Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1039: Nữ Hoàng Băng Đáng Sợ




- --o0o---
“ Réc réc réc...Réc réc réc…”
Đang lúc Xuân Đức còn lâm vào những toan tính của bản thân thì một tiếng kêu bén nhọn xuyên phá trời đêm vang lên. Âm thanh kia mang theo lực lượng công kích linh hồn khiến cho tất cả những người nghe được nó đều cảm thấy đầu váng mắt hoa.
“ A a a a a..”
Đội ngũ Xuân Đức đứng ở khá xa nên còn đỡ một chút nhưng những kẻ khác thì không có may mắn như vậy. Bọn chúng đang ở rất gần “ Nữ Hoàng Băng”, khi tiếng hét bất ngờ mang theo công kích linh hồn kia vang lên thì đám người này không ai kịp làm ra chuẩn bị gì cả.
Ngay lập tức mấy tên có linh hồn yếu yếu một chút liền hét lên thể lương, 7-8 người gì đó đang bay trên trời lúc này rơi thẳng xuống mặt đất, đâm vào bên trong lớp băng phía dưới.
Do lúc trước “ Nữ Hoàng Băng” xuất hiện đã hút đi lớp tuyết mềm ở xung quanh bây giờ chỉ còn lại mắt băng cứng rắn, đám người kia rơi xuống mặt băng thì phát ra âm thanh “ bịch bịch bịch..”
Về phần đội ngũ của Xuân Đức tuy nói là đỡ một chút nhưng cũng chẳng khá hơn bao nhiêu. Ngoại trừ Xuân Đức ra những người khác đều lung la lung lay, máu từ bên trong mũi, tai đang chảy ra ngoài. Nhìn rất thê thảm. Xuân Đức không bị sao cũng không phải linh hồn hắn cường đại bao nhiêu mà là do “ Huyết Liên Trấn Hồn” lúc này đang bảo vệ hắn.
Một luồng quang mang nhũ bạch sắc mờ nhạt bao trùm lấy Xuân Đức, khi sóng âm va chạm lên luồng quang mang này thì đại bộ phận liền bị bắn ngược lại, một bộ phận khác thì bị hấp thu,còn luồng quang mang nhu hòa nhìn như yếu ớt kia chỉ khẽ rung lên nhè nhẹ mà thôi.
……
Nữ Hoàng Băng sau khi vừa kêu lên xong liền huy động quyền trượng, từ bên trên đầu lâu của quyền trượng bắn ra hai luồng ánh sáng xanh nhạt, hai luồng ánh sáng xanh nhạt kia chiếu thẳng lên trên bầu trời.
Bầu trời từ đang đêm đen bỗng chốc sáng lên rực rỡ, bầu trời bên trên mấy hòn đảo lúc này phát ra quang mang lam sắc dịu nhẹ giống như ánh sáng mặt trăng chiếu qua một tờ giấy màu vậy. Vô cùng lung linh cùng huyền ảo.
Có điều ai cảm thấy lung linh huyền ảo chứ Xuân Đức tuyệt nhiên không thấy, hắn chỉ cảm thấy sống lưng mát lạnh mà thôi.
Lúc hắn ngẩng đầu lên nhìn bầu trời thì đã thấy cả bầu trời là những tảng băng hình thoi màu lam phát ra ánh sáng nhu hòa đang trực chỉ đâm xuống phía dưới.
“ Cái này cũng không khỏi có chút khủng bố đi.”
Xuân Đức vừa dứt lời thì..
“ Xíu xíu xíu… Xíu xíu xíu xíu xíu… Xíu xíu xíu xiu… Xiu xíu xiu..”
Vô tận tảng băng lớn hình thoi từ trên trời lấy tốc độ nhanh đến không hợp thói thường đâm xuống phía dưới. Cảm nhận được uy lực khủng bố từ các tảng băng kia Xuân Đức không một chút do dự liền muốn bỏ chạy ra khỏi phạm vi công kích.
Nhưng mà hắn vừa mới bỏ chạy thì một lần nữa “ Nữ Hoàng Băng” lại thi pháp. Nàng ta nâng cao quyền trượng, trong miệng thì liên tục lầm bầm chú ngữ, cùng lúc với nàng ta lầm bầm chú ngữ thì quyền trượng càng lúc càng sáng, cả cái quyền trượng bừng lên lam sắc ta quang. Quá trình này không phải rất dài khoảng 3 giây thời gian.
“ Rầm rầm rầm rầm…. Rầm rầm rầm…”
Từ trên mặt băng tuyết bất ngờ mọc lên từng gai nhọn, gai nhọn kia rất lớn, có cái cao đến cả mấy chục mét, Không những gai nhọn những tường băng cũng liên tiếp mọc lên bao vây lấy tất cả đám người.
Cùng lúc đó một lực hút siêu cường kéo tất cả những kẻ đang trên cao rơi xuống mặt đất.
Xuân Đức nhìn thấy như vậy thì liền không khỏi cả kinh, giống như là cảm nhận được sự lo lắng cùng bất an của hắn, Phong Phong(Hấp Huyết Đai Lưng) cùng Tiểu Hồng(Dây Chuyền Sinh Mệnh) không cần hắn kêu gọi đã tự động giác tỉnh, phóng xuất ra quang mang bảo hộ hắn vào bên trong.
“ Uỳnh uỳnh uỳnh…”
Thiên băng địa liệt cùng lắm cũng chỉ thế này, trên trời hàng loạt những tảng băng hình thoi như mưa sao băng rơi xuống mặt đất. Dưới đất thì liên miên bất tận băng thứ cùng tường băng hình thành vây khốn những tu sĩ vào bên trong.
Nhiều kẻ không may mắn bị những tảng băng hình thoi mang theo uy lực khủng bố đập trúng sau đó lại bị băng thứ đâm xuyên qua cơ thể mà chết, nhiều tên chạy không kịp thì bị tường băng ép thành thịt vụn.
Tình thế hoàn toàn đảo ngược, từ con mồi “ Nữ Hoàng Băng” bỗng chốc lại biến thành kẻ săn mồi, pháp lực nàng ta giống như vô biên vô tận, cứ vung quyền trượng lên là có một đợt công kích khủng bố xuất hiện.
Xuân Đức lúc này đây chống đỡ từng đợt công kích kia cũng phải cật lực chứ đừng nói là những người khác.
Huy động song kiếm trong tay Xuân Đức chém tan bất cứ băng chùy, băng thứ hay băng bích đến gần. Xung quanh hắn mấy ngàn mét tất cả đều là băng vụn, bốn người khác trong đội ngũ của hắn lúc này cũng ở ngay sát bên cạnh hắn hỗ trợ hắn ngăn cản công kích từ nữ hoàng băng.
“ Ầm ầm ầm..”
Vốn dĩ công kích từ Quỷ Kiếm mang theo uy năng rất lớn nhưng lúc này đây cũng chỉ miễn cưỡng phá vỡ những bằng chùy kia. Xuân Đức cảm nhận được pháp nguyên bên trong cơ thể điên cuồng tiêu hao thì không khỏi chửi một câu.
“ Cái này là cái quỷ gì nhiệm vụ, cái này chính là tử vong nhiệm vụ. Mạnh như vậy thì sao có thể đến gần nói quái gì là giết.”
Hắn quay qua bốn người khác lớn tiếng nói:
“ Bốn người các ngươi dốc toàn lực ngăn cản công kích của con quái vật kia giúp ta 15 cái hô hấp, cứ để thể này đợi nó cuồng hóa lần sau thì đừng mong kẻ nào còn sống.”
Bốn người khác nghe hắn lớn tiếng nói thì cả đám đều không một chút do dự liền gật đầu. Lúc này đây cả bốn người kia trực tiếp sử dụng bí thuật tổn hại đến thân thể để nâng cao chiến lực bản thân.
Từ trên người đồng thời bùng lên bốn luồng huyết quang, ánh mắt của bọn họ lúc này đầy tơ máu, cơ bắp trên người đồng thời lớn hơn rất nhiều.( Phương pháp huyết tế, đổi sinh cơ cùng tiềm năng của bản thân lấy chiến lực tạm thời, biện pháp vô cùng phổ biến ở tiên giới, ai cũng biết nhưng lại không mấy người dám sử dụng.)
Ngay khi bốn người sử dụng huyết tế thì chiến lực của bốn người bắt đầu tiêu thăng lên đến không tưởng, thoáng cái cả bốn người đều đã đạt tới trình độ Tinh Vương Tiên Cảnh viên mãn.
Xuân Đức thấy bốn người kia huyết tế thì có thể miễn cưỡng ngăn cản công kích của “ Nữ Hoàng Băng” thì hắn cũng không có trần trừ thêm một giây phút nào nữa mà bắt đầu thi triển tuyệt kỹ của bản thân.
“ A Manh chuyển đổi hình thái. Tiểu Mộng, Tiểu Cốt, Tiểu Thiên hình thành trạng thái hòa hợp.”
Xuân Đức vừa dứt lời thì toàn thân hắn bắt đầu biến đổi, không những hắn bắt đầu biến đổi mà Quỷ Kiếm cũng bắt đầu biến đổi.
Thiên địa thoáng cái tối đen như mực, thời gian cũng như ngừng lại, từ bên trong màn đêm vô tận kia một đôi mắt màu đỏ như ác quỷ hiện, cùng lúc đó toàn thân Xuân Đức cùng bùng lên ngọn lửa màu tím yêu dị.
“ Luân Hồi Nhất Thiểm”--- Xuân Đức rít gào một tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.