiến người ta buồn ngủ sau giữa trưa……
Brujah đột nhiên phát hiện mình rất thích loại cảm giác này.
Anh ta không phải loại đàn ông thích dỗ dành phụ nữ, khi có bạn tình bình
thường cũng chỉ có đối phương líu ríu quấn lấy anh làm nũng. Đa số phụ
nữ Huyết tộc hoặc là mạnh mẽ kiên cường hoặc là tràn ngập cá tính, khi ở cũng nhau thường không có thời khắc im lặng như vậy. Tình dục là để
phát tiết dục vọng, nhưng nếu thật sự muốn thả lỏng thì chỉ có thể ở một mình.
Nhưng lúc này, anh ta lại phát hiện lẳng lặng bên nhau như vầy cũng không tệ lắm.
“Này…… Tôi ở Tinh cầu Sange cũng xem như là một công dân có quyền hoàn toàn kiểm soát hành vi của mình chứ?”
Giọng nói nhỏ nhẹ của Tiểu Tiểu vang lên, giống như hư ảo, làm cho Brujah
hoảng hốt phản ứng lại”.Em hỏi việc này để làm gì? Em là người gây
giống, thân phận cao hơn quý tộc bình thường, đừng so sánh mình với bình dân”.
“Thật không? Tốt lắm”. Cao Đại Bàn cố sức bưng quyển sách
da khổng lồ kia qua, chỉ cho Brujah xem hai hàng chữ,“ Hiến pháp Huyết
tộc trên tinh cầu Sange quy định: Người có được quyền hoàn toàn kiểm
soát hành vi của mình thì tự do thân thể không chịu hạn chế, ý nguyện
công dân cũng không chịu cưỡng chế…… Cho nên, anh không có quyền nhốt
tôi. Cho dù trên danh nghĩa pháp luật anh là ‘chồng tôi’ cũng không
được!”
Brujah mặt không đổi sắc, vừa đưa tay giúp cô nâng quyển
sách giày cộp kia vừa thản nhiên nói:“Tôi đâu có nhốt em, không có cánh
cửa nào ở đây khóa cả. Chỉ cần em có thể đi ra ngoài, thì bất cứ lúc nào cũng có thể rời đi”.
“…..”., Cao Đại Bàn chăm chú nhìn anh ta
trong chốc lát, oán hận ném sách qua một bên, buồn bực than thở:“Đừng
tưởng rằng thành ‘chồng’ là giỏi lắm,‘Ngọai tình’ mới là đặc sản của Địa Cầu đó!”
Ngày hôm sau, cầm [ Báo cáo điều tra về lịch sử hình
thành và ý nghĩa của từ “Ngoại tình” trong ngôn ngữ Địa Cầu] do sở
nghiên cứu trình lên dài đến đến mười lăm trang, đức ngài Brujah cười
khổ…… Sinh vật như vậy làm sao có thể không đóng cửa?
Kỳ thật
anh ta biết rõ, với lực tay của cô cho dù tòan bộ cửa trong thành không
khóa, cô cũng đẩy không ra. Đừng nói chi đến những chướng ngại như hệ
thống máy theo dõi và thị vệ tuần tra rải khắp thành. E rằng cô khó mà
trốn nổi.
Mọi cánh cừa trong thành Ventrue đều mở ra vì cô, mà mọi cánh cửa trong thành Brujah lại đóng chặt cũng vì cô.
Anh ta nói láo, kỳ thật anh ta rất muốn giam cô vào lồng vĩnh viễn.
…………………………
Hôm nay người đẹp trong nhà vàng dậy trễ……
“Ngài Công tước đã về ạ, đi thị sát vất vả rồi“.
“Ừm. Gần đây cô ấy làm cái gì?”
“Ngủ, ăn cơm, trồng cây”.
“Trồng cây?”
“Đúng vậy, cô Tiểu Tiểu muốn tự tay gieo trồng một vài chậu hòa, hình như là để giết thời gian”.
“Đã kiểm tra mức độ nguy hiểm chưa?”
“Dạ rồi, chỉ là một ít dược thảo để xông hương bình thường , không có gì nguy hiểm”.
“Ừ. Vậy cô ấy đâu rồi?”
“Dạ, cô Tiểu Tiểu đang tắm. Nếu Công tước đi ngay bây giờ có thể bắt kịp năm phút cuối cùng”.
“…..”.
“Thành thật xin lỗi, tôi lỡ lời…… A, ngài công tước, ngài đi chậm một chút…..”.