Xuống xe, liền nhìn đến biệt thự màu trắng sừng sững trước mắt.
Bên tai, vẫn vang vọng tiếng hải triều. Lại trở lại nơi sống một năm rưỡi này, Tạ Du lại chỉ cảm thấy trong đầu tràn đầy, gần như tràn ra.
“Gaea.” Quay đầu lại, nhìn dáng người thon dài mảnh mảnh trên cổ vẫn cột băng vải phía sau, Tạ Du cười.
“Mừng trở về!”
“Ừ.” Môi đỏ mọng mím chặt, ôm chầm anh chàng cao bằng mình trước người, Gaea ôm mặt hắn, hôn xuống.
Hai người gặp ai? Là như thế nào lên lầu? Vào phòng?
Những thứ này, Tạ Du không còn nhớ rõ.
Từ nụ hôn kia bắt đầu, tế bào cả người cứ như đều bắt đầu thiêu cháy. Trong đầu rừng rực lửa, hỗn loạn, cái gì cũng không nhớ ra.
Khi ý thức được mình, đã cùng Gaea lăn trên giường phòng hắn, môi lưỡi quấn quýt nhau, thân thể ôm chặt nhau, như không cách nào chia cắt.
“Uhm… Du…” Tiếng gọi nóng bỏng, từ trong môi đỏ mọng không ngừng tràn ra. Nghe đến Tạ Du miệng khô lưỡi khô, trước mắt đỏ tươi.
Hình như rốt cuộc chịu không nổi nữa, Tạ Du bật dậy, ngồi trên người Gaea, vừa lau chất lỏng bên môi, vừa bắt đầu cởi quần áo mình.
“Du?” Muốn ngồi dậy theo lại bị Tạ Du đè nặng, Gaea đầy nghi hoặc nhìn chàng trai mặt đầy tình sắc nhưng vẫn kiêu ngạo trên người.
“Anh bị thương còn chưa lành. Để em tới.” Mắt nhìn thẳng mỹ nhân dưới thân, nhìn thấy sắc màu xinh đẹp trong đôi mắt anh, nhìn hình ảnh của mình. Tạ Du chỉ cảm thấy phía dưới của mình đã cứng đến muốn nổ tung.
Vội vàng cởi bỏ quần áo, lộ ra lồng ngực cường tráng, Tạ Du liền bắt đầu cởi quần mình. Chỉ kịp kéo quần ngoài và quần lót tới đùi. Hắn liền gấp không chờ nổi kéo khóa kéo Gaea, cầm thứ cũng cứng thẳng lớn kinh người. Hai chân áp xuống định ngồi xuống.
“Du! Đừng như vậy!” Bị hành động của Tạ Du dọa sợ, Gaea bỗng đẩy hắn ra. “Như vậy em sẽ bị thương!”
“Sao anh dài dòng vậy!” Nhăn lại mày, Tạ Du trừng Gaea. “Chỗ này của em đã chịu không nổi rồi. Phía sau cũng vậy, rất ngứa.”
Nhìn Tạ Du trực tiếp không hề ngượng ngùng trước mắt, Gaea bóp trán. Tuy Du thẳng thắn kiêu ngạo thật dễ thương, nhưng tính cách hắn như vậy…
“Cũng không phải thế… ”Gaea thở dài, một bàn tay xoa chàng trai anh tuấn trước mắt, một tay còn lại bọc nam tính của hắn, quen thuộc xoa nắn.
“Ưm… ” Nhắm mắt lại, hưởng thụ hai cảm giác người yêu rơi những nụ hôn khẽ mọi nơi và chỗ quan trọng được âu yếm, Tạ Du vừa còn không ngừng lẩm bẩm. “Còn phía sau… Ưm… Gaea… ”
“Anh biết anh biết…” Liếm liếm nhũ nhụy nho nhỏ trên cơ thể cường tráng này, Gaea bởi vì Tạ Du run rẩy nở nụ cười. “Lập tức sẽ thỏa mãn hết cho em… ”
Giọng nói bên tai đã khàn khàn, có thể cảm giác được hơi thở nóng cháy từ cổ mình đi xuống, nụ hôn ướt át và không ngừng liếm cắn ở cổ, ngực, bụng. Đặc biệt hai quả màu anh đào trước ngực, bị liếm mút đùa giỡn. Tạ Du chỉ cảm thấy trong người ngày càng nóng, chỉ dựa vào Gaea âu yếm ở ngay trước đã không thể thỏa mãn, cảm giác trống rỗng càng lúc càng lớn, cái cửa vào bí ẩn đã nhớ lại những thứ lúc trước, bắt đầu không ngừng mở ra khép vào.
“Đệt! Anh chậm quá!” Tạ Du lại lần nữa đẩy Gaea ra, quay lại, hơi quỳ mở ra chân, cho anh thấy rõ nơi đã kiềm chế không được, đang mấp máy co rút lại.
“Nơi này này! Nhanh lên chút!”
Nuốt nước miếng, Gaea chỉ cảm thấy bên tai đều là tiếng tim mình đập. Vùng đất bí ẩn mê người ấy ở ngay trước mắt, như nói những lời hoan nghênh nhiệt tình. Không do dự nữa, liếm môi đỏ, y mở hai bờ mông rắn chắc.
“Anh còn chờ cái gì ─── Ah ──” Bên này còn đang hùng hùng hổ hổ Tạ Du bỗng kêu lên. Bởi vì Gaea đã đem hai ngón tay thon dài nhét vào cửa vào nhỏ hẹp phía sau hắn.
“Ah…” Ngón tay trong thân thể không chút tạm dừng, vừa đi vào liền lập tức quấy tới quấy lui, mà một tay còn lại của Gaea cũng không nhàn rỗi, nắm phía trước của Tạ Du không ngừng chà xát. Trước sau đồng thời bị giáp công, Tạ Du không hài lòng cũng không nói ra được, chỉ có thể không ngừng rên rỉ đong đưa.
“Cái này được rồi chứ?” Ngón tay linh hoạt chăm sóc thật tốt trước sau người yêu, Gaea áp trên lưng Tạ Du, hôn vành tai dày của hắn.
“Mới… ah… không có…” Từ khóe mắt hung hăng trừng Gaea, Tạ Du hoàn toàn không biết hình ảnh đôi mắt mình đầy nước, bên môi còn mang chỉ bạc mê người đến thế nào. “Em muốn… anh… em muốn anh!”
Câu cuối cùng gần như là rống ra, Gaea nhìn Tạ Du trước mặt, nghe hắn nói bỗng đánh mất toàn bộ lý trí.
“A ──” Ngón tay phía sau đột nhiên bị rút ra, thân pháo to lớn mà lửa nóng của Gaea bỗng đâm vào cửa vào còn chưa khép lại. Tạ Du có chút không chịu nổi ngẩng đầu, nhưng bỗng bị nắm cằm, há miệng bị Gaea hôn sâu.
“Ưhm…” Như là tuyên thệ quyền lợi của mình, Gaea vừa vào liền đâm vào chỗ sâu nhất. Mà dũng đạo lửa nóng ẩm ướt hình như đã quen kiểu này từ lâu, nhiệt liệt bao bọc lại cự căn, hoan nghênh nó vào ở.
“Du…” Vừa nhanh chóng đâm rút ra vào, vừa quấn lưỡi Tạ Du dây dưa với hắn, cơ thể nhẵn nhụi trơn bóng không ngừng ma sát lưng hắn.
“Ưm… ưm…” Vô luận là miệng phía trên hay là phía dưới đều bị người trên người nhồi đầy không một kẽ hở, Tạ Du chỉ cảm thấy mình hoàn chỉnh. Phía trước vừa rồi được âu yếm đã sắp chịu không nổi, Gaea cũng bắt đầu xoa nắn nhũ hoa mảnh mai của hắn. Cửa vào phía sau bị vật lớn căng cứng, theo mỗi lần Gaea rút ra tiến vào, đều mang đến khoái cảm kỳ diệu khó mà nói.
“Không… em…” Gaea thúc mạnh, chạm vào điểm mẫn cảm nhất của Tạ Du. Hắn quay đầu, tránh thoát môi lưỡi của Gaea, há miệng hít hơi, rồi ngay trạng thái Gaea còn ở trong cơ thể mình, đạt tới cao trào.
Cảm nhận nhục động ấm áp kẹp mình bỗng siết chặt, Gaea càng dùng lực niết ti Tạ Du, niết đến thứ đáng thương đó sưng đỏ vô cùng. Luật động nhanh trong nóng ướt siết chặt hơn, Gaea thổi hơi bên tai Tạ Du.
“Nhanh như vậy?”
Còn chưa lấy lại tinh thần Tạ Du mặt ửng hồng, chỉ có thể vô lực trừng Gaea một cái, vừa trừng vừa dùng hết sức kẹp chặt tiểu huyệt phía sau của mình.
“Hừ… em… xem anh có thể nhịn… bao lâu.”
“Ah…” Bị cái siết chặt này lại, Gaea nhịn không được kêu lên. Cố gắng nhẫn nại không bắn ra, y tiếp tục cười khẽ bên tai Tạ Du. “Muốn thử xem không?”
“Đương nhiên…” Thân hình thể vừa bắn xong rất nhạy cảm, thậm chí có thể cảm giác rõ ràng được thứ to lớn trong cơ thể lại phồng lớn vài phần. Tạ Du cười xấu xa, nhướn mày. “Hôm nay không ép khô anh, em liền theo họ anh.”
“Được.” Không nhắc nhở người dưới thân hắn vốn đã theo họ mình. Gaea cười đến vô cùng đẹp. “Anh mỏi mắt mong chờ.”
Vì thế, kế tiếp cả một đêm, trong phòng đầy tiếng rên rỉ ái muội và giao hợp kịch liệt không ngừng.
Về phần cuối cùng mệt đến tứ chi mở rộng, nằm vào trên giường Tạ Du, có dùng nơi nào đó của hắn ép khô Gaea hay không, thì chỉ có chính bọn họ mới biết được.
Tối nay trăng tròn vành vạnh.
Như là đã trải qua bão tẩy lễ, trên bầu trời đen như mực, treo vầng trăng tròn hết sức nổi bật sáng tỏ.
Trên đường đi về nhà, cao lớn đẹp trai Tần Thiên vẫn mang nụ cười thoải mái.
“Rốt cuộc kết thúc một vụ án!” Thở ra một hơi, thoải mái nhìn bầu trời đêm.
Trong đầu, đột nhiên hiện ra thiếu niên xuất trần trong tấm ảnh.
“Kỳ lạ, mình gặp người này ở đâu nhỉ?” Sờ cằm, trên mặt thành thục của Tần Thiên đầy nghi hoặc.
“Thôi, đi mua gói thuốc trước.”
Lại đi ngang qua cửa tiệm 7-11 nhỏ. Trên mặt tuấn lãng Tần Thiên đầy ý cười, đi vào.
“Hoan nghênh quý khách.”
“Chào cậu, tôi muốn một gói Thất Thất Lang mềm hồng.”
Màn đêm đã buông xuống, ánh trăng sáng sủa rải khắp mặt đất.
Chiếu lên tình nhân nóng bỏng, cũng chiếu lên dã thú hung ác.
Nàng công bằng, bình tĩnh, không bất công nhìn mặt đất trầm lặng.
Mặc kệ tất cả chuyện hạnh phúc bi thương xảy ra ngay dưới mắt.