" Ba, không cần quan tâm đến bọn họ, không cần để chuyện này trong lòng. " vừa vào đến nhà, Tuyết Nhi đã ôm lấy cổ An Tuấn Hạo. nhẹ
giọng an ủi.
" Con gái ngoan, ba không sao đâu. " An Tuấn Hạo nghe xong lời Tuyết Nhi, không khỏi mỉm cười.
" Hai cha con đúng thật là.... " Tuyết Dung nhìn hai người, lắc đầu cười khổ.
" Mẹ, mẹ cũng không cần bận tâm đến họ. Mặc kệ họ đi. " Tuyết Nhi mỉm cười tươi tắn, nhìn Tuyết Dung khẽ nhắc nhở, trong lòng thì lại cười
thầm, ' hì hì, mẹ ganh tỵ nha.'
" Ân, bà xã, em không cần quan tâm đến bọn họ làm gì. " An Tuấn Hạo cũng gật đầu đồng ý với Tuyết Nhi.
" Ai là bà xã của anh chứ!! " vừa rồi nhất thời vì ba người kia mà
Tuyết Dung đã quên mất chuyện này. Bây giờ An Tuấn Hạo lại nhắc đến,
khiến cho cô không khỏi ngượng ngùng.
" A, đúng là bây giờ chưa phải. Thế chúng ta lập tức đi đăng ký nha. " An Tuấn Hạo vẻ mặt tựa tiếu phi tiếu nhìn Tuyết Dung, cười đầy ẩn ý.
" Hừ!! " Tuyết Dung giả vờ hờn dỗi, quay mặt đi không thèm nhìn An Tuấn Hạo.
" Mẹ mắc cỡ nha. " Tuyết Nhi cười trêu chọc.
" Cái con bé này, đừng ghẹo mẹ con. " An Tuấn Hạo nhìn ái thê sốt ruột, lập tức bênh vực.
" Nha~ " Tuyết Nhi cúi đầu, tỏ vẻ 'hối hận' không thôi.
" Được rồi, mau vào trong đi. Chúng ta cùng nhau nấu cơm. " Tuyết Dung lắc đầu, thật sự bó tay với hai cha con nhà này rồi.
Hai cha con mỉm cười nhìn nhau, đồng thanh, " Tuân lệnh bà xã/ mẹ. ". Sau đó lập tức theo sau đi vào, cả ba người trở lại bầu không khí vui
vẻ như mọi ngày.
..........
Tương phản, lúc này tại Trương gia, lại là một bầu không khi u ám,
nặng nề. Hai nhà Trương, Cố đều tập trung tại đây để tìm cách giải quyết vấn đề hiện tại. Nhưng vẫn chư có ai có thể đưa ra chủ ý hay nào.
" Chẳng phải tôi đã bảo khi đến đó cần ăn nói nhỏ nhẹ, để thuyết phục người nhà họ An đồng ý đứng ra chứng thực mọi chuyện chỉ là lời đồn hay sao??? Tại sao các người lại chẳng thèm quan tâm đến lời nói của tôi,
mà lại nóng nảy như thế hả??? " chủ tịch tập đoàn Tuân Hoa, Trương Chính khải, tức giận mắng to.
" Các người đúng là thành sự không xong, bại sự có thừa mà. Nhất là
con đó, đúng là đồ vô dụng mà. " bên này, chủ tịch tập đoàn Cố thị, Cố
Mạnh cũng tức giận không kém gì, chỉ thẳng vào Cố Mộng Tuyền mà mắng.
" Ba, là do An Tuấn Hạo và vợ anh ta quá đáng, có liên quan gì con chứ. " Cố Mộng Tuyền không cam lòng cãi lại.
" Vợ, chẳng phải An Tuấn Hạo chưa kết hôn sao??? " Trương Chính Khải khó hiểu hỏi.
" Nhưng rõ ràng hai người họ xưng hô với nhau như vợ chồng mà. " Cố Mộng Tuyền cúi đầu, nhẹ giọng giải thích.
" Tôi nhớ ra rồi. " lúc này, Trương phu nhân đang ngồi một bên im lặng nãy giờ đột nhiên lên tiếng.
" Bà lại điên gì thế hả??? " Trương Chính Khải không kiên nhẫn hỏi.
" Là cô ta, vợ của An Tuấn Hạo. Khi nãy khi nhìn thấy cô ta, tôi cứ
cảm thấy quen quen, nhất thời không nghĩ ra. Nhưng hiện giờ thì tôi đã
nhớ ra cô ta là ai rồi. " Trương phu nhân một bộ bừng tỉnh, liền nhanh
chóng giải thích.
" Thế rốt cuộc cô ta là ai??? " Cố phu nhân tò mò hỏi.
" Cô ta chính là người thường xuyên xuất hiện trên các mặt báo gần
đây, nhà thiết kế hôn lễ lừng danh Châu Âu, Tưởng Tuyết Dung. Đồng thời
cô ta còn là con gái của diễn viên quốc tế, Tưởng Hải Nguyệt cùng chủ
tịch tập đoàn Khải Thiên, Lăng Thời Khiêm. " Trương phu nhân ngơ ngác
nói, trong giọng nói còn hàm chứa một chút run sợ.
Mọi người nghe xong lời này, không khỏi nhìn nhau ngẩn người. ' Tập
đoàn Khải Thiên?? Có nằm mơ họ cũng không nghĩ rằng thì ra sau lưng nhà
họ An lại là tập đoàn Khải Thiên.'
Chuyện chủ tịch tập đoàn Khải Thiên có một đứa con gái, gần đây chẳng còn là bí mật trong giới thương gia. Mọi người đều biết cả rồi, hơn nữa còn có tin là tập đoàn Khải Thiên cũng sắp có con rể. Chuyện này đã làm thất vọng biết bao tập đoàn khác, khi đang có ý định cùng Khải Thiên
kết thông gia.
Tuy nhiên có nằm mơ, hai nhà Trương, Cố cũng không ngờ rằng thì ra
con rể của Khải Thiên lại chính là người mà bọn họ đang định uy hiếp
kia. Chuyện này mà đồn ra ngoài thì đúng là thiên đại chê cười mà.
" Bây giờ chúng ta phải làm sao đây??? " Cố phu nhân lo lắng hỏi.
" Còn làm sao nữa??!! Cho dù phải năn nỉ, thậm chí là quỳ xuống cầu
xin họ, chúng ta đều phải làm. Tôi tuyệt không thể để tập đoàn Tuân Hoa
bại trong tay của tôi. " Trương Chính Khải thở dài nói, ngữ khí như thể
già đi mười tuổi vậy.
" Chúng ta có thể bắt đầu từ phía của nghiệt chủng kia, không chừng
có thể dụ được nó. Con thấy An Tuấn Hạo cùng Tưởng Tuyết Dung rất yêu
thương nó. Con nghĩ chắc có thể thành công. " Cố Mộng Tuyền lập tức đưa
ra ý kiến.
" Câm miệng, nó là con tôi. " Trương Tuấn Khải nghe được hai chữ
'nghiệt chủng' từ Cố Mộng Tuyền nói ra, không khỏi tức giận mắng.
" Anh hung tôi?! Nó vốn dĩ là nghiệt chủng của anh cùng con hồ ly
tinh kia. Bộ tôi nói có sai sao??? " Cố Mộng Tuyền không cam lòng cãi
lại.
" Cô hình như đã quên, là cô gài bẫy tôi nên tôi mới xảy ra quan hệ
với cô. Đều là nhà họ Cố các người dùng thế lực uy hiếp tôi nên tôi mới
kết hôn với cô. Cô mới là kẻ thứ ba xen vào quan hệ của người khác đó. " Trương Tuấn Khải nhớ lại chuyện xưa không khỏi sinh khí. Nếu biết trước có ngày hôm nay thì lúc trước anh đã không lấy Cố Mộng Tuyền.
An Tiêm Như dù không xuất thân danh môn nhưng dịu dàng và thấu hiểu
lòng người, hoàn toàn hơn hẳn tính chanh chua, đanh đá của Cố Mộng
Tuyền.
Từ lúc lấy Cố Mộng Tuyền về đây, suốt hơn tám năm qua, Trương Tuấn
Khải luôn sống giữa những cuộc cãi vã, cùng rượu và thuốc lá. Có thể nói một ngày với anh ta như là một năm. Nếu không đi làm thì sau khi về nhà chính là cùng Cố Mộng Tuyền cãi nhau. Cho nên ba năm trước, vì tránh
làm phiền đến ba mẹ mình, anh đã cùng Cố Mộng Tuyền dọn ra ngoài ở. Và
cũng từ đó, một tuần cùng lắm anh chỉ về nhà có duy nhất một lần.
Cho dù Cố Mộng Tuyền nhiều lần mắng chửi, cầu xin, uy hiếp, nhưng anh vẫn làm ngơ. Cho nên vì chuyện này, hai nhà đã tranh chấp rất nhiều
lần. Nhưng vì sĩ diện, cho nên hai người mới không ly hôn, cầm cự cuộc
hôn nhân này cho đến giờ.