Cấm Đoạn Chi Luyến

Chương 86:




Hô... Thật thoải mái.
Lăng Duệ thoải mái mắt lim dim, tận hưởng sự phục vụ bằng tay của Lăng Tịch. Vốn có thoải mái làm cho hắn cảm thấy được rất bất mãn, còn muốn nhiều hơn. Nhìn thấy nam nhân luôn cúi đầu, Lăng Duệ chậm rãi nói:
"Giúp ta mở dây lưng."
"Hả?"
"Hả cái gì hả, nhanh lên!"
Nam nhân chết tiệt này đã làm với không biết bao nhiêu người, ở trước mặt hắn còn muốn giả ngây thơ! Bất quá dưới ánh đèn mờ ám thoạt nhìn gương mặt nam nhân này rất đẹp. Lăng Duệ có chút thất thần nhìn nam nhân vài cái, đợi hắn phục hồi tinh thần lại thấy nam nhân không có động tĩnh, cơn tức không khỏi xông lên.
"Nhanh lên cởi bỏ giúp ta, bằng không đè ngươi bây giờ. "
Lời nói không suy nghĩ nhất thời thốt ra, Lăng Duệ không khỏi sửng sốt, khi nhìn đến nam nhân vẻ mặt đồng dạng kinh ngạc, Lăng Duệ hừ lạnh một tiếng, bắt lấy tay nam nhân khoát lên dây thắt lưng, sau đó tựa đầu hướng một bên.
Đợi trong chốc lát, Lăng Duệ cảm giác được nam nhân đang cởi khóa dây lưng, chỉ là động tác rất chậm, nửa ngày không có xong. Lăng Duệ trừng mắt một cái, sau đó đẩy tay nam nhân ra rất nhanh đem dây lưng rút ra, cũng đem quần bò kéo xuống dưới, đợi cho làm xong này hết thảy, Lăng Duệ hướng tới gần nam nhân không kiên nhẫn nói:
"Tiếp tục."
"Á."
Nam nhân nhỏ giọng lên tiếng, đưa tay đến bao quanh cái vật nóng bỏng chậm rãi vuốt lên. Nghĩ đến chính mình tự nhiên lại thay Lăng Duệ làm loại chuyện này, ngay tại chỗ làm việc, xấu hổ trong lòng dâng lên, làm cho nam nhân dừng tay không có tiếp tục làm.
"Có chuyện gì dừng lại?"
"Tiểu Duệ, ta..."
"Ngươi cái gì ngươi? Tiếp tục làm!"
Đoán được nam nhân kế tiếp muốn nói cái gì đó, Lăng Duệ hung hăng trừng mắt nhìn nam nhân
"Nhanh lên, không được nói nữa. Ngươi không phải muốn tiếp cận ta sao? Cơ hội tốt ngươi còn không nắm chắc? Hầu hạ tốt, nói không chừng ta sẽ gặp ngươi thêm vài lần."
Nam nhân muốn nói lại thôi, nhìn Lăng Duệ vài lần, sau đó đáy lòng nhẹ hít một hơi, tiếp tục nhận lệnh an ủi cái vật nóng bỏng trong tay.
"Làm nhanh một chút."
Giọng Lăng Duệ kia vui thích, nam nhân như rối gỗ bị điều khiển. Qua một thời gian rất dài, cảm giác được vật trong tay không chỉ không có hạ xuống, thậm chí còn càng ngày càng trướng to. Động tác nam nhân không khỏi chậm lại, nhìn về phía Lăng Duệ cũng đang nhìn mình.
"Tiểu... Tiểu Duệ."
"Lại làm sao vậy?"
Nam nhân chết tiệt quả thực là không thấy được hắn đang thoải mái sao? Tự nhiên ngừng lại, thật sự là tức chết hắn. Hắn còn phải bắt người nam nhân này tiếp tục làm cho hắn.
" Đã làm lâu rồi, có thể..."
"Được không? Ngươi cảm thấy được không?"
Lăng Duệ nguy hiểm nheo lại mắt, không kiên nhẫn.
"Tiểu Duệ, chính con làm được không?"
Liếc nhìn vật trong tay không có giảm xuống, nam nhân đành thương lượng cùng Lăng Duệ.
Lăng Duệ lạnh lùng nhìn nam nhân, không trả lời. Bị Lăng Duệ nhìn có chút chột dạ, nam nhân há miệng thở dốc, muốn nói tiếp, nhưng Lăng Duệ dùng ánh mắt thật sự quá mức sắc bén, làm cho lời muốn nói lại lần nữa nuốt trở về.
Trong lúc nhất thời, bên trong gian phòng, không khí có chút áp lực, nam nhân ngồi ở bên cạnh Lăng Duệ cảm thấy có cổ áp lực vô hình đang đè nặng mình, rất không được tự nhiên.
Lăng Tịch chuẩn bị đem thân mình dịch sang bên một chút. Lăng Duệ đã đặt tay lên sau ót, túm lấy tóc đem đầu nam nhân hướng vào giữa hai chân ấn xuống. Không kịp phản ứng, môi nam nhân liền đụng phải vật thể vừa cứng vừa nóng của hắn. Nhìn vật cứng nóng phóng đại trước mắt, nam nhân kinh hoảng, trừng mắt nhìn. Lăng Duệ không phải... Nghĩ đến Lăng Duệ kế tiếp bắt mình phải làm những thứ gì, nam nhân đã mở miệng,
"Tiểu..."
Nam nhân mới hé miệng, cái vật thể nóng bỏng đã bị đẩy vào miệng của nam nhân.
Thật thích. Lăng Duệ thoải mái híp mắt, sau đó chế trụ cái ót nam nhân giữa hai chân hắn, cũng thỉnh thoảng lại hướng lên trên chọc chọc vài cái... Tóm lại là thoải mái, còn nam nhân nghĩ như thế nào, hắn sẽ không đi lo. Bất quá... Nam nhân sắc mặt hồng hồng thoạt nhìn rất mê người. Khoan miệng nam nhân vừa chặt lại vừa nóng làm hắn rất thoải mái, đặc biệt đầu lưỡi mềm ngẫu nhiên chạm vào thân dương cụ làm cho hắn cảm thấy rất sướng.
Hắn hoàn chưa bao giờ biết, khoang miệng cũng có thể làm cho hắn thích như vậy, có lẽ, hắn về sau có thể thử xem. Bất quá Phương Tuyết Nhi ở trên giường rất e ngại, nếu muốn cô ấy làm loại chuyện này là không thể nào, hắn cũng không tính toán đi khó xử Tuyết Nhi. Lăng Duệ nhìn nam nhân, khóe môi chậm rãi gợi lên nụ cười. Nếu về sau hắn muốn thỏa mãn sẽ tìm người nam nhân này dù sao nam nhân có thể làm cho hắn cảm thấy rất thoải mái.
Lăng Duệ cũng không có ý thức được hắn bắt nam nhân làm loại chuyện này là không đúng. Hắn chính là cảm thấy, hắn có thể thỏa mãn nhu cầu tình dục, mà người nam nhân này lại có vẻ mặt xấu hổ và giận dữ, vậy có thể tính là nhất tiễn hạ song điêu.
Hạ quyết tâm, Lăng Duệ kiềm chế không được nội tâm hưng phấn, tiếp tục ra sức địa hướng khoang miệng nam nhân đưa đẩy.
Lại qua một thời gian, cảm giác sắp đến đỉnh điểm, Lăng Duệ đem cái vật nóng bỏng rút ra, cũng rất nhanh động động vài cái, đem dịch trọc đều bắn lên mặt nam nhân.
Hô... Thực thích.
Nhìn mặt nam nhân dính đầy dịch của mình Lăng Duệ thỏa mãn cười. Gương mặt nam nhân này thoạt nhìn... rất dụ người.
Hắn đã cảm thấy phía dưới kia vừa phát tiết qua lại thoáng nổi lên phản ứng. Bất quá nhớ tới còn phải đi tìm Phương Tuyết Nhi, nên đình chỉ cái ý niệm trong đầu. Đứng lên chỉnh lại quần áo.
Sau khi sửa sang lại cho tốt, Lăng Duệ phát giác nam nhân vẫn duy trì tư thế vừa rồi, không hề động đậy. Lăng Duệ có chút không kiên nhẫn dùng đầu gối đẩy nam nhân.
"Này!"
Nam nhân như trước không có phản ứng. Lăng Duệ nhíu mày, sau đó dùng chân đá đá nam nhân. Đá vài cái, nam nhân cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, dùng một loại ánh mắt không biết hình dung như thế nào nhìn hắn.
"Cái kia...Vừa rồi chuyện đã xảy ra, không cho phép nói ra."
Hắn cũng không phải sợ người khác sẽ nói xấu, chính là đối với chuyện đã xảy ra, hắn vẫn là cảm thấy được có chút bất khả tư nghị. Nam nhân có chút ngờ nghệch dùng khăn tay lau mặt, trầm mặc thật lâu, mới nhỏ giọng nói
"Vâng."
"Nhớ kỹ, chuyện ngày hôm nay ta không nghĩ bị người thứ 3 biết."
Đợi Lăng Duệ rời khỏi, nam nhân bỏ khăn bẩn trong tay, có chút vô lực nằm xuống, nhìn chằm chằm cửa ngây người. Vừa rồi, khẩu giao cho Lăng Duệt. Hồi tưởng lại, nam nhân chỉ cảm thấy vớ vẩn, nội tâm bất an.
Lăng Tịch không muốn làm cho Lăng Duệ trở thành Tầng Tường thứ hai, tuy rằng Lăng Duệ cũng không có xâm phạm, nhưng trong lòng bởi vậy mà lay động, đáng sợ. Loại chuyện này có lần đầu tiên, cũng rất dễ dàng có lần thứ hai. Tần Tường và Lăng Duệ cùng là một loại người, càng phản kháng, bọn họ càng hứng thú. Huống chi, nam nhân vẫn cảm thấy được thiếu nợ hai người bọn họ. Chính là vừa nghĩ tới cùng con của mình làm ra sự tình như vậy, nam nhân đã cảm thấy rất xấu hổ.
Tần Tường cùng Lăng Duệ dù cường ngạnh như thế nào cũng còn trẻ tuổi, rất nhiều chuyện cũng đều chưa hiểu, mà nam nhân làm một người cha, không chỉ không có hoàn thành chức trách một người cha, mà cùng con của mình có loại quan hệ này... Nam nhân ánh mắt ảm đạm, cười khổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.