Thổ ty Điền Nam, đá giáp bạc
***
Thập Vạn Đại Sơn trong phó bản "Điền Nam Sơn Vương" phát ra tiếng rống giận, trong hiện thực ở một khu vực Điền Nam, mọi người chỉ cảm thấy có một luồng tĩnh điện bị bóp nghẹt truyền qua không khí, trên da thịt lập tức xuất hiện một lớp mụn nhọt.
(*) Thập Vạn Đại Sơn (tiếng Trung: 十万大山) là một dãy núi dài khoảng 170 km, rộng khoảng 15–30 km ở đông nam Khu tự trị dân tộc Choang Quảng Tây, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Dãy núi này chạy theo hướng đông bắc-tây nam với phía nam về tổng thể cao hơn phía bắc.
Dưới chân núi có một thị trấn nhỏ, người dân thị trấn sử dụng TV cũ để xem phó bản.
Lúc này bọn họ đang nơm nớp lo sợ nhìn dãy núi trước nhà.
Ban ngày nhìn mấy ngọn núi xanh đã cảm thấy xanh đến ghê rợn, đến tối lại "đứng sừng sững" vô cùng ngột ngạt, âm u trong bóng đêm. Từ trong ra ngoài toát ra một loại kinh khủng như động đất sắp xảy ra.
"Á!" Một người dân trong thị trấn hét lên: "Núi, núi sắp di chuyển rồi!"
Vợ của người dân thị trấn đánh nhẹ anh ta một cái, "soạt" một tiếng, kéo cửa sổ lên. Hai vợ chồng mặt không còn giọt máu nắm chặt tay nhau. Từng thị trấn nhỏ trong hiện thực, dù lúc này mọi hộ gia đình đều sáng đèn nhưng vẫn lộ ra điều chẳng lành trước giây phút trở thành thành phố ma.
Bốn sao... thì ra trên ba sao còn có bốn sao? Vậy trên bốn sao thì sao?
Chẳng còn ai dám nghĩ nữa.
Lúc này tổ phân tích của cục kiểm soát trong căn cứ Long Môn đang ngồi trước màn hình, cả người cũng cứng đờ, tay chân lạnh lẽo. Số người chết khi mở màn phó bản đã công bố trong app Quỷ Thoại, đó là một con số khủng bố đến mức người ta không dám nhìn. Sáu khu vực lớn không phải chưa từng xuất hiện số thương vong khủng khiếp hơn thế này, nhưng đây mới chỉ là mở màn phó bản!
Bây giờ, trong khu vực livestream của Trung Châu, các phòng livestream bị tối đen nhiều hơn mấy phòng livestream đang sáng mấy lần.
Phòng livestream miễn cưỡng sáng lên đều là tổ đội của người chơi đã gia nhập cục kiểm soát thành chuyên viên.
Các đội chuyên viên này đều đã sớm huấn luyện, phản ứng nhanh chóng, phối hợp với nhau mới tìm ra cách thoát ra bờ sông. Còn những người chơi khác vốn là người bình thường trong hiện thực, lại chưa từng hợp tác huấn luyện, đột nhiên gặp phải một loạt nguy hiểm bất ngờ như chìm sông, tháp tên, trại binh.
Đừng nói phản công, ngay cả đạo cụ còn chẳng thể lấy ra đã ngủm cả đội.
Số lượng người chơi bị app loại khỏi đang giảm nhanh chóng.
Cho dù có Vệ Ách và bọn Giải Nguyên Chân ở cùng một phòng livestream, mọi người vẫn không khỏi sinh ra khủng hoảng trước nay chưa từng có.
—— phó bản bốn sao, thực sự có thể vượt ải thành công sao?
—— —— ——
Người chơi trong phó bản không biết tổng thể tình huống thương vong trong phòng livestream.
Họ không khỏi choáng váng trước tiếng "núi gầm" từ trong núi sâu, những đốm sáng lộn xộn nối tiếp nhau lập lòe, những người chơi có ý chí kém hơn đã lảo đảo quỳ xuống bên bờ sông. Vệ Ách đứng trên tháp tên, khi tiếng núi gầm vang lên, tuy cậu không miệng mũi chảy máu nhưng cũng cảm thấy buồn nôn khó tả.
Những người khác choáng váng trong "tiếng núi gầm", hoàn toàn không thể nhìn rõ thứ gì.
Vệ Ách ở trên tháp tên, vẫn có thể chịu đựng cảm giác buồn nôn, cậu dõi mắt nhìn về tiếng núi gầm, thoáng thấy một dải khí nhiều màu thật dày —— màu sắc cũng không trong suốt, trái lại toát ra một loại rất bẩn và đục ngầu, hệt như một lớp mỏ dầu dày đặc, bao phủ các ngọn núi.
Ngay khi dải màu sặc sỡ đục ngầu ập vào mắt, Vệ Ách lập tức rên một tiếng, suýt nữa đụng vào cột tháp tên ở phía sau. Dây sắt rỉ sét lắc lư vặn vẹo trong cơ thể, từng vòng xích tỏa ra ánh sáng của mật chú.
Dải khí sặc sỡ ở giữa không trung hiện ra, khuếch tán tràn ra, dù là khán giả phòng livestream hay nhóm Giải Nguyên Chân bên bờ sông đều không cảm nhận được.
Những trại binh cổ trại còn lại bên cạnh khe núi bỗng lần lượt khuỵu xuống, cả người run lẩy bẩy sủi bọt mép, con mắt tím đen lồi ra.
Không phải nói ra những lời vô nghĩa thì chết một cách khủng khiếp không còn hơi thở.
Trong khe núi vang lên tiếng rống giận khiến người ta sởn gai ốc.
Tiếng "núi gầm" nhanh chóng biến mất.
Núi đá hai bên thay đổi nhanh chóng cũng dừng lại, nhưng lớp đất màu nâu sẫm của núi đã chảy một nửa, trộn lẫn với màu xanh bẩn thỉu của thảm thực vật bị băm nát, khiến người ta cảm thấy ghê tởm.
Bên bờ sông, một khúc gỗ đang cháy "lách tách" khét lẹt đang đè lên một trại binh người Miêu dũng mãnh cường tráng hơn trại binh khác.
Thị giác phòng livestream chuyển tới trên người gã, một ít khán giả suýt nữa đã mửa ra. Chiếc mặt nạ hình thú bằng đồng trên đầu đã rơi một nửa sang một bên, lộ ra những mạch máu trên gương mặt sưng tấy như có giun đất đang chui qua lại, chúng còn đang ngoe nguẩy từng con một.
Những trại binh khác, không phải điên rồi thì chết tươi. Dường như gã còn chút tỉnh táo, giãy dụa bò ra ngoài từ dưới khúc gỗ.
"Chúng mày... chúng mày ngang ngược làm sơn vương nổi giận, chúng mày trốn không thoát đâu, chúng mày..."
Gã trai tráng người Miêu nhìn chằm chằm vào người chơi: "—— đều phải chết!"
Vừa dứt lời, gã phun ra những "mạch máu" màu tím đen, gã trai tráng thoáng cái đã tắt thở.
Người chơi ở gần sợ tới mức "á" một tiếng thét chói tai, lảo đảo lùi về phía sau, tránh né "mạch máu" không ngừng bò ra khỏi miệng thi thể gã trai tráng, suýt nữa người nọ đã rơi xuống dòng sông ma quái lần nữa. Nương theo sự tắt thở của gã trai tráng này, những âm của trại binh đang gào thét loạn xạ khác đột nhiên dừng lại.
Thung lũng đột nhiên im lặng, thậm chí không có một chút tiếng kêu của côn trùng và tiếng chim hót cũng không có.
Từ cực động đến cực tĩnh.
Chỉ trong tích tắc.
Mới vừa vào phó bản, chưa kịp thở một hơi, ai sống sót sau cái chết cận kề đều cảm thấy ớn lạnh sống lưng. Phó bản bốn sao, một phó bản hai mươi bốn người, bọn Cao Hạc, Trần Trình là những đội viên nòng cốt còn tốt, còn mấy người chơi ghép ngẫu nhiên đã sợ đến tái mặt, run lẩy bẩy không thể kiểm soát được.
Trên bảng điều khiển, tóm tắt bối cảnh của phó bản lần này rốt cục chậm rãi xuất hiện:
[Vùng Điền Nam, bờ nam sông Hồng Hà, bắc sông Hắc Giang, có thổ ty Thập Ngũ Mãnh chưởng quản, bắt lột sức lao động tước đoạt ruộng đất, muốn vàng có vàng muốn bạc có bạc. Núi cao sông xa liền trở thành hoàng đế của vùng đất này, các thổ ty còn lại đều không thể sánh kịp, nhưng từ tháng 11 năm ngoái, các thổ ty đột nhiên trắng trợn bắt người tế núi, từ một lần trong tháng 3 đến mỗi tháng một lần... người chơi làm "vật tế" bị công kích bởi trại do thố ty kiểm soát!]
(*) Thổ ty là quan lại xưa cha truyền con nối ở miền dân tộc thiểu số.
[Yêu cầu: Trước khi Sơn Vương tỉnh lại, chạy ra Thập Ngũ Mãnh]
[Gợi ý 1: Trại dân tin tưởng Sơn Vương, xin giữ gìn thân phận của các ngài.]
[Gợi ý 2: "Sơn Vương" tỉnh dậy sau ba chấn động!]
Bảng điều khiển hệ thống vừa hiển thị ra, người chơi đã chết lặng.
"Quái quỷ gì vậy, cứ liên quan tới tế phẩm?" Phó bản trước đánh ra hương hỏa Mân Nam, Đường Tần vừa bị người Hồ đẩy đi làm tế phẩm không lâu không nhịn được chế giễu.
Những người chơi khác mua vui trong khổ, nhưng cũng không nặn ra được nụ cười.
Thập Ngũ Mãnh là gì, người chơi chưa chắc đã biết.
Song "thổ ty" trong "thổ ty Thập Ngũ Mãnh", các chuyên viên phụ trách các vấn đề dân sự địa phương ở cục kiểm soát đều biết —— trong thời đại Điền Nam đây là chế độ địa phương trước khi thiết lập trật tự mới. Địa phương do thổ ty cai quản, thổ ty có quyền nói một không nói hai với dân trong làng, có thể bắt lính, đóng thuế, tự định hình phạt.
Thật không ngoa khi dùng ba từ "vua một cõi" để miêu tả.
Thổ ty tàn bạo, máu tanh là người xã hội hiện đại không thể nào tưởng tượng.
Họ đang ở Điền Nam cổ đại không biết triều đại nào, muốn họ phải chạy thoát khỏi những ngọn núi lớn dưới sự truy đuổi và bao vây của dân bản Miêu sao? Sợ là cả đường này đều gặp phải vô số lần cản trở. Chỉ nghĩ đến điều này thôi đã khiến người ta tê dại, chưa kể đến có một "Sơn Vương chấn động ba lần là tỉnh".
Bên bờ sông ma quái, thi thể trại binh hoặc quỳ hoặc nằm ở khắp mọi nơi.
Cũng may phó bản cuối cùng cũng làm người.
Đợt trại binh vây công lần thứ hai cũng không có lập tức xuất hiện, dường như trong khe núi này chỉ bố trí có hai tháp tên.
Tháp tên bên trái đã bị Vệ Ách đốt cháy một nửa, còn tháp tên bên phải vừa bị đốt cháy. Vệ Ách đang định đi xuống từ tháp tên thì thoáng thấy có thứ gì đó treo trên đỉnh mũi tên ngọn tháp bằng sợi chỉ mỏng lập lòe trong ngọn lửa. Nếu là người khác, tia sáng như vậy có lẽ đã bị bỏ qua.
Vệ Ách kịp thời cử động cổ tay, dây máu trói xác bay ra, khi sợi mỏng buộc thứ đó vừa bị đốt đứt thì thứ đó đã rơi vào tay cậu.
Ngay khi vật phẩm rơi vào trong tay, tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên.
[Đinh —— đông! Chúc mừng máu cống phẩm may mắn, ngài đã phát hiện vật phẩm đặc biệt "giáp bạc" 1/3.]
[—— thu thập đủ ba "giáp bạc" là có thể kích hoạt nhánh ẩn! Xin người chơi hãy tiếp tục cố gắng.]
Vệ Ách vừa trở tay, đồ vật xuất hiện trước mắt.
Thứ rơi vào tay cậu là một viên đá màu xám bạc được buộc bằng chỉ màu. Thoạt nhìn như bạc, nhưng khi cẩn thận bóp một cái là có thể cảm thấy rằng kết cấu không đúng.
Giáp bạc, nhánh ẩn?
Vậy việc thổ ty Thập Ngũ Mãnh đột nhiên trắng trợn "hiến tế" có liên quan gì sao?
Suy nghĩ vừa thoáng qua, Vệ Ách đã ném chiếc khóa sắt về phía tảng đá đối diện, trực tiếp từ tháp tên thứ hai quay trở lại tháp tên thứ nhất sắp sụp đổ. Hai bên tháp tên tương ứng, bên này có một giáp bạc, đối diện có lẽ cũng có một cái.
Tháp tên đầu tiên đã đốt cháy trước đó, mấy tre trúc đã bắt đầu gãy. Vệ Ách dựa vào thân thủ nhanh nhẹn nhẹ nhàng của mình, thực sự tìm được chỗ đặt chân trong ngọn lửa. Lúc này, xương cốt của phù thủy mặc áo bào đỏ mang mặt nạ vàng trên tầng cao nhất của tháp tên đã bị đè ở dưới những thanh xà tre đổ nát. Vệ Ách đá cái xác ra xa rồi nhanh chóng lấy đao Hộ Tát lục lọi trong đống lửa.
Vệ Ách đang tìm kiếm giáp bạc thứ hai, Giải Nguyên Chân vì chăm sóc mọi người là người cuối cùng thoát khỏi mặt nước, nửa quỳ trên mặt đất trị thương cho vài người chơi trúng mũi tên tẩm độc. Lúc này vừa mới thu châm xong, thấy mọi người bị độ khó kinh dị bốn sao ép tới không thở nổi bèn lên tiếng:
"Kiểm kê nhân số trước đi."
Đường Tần gật đầu, nhìn quanh bốn phía. Đội nòng cốt của họ... Ách, hoặc là "đội hộ vệ" có tổng cộng mười người: Vệ Ách vẫn còn đang ở trên tháp tên đang cháy, không biết phát hiện cái gì. Tuy tháp tên đang bốc cháy, nhưng xét theo tình hình của cậu trong chốc lát chắc sẽ không có vấn đề gì.
Tống Nguyệt Mi vừa mới mạo hiểm lên khỏi mặt nước, yểm hộ cho Vệ Ách, trên vai trúng một mũi tên đang nhíu mày rút mũi tên bôi thuốc.
Trần Trình muốn đi qua hỗ trợ, nhưng cô chẳng khách khí ghét bỏ đuổi đi.
Hai thích khách sinh đôi Hứa Anh và Hứa Huỳnh đang cẩn thận từng li từng tí, dọc theo bãi đá vụn của khe núi đi về phía trước, tạm thời làm thám tử trinh sát... nói chung, tuy "đội Hộ Vệ" của họ có một vài người bị thương nhưng về tổng thể vẫn không xảy ra chuyện gì, còn bốn người chơi bình thường khác được ghép ngẫu nhiên, trúng tên độc còn không sao Giải Nguyên Chân còn cứu được.
Song có một người bị "xương tế phẩm" trồi lên từ vòng xoáy cào xước vào bắp chân trái. Từ bắp chân đến đùi đều mất máu thịt, chỉ còn lại xương trắng trông vô cùng khủng bố. Sắc mặt người chơi đó tái nhợt, liên tục cầu xin Giải Nguyên Chân nhất định phải cứu mình.
Giải Nguyên Chân chỉ có thể gọt đứt chân anh ta, đắp chút thuốc bột cầm máu, sau đó đưa cho anh ta hai cây gậy làm nạng theo điều kiện địa phương.
Lúc này, Vệ Ách đã đi xuống từ tháp tên.
Ngay khi nhóm Giải Nguyên Chân vừa định đi qua đón cậu thì chàng trai áo bào đỏ rực rỡ vừa bị ném ra ngoài đã quay trở lại, oán giận đè Vệ Ách vào bức tường đá.
Hai tóc xõa xuống, mặt đối mặt gần như không còn chút khoảng cách. Đôi môi mỏng của người trước chạm vào vành tai của thanh niên tóc bạc tựa như muốn ăn tươi nuốt sống cậu.
Mọi người đang tới đón đột nhiên câm nín.
Tác giả có lời muốn nói:
Đội viên: Đây là thứ mà tôi có thể thấy sao? Tôi không bị diệt khẩu đâu phải không.jpg