Cấm Đoạn Chi Luyến

Chương 88:




"Hắn là của ta... con của vợ sau của ta."
Cũng chính là con riêng.
"Ngươi tái hôn?!"
Này chết tiệt nam nhân lại tái hôn? Hắn sao không biết? Bất quá, vấn đề không ở chỗ hắn có biết hay không, mà là chết tiệt nam nhân vì cái gì tái hôn? Hắn dựa vào cái gì tái hôn?!
"Nhỏ nhỏ tiếng."
Nam nhân nhăn mi nghe động tĩnh phòng trong, thấy Bạch Tiểu Hàn chính là lăn lộn vài cái liền yên tĩnh trở lại, mới trộm thở ra
"Ừ, tái hôn."
Tuy rằng trong phòng sửa sang lại thật sự sạch sẽ, nhưng không có một chút có dấu vết của phụ nữ, Lăng Duệ hồ nghi quét mắt nhìn nam nhân một cái, hơi chút đè thấp thanh âm hỏi:
"Người kia đâu?"
"Không còn "
Không đem vấn đề này dây dưa, nam nhân miễn cưỡng kéo kéo khóe môi, sau đó đi đến một bên rót ly nước chậm rãi uống, mượn uống nước để che dấu tâm tình chính mình.
Chết? Hay bỏ đi? Lăng Duệ đi qua đoạt ly nước trong tay nam nhân, nhìn chằm chằm nói:
"Ngươi vài năm nay đã xảy ra những thứ gì? Nói cho ta nghe."
"Hả?"
Nam nhân có chút kỳ quái nhìn Lăng Duệ, nhưng vẫn là đè thấp thanh âm, thành thật đem sinh hoạt mấy năm nay ngắn gọn nói một lần, nhìn đến Lăng Duệ thỉnh thoảng biến đổi thần sắc, nam nhân nghi hoặc hỏi han:
"Tiểu Duệ, làm sao vậy?"
"Ta mệt."
Lăng Duệ lạnh nhạt lên tiếng.
"Vâng, ta đây đi trải giường."
Thấy Lăng Duệ nói vậy, nam nhân gật đầu, sau đó đi vào bên trong phòng ngủ, đem chiếu trải ra trên mặt đất, lại tìm tấm chăn cũ trải lên chiếu mới vừa lòng gật gật đầu.
"Ngươi cùng Tiểu Hàn ngủ giường, ta ngủ chăn đệm dưới đất là tốt rồi. Đúng rồi, ngươi lấy bộ đồ này đi vào tắm rửa thay đổi, có nước ấm đó."
"Ừ."
Nhìn nam nhân mỉm cười, Lăng Duệ hơi ngẩn người, sau đó cầm bộ đồ thể dục coi như mới này vào phòng tắm.
Không biết vì cái gì, nghe xong nam nhân trình bày, hắn cảm thấy được rất không thoải mái, thậm chí cảm thấy nam nhân rất đáng thương... Hắn nhất định là điên, mới có thể đối với chết tiệt nam nhân có vài phần thương tiếc. Hôm nay hắn rất không bình thường, hắn vẫn là đi ngủ sớm một chút đi, ngủ tỉnh lại, hết thảy đều sẽ khôi phục bình thường.
Lăng Duệ lắc đầu, sau đó đóng cửa, lấy khăn mặt chà lau bọt nước, ghét bỏ sờ sờ bộ đồ thể dục chất liệu không mấy tốt này,
"Này ngủ rồi sao?"
Lăng Duệ không nhìn nam nhân, mà là chỉ hỏi một câu.
"Vâng."
Nghe được nam nhân đáp, Lăng Duệ sắc mặt cứng đờ, chế trụ cổ tay nam nhân, cũng đang không ngừng dùng sức. Nghĩ đến nam nhân mỗi ngày đều cùng tên lõa thể kia ngủ, hắn cảm thấy tức giận.
"Tiểu Duệ, đau."
Lăng Duệ lại phát điên gì? Nam nhân thong thả mở mắt nhìn.
"Hừ! Ngươi nhanh đi tắm rửa, tắm xong ngủ với ta."
"A?"
"A cái gì a? Nhanh lên đi, ta tại đây chờ ngươi."
Nói xong, Lăng Duệ liền đem nam nhân đẩy mạnh vào phòng tắm, sau đó xoay người đi đến nằm trên chiếu dưới đất. A, quả thật không phải thực cứng.
Bị đẩy mạnh vào phòng tắm nam nhân còn thật sự nhìn Lăng Duệ vài lần, sau đó đóng cửa phòng, tắm rửa. Cảm thấy được hôm nay Lăng Duệ là lạ. Bất quá Lăng Duệ có thể chủ động hỏi chuyện của mình, nam nhân rất vui vẻ.
Nghe được trong phòng tắm truyền tiếng nước, Lăng Duệ nằm xuống, ôm chăn im lặng nhìn chằm chằm cửa phòng tắm. Nam nhân bên trong tắm rửa -- tắm rửa -- cởi quần áo -- trần truồng.
Liên tiếp động tác hiện ra trong đầu Lăng Duệ, làm cho hắn có một loại cảm giác muốn đi rình coi, chính là hắn mới ngồi dậy, liền lại căm giận nằm trở về. Rình coi? Hắn khinh thường làm loại chuyện này, muốn xem cũng là quang minh chính đại xem. Vì sao, hắn lại muốn đi xem nam nhân là gì? Nam nhân có, hắn cũng có, không có gì hay để xem. Lăng Duệ đành phải lấy điện thoại di động chơi trò chơi.
Một lát sau, cửa phòng tắm mở, Lăng Duệ để điện thoại di động xuống nhìn về phía nam nhân đi ra, đôi mắt chậm rãi mị lên.
Nam nhân đang mặc áo ngủ, hai vạc áo tùy ý kéo lại cùng một chỗ, có vẻ có tùy tiện, lộ ra non nửa lòng ngực. Hơn nữa tóc nam nhân còn ướt, vài giọt nhỏ xuống, làn da trắng dưới ánh đèn như phát sáng, thoạt nhìn rất mê người.
"Lại đây!"
Vừa mở miệng, Lăng Duệ mới phát giác thanh âm của mình mang theo điểm quỷ dị.
"Còn chưa ngủ sao?"
Nhìn đến ánh mắt Lăng Duệ, Lăng Tịch hơi chút sửng sốt, nhưng vẫn là ngoan ngoãn đi đến bên cạnh hắn, sau đó ngồi xuống.
"Đang đợi ngươi."
Lăng Duệ tiếp nhận khăn trong tay nam nhân, phủ lên mái tóc ướt, chậm rãi lau.
"Cám ơn."
Lăng Tịch không nghĩ tới, Lăng Duệ lại chủ động giúp mình lau tóc. Xem ra, đây là hành động tốt của Lăng Duệ.
"Đừng khách sáo."
Lăng Duệ lạnh nhạt lên tiếng, sau đó tiếp tục lau tóc cho nam nhân. Nam nhân một bên hưởng thụ phục vụ của Lăng Duệ, một bên mở miệng hỏi:
"Tiểu Duệ, con nghĩ muốn cái gì vào lễ trưởng thành?"
Không bao lâu nữa, Lăng Duệ đã đến tuổi trưởng thành, Lăng Tịch muốn tặng Lăng Duệ một món quà, rồi lại không biết hắn thích những thứ gì... Khó có được Lăng Duệ ngay bên cạnh, thái độ cũng không tệ lắm, nên muốn hỏi một chút. Tuy rằng cảm thấy hỏi như vậy có điểm không tốt lắm, nhưng muốn mua món quà tốt Lăng Duệ thích.
"Có phải hay không nghĩ ta muốn cái gì, ngươi liền cho ta cái đó?"
"À... Chỉ cần ta có thể cho, thì có thể."
"Đúng vậy sao? Dù sao bây giờ còn sớm, không vội. Chờ ta nghĩ đến ta muốn cái gì, sẽ tìm ngươi nói."
"Ừ, cũng đúng."
"Tốt lắm khô rồi, ngủ đi."
Sờ sờ tóc nam nhân, thấy cơ bản đã khô, Lăng Duệ bỏ khăn qua một bên cho rảnh tay.
"Vâng, đã làm phiền con."
Nam nhân đứng lên tắt đèn, sau đó tới nằm bên cạnh Lăng Duệ.
"Tiểu Duệ, có muốn ngủ trên giường không?"
Sợ Lăng Duệ không quen, nam nhân hỏi lại một lần. Lăng Duệ trở mình qua ôm lấy nam nhân, bất mãn nói một câu,
"Ngươi sao lại giống lão già, dong dài quá!"
Nam nhân này ôm lấy tuy rằng không mềm mại như Phương Tuyết Nhi, nhưng hình thể cùng độ ấm làm cho hắn rất vừa lòng. Lăng Duệ chuyển qua bụng nam nhân vỗ vài cái, sau đó cho bàn tay đi vào bên trong phần áo mở ra sờ soạng...
Bị Lăng Duệ đột nhiên tập kích nam nhân hoảng sợ mau đè lại tay Lăng Duệ, giọng khẽ run hỏi:
"Tiểu Duệ, con làm gì?"
"Ngươi khẩn trương cái gì?"
Cảm giác được nam nhân thân mình cứng đờ, Lăng Duệ không lưu tâm nhéo nhéo mấy cái, sau đó rút tay ra,
"Ta sờ thấy, làn da ngươi cũng không tệ lắm."
"Á... Ngủ đi."
Lăng Tịch nhẹ nhàng thở ra, sau đó kéo kín áo, khép lại mắt.
Hắn sợ cái gì?! Lăng Duệ nhìn nhìn mi mắt khẽ run của nam nhân, hướng trên người hắn nhích lại gần, sau đó cũng nhắm nghiền hai mắt.
Nam nhân thân thể thật ấm áp, tựa như ôm một cái túi ấm lớn, rất thoải mái. Lăng Duệ tự giác chui vào trong lòng nam nhân, tìm cái tư thế ngủ thoải mái nhất.
Đợi bên cạnh hô hấp vững vàng, nam nhân mở mắt nhìn về phía Lăng Duệ ngủ say. Hiện tại Lăng Duệ rất im lặng, cũng thật! ngoan ngoãn, giống như là trở về với Lăng Duệ trước đây... Nam nhân cứ như vậy nhìn Lăng Duệ thật lâu, thẳng đến khi buồn ngủ dâng lên mới nhắm mắt lại ngủ.
Lăng Duệ khi tỉnh lại phát giác sự việc kỳ quái -- hắn đem toàn bộ thân mình đè trên thân nam nhân, hơn nữa gối đầu lên vai nam nhân cùng ngủ.
Là sao! Đây là chuyện gì xảy ra?! Lăng Duệ trừng lớn mắt thấy môi nam nhân hơi hơi mở ra, thật không dám tin. Hắn tự nhiên cùng người nam nhân này thân mật ngủ ở cùng nhau.
"Ôi..."
Lăng Tịch mơ ngủ khẽ kêu một tiếng, sau đó giật giật thân mình, đầu quay lại, đụng phải môi Lăng Duệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.