Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1180: Tứ dực phù kinh trận




Sau khi trêu đùa hai người kia một lúc lâu thì Xuân Đức cũng cảm thấy nhàm chán, nhìn thấy hai tên kia nét mặt âm trầm như muốn chảy nước ra đang ngồi một bên tu luyện thì hắn nhổ một bãi nước miếng sau đó cũng liền không để ý tới nữa.
Tiếp sau đó hắn lại dùng “ Cổ Tịch Mật Quyển” của Mộng Vân tiến vào bên trong không gian trao đổi.
Lần này hắn muốn vào bên trong nhìn xem có mấy loại tài nguyên mà Vô Địch muốn tìm không. Quả nhiên, sau khi hắn hỏi Cửu Đầu Hoàng Kim Xà thì liền được tên kia chỉ cho mấy thứ kia.
Có điều sau khi nhìn thấy giá cả thì Xuân Đức cũng triệt để ngây ra như phỗng, cũng không phải vì mấy thứ kia đắt ra sao mà là quá rẻ, rẻ đến mức mà một điểm công triển liền có thể đổi được một đống lớn.
Bởi vì Vô Địch nói số lượng càng nhiều càng tốt nên hắn dùng hết 98 vạn điểm đổi toàn bộ tài nguyên. Còn 1 vạn điểm là hắn để lại dự phòng trường hợp bất ngờ, 1 vạn điểm khác thì hắn đưa cho Mộng Vân, dù sao hắn cũng không thể quá hà khắc với tùy tùng thân tín nhất của mình được.
Lúc hắn đưa lại cái thẻ ngọc chỉ còn 1 vạn điểm thì Mộng Vân không khỏi lườm hắn một cái. Xuân Đức tuy da mặt rất dày nhưng lúc đó cũng cảm thấy có chút ngượng, dù sao đi muộn tiền thuộc hạ của mình cũng là việc gì đó không được hay cho lắm.
Có điều việc này lọt vào mắt hai Lôi Địch thì Xuân Đức lại biến thành một kẻ hèn yếu, bắt nạt Mộng Vân lại còn lấy điểm công trạng của nàng ta đi mua sắm, còn lúc Mộng Vân lườm hắn thì hai người kia lại cho rằng Mộng Vân đang rất tức giận mà không dám nói gì.
Cả hai trong lòng đang âm thầm nguyền rủa Xuân Đức, âm thầm thề đợi lúc nào có thời cơ nhất định phải cho hắn đẹp mặt.
Xuân Đức đương nhiên là không biết suy nghĩ của hai người rồi, hắn sau khi trao đổi được vật phẩm mà Vô Địch yêu cầu thì liền để lại bên ngoài một cái hóa thân sau đó tiến vào bên trong không gian vong linh.
- --o0o---
Không gian vong linh tầng 3.
Ngay khi Xuân Đức mang ra đống tài liệu mà mình vừa trao đổi được thì Vô Địch cực kỳ kinh ngạc nói:
“ Làm sao nhiều vậy?”
Xuân Đức nhún nhún vai, vẻ mặt như thường nói:
“ Ta cũng nào có biết chuyện gì xảy ra, lúc đầu cũng tưởng rằng mấy thứ mà lão muốn có giá ở trên trời kia nhưng ai biết nó rẻ như bèo à. Có khi mấy thứ kia ở thời kỳ lúc trước là trân phẩm nhưng bây giờ đã thành phế phẩm rồi cũng nên.”
Vô Địch cũng cảm thấy rất có lý nói:
“ Mi nói cũng đúng, dù sao thời kỳ lúc trước của ta cũng đã đi qua không biết bao nhiêu năm tháng, có lẽ những thứ lúc trước bây giờ có thể tự tạo ra rồi. Lần sau nếu có thể mi xem coi có thể đổi bí phương tạo ra mấy món đồ này không. Tuy hơi tốn kém một chút nhưng lại có thể an nhàn cả đời. Vì ta có nhu cầu rất lớn với mấy thứ này nên cũng không thừa.”
Xuân Đức đương nhiên cũng là hiểu đạo lý này, hắn gật gật đầu nói:
“Ừ, biết rồi, lần sau có dịp ta sẽ tìm giúp lão mấy bí phương tạo ra mấy vật kia. Mà phải rồi, lão nhìn xem vật này thế nào?”
Vừa nói thì Xuân Đức vừa lấy ra Thiên Độc Long- Nhẫn đưa cho Vô Địch nhìn xem. Vô Địch cầm lấy Thiên Độc Long-Nhẫn quan sát mấy lần thì gật đầu nói:
“ Thứ này phẩm chất rất cao, nếu mang đi phân giải có thể thu về rất nhiều năng lượng cấp cao.”
Xuân Đức vừa nghe được tên kia muốn mang Thiên Độc Long Nhẫn đi phân giải thì ngay lập tức đoạt lại. Ánh mắt cảnh giác nhìn tên đồng bạn của mình nói:
“ Thứ này là ta dùng cả sinh mạng để đổi lại đấy, muốn phân giải nó lấy năng lượng cấp cao không có chuyện ấy đâu, lão cũng đừng có suy nghĩ ấy rồi.”
Vô Địch cười nham hiểm nói:
“ Thực ra mang mấy kiện chí bảo của mi đi phân giải thì mới có lời chứ cái nhẫn này ăn thua gì. Hắc hắc. Mà thôi, ta có việc phải đi làm đây, không có thời gian nói chuyện vô nghĩa cùng với mi đâu.”
Nói xong thì còn hàng này cuốn lấy mấy núi tài liệu chuồn đi mất, để cho Xuân Đức vẻ mặt buồn bực đứng ở nơi đó, vốn còn định khoe khoang một chút, ai ngờ con hàng kia chẳng có phản ứng gì. Có lẽ trong mắt con hàng kia chỉ có “ Chí Bảo Hỗn Độn” mới được tính là bảo vật.
Nhếch môi lên khẽ cười, Xuân Đức vươn vai một cái sau đó nhanh chóng đi xuống không gian vong linh tầng 2 gặp mấy người Tiểu Lan, Tiểu Thất, Bé Heo, còn có 2 đại sủng vật của hắn nữa.
Nhưng mà có lẽ số hắn không may, khi hắn vừa xuống không gian vong linh tầng 2 hỏi A Ngốc xem mấy người Tiểu Lan đi đâu rồi thì hắn được A Ngốc cho hay mấy người Lan Lan đều đi bế quan hết rồi, hơn nữa các nàng lại mới vừa đi bế quan.
Không gặp được mấy cô em gái, hắn cảm thấy thật chán. Vậy là sau đó hắn lại cùng với A Ngốc và A Ngờ đi chơi.
Mặc dù A Ngốc cùng với A Khờ bây giờ đều đã là Tinh Vương Tiên Cảnh trung kỳ rồi nhưng linh trí không cao cho lắm, linh trí bọn nó hẳn không vượt qua một đứa bé 5-6 tuổi. Vì vậy cả 2 đứa cực kỳ hiếu động, cả ngày rượt nhau. Hết rượt nhau thì lại bắt đầu đánh nhau. Hết đánh nhau thì lại đến chơi trốn tìm bên trong rừng hoa bên dưới tầng 2.
Về phần Xuân Đức thì già rồi nên có thú vui khác, hắn hết nằm thẫn thờ nhìn trời suy nghĩ về chuyện tương lai xong thì lại bắt đầu đi nấu ăn, đôi khi thì ngồi một mình câu cá bên bờ suối. Nếu cảm thấy nhớ cô em gái ở bên ngoài lại sử dụng bí pháp mà Vô Địch truyền cho liên lạc nói chuyện cùng với Vũ Y.
Dần dần cuộc sống của hắn lại đi vào quỹ đạo, sáng ra rèn luyện thân thể, sau đó thì đi nấu cơm ăn sáng, ăn xong thì lại tiếp tục rèn luyện pháp kỹ, đến lúc chiều tà thì lại cùng A Ngốc và A Khờ đi lên tầng 3, nằm trên đồi hoa ngắm ánh bình minh, đến khi trời tối thì lại tiếp tục cùng với với Bóng Ảnh, Long Sát, Nguyên Ma, tu luyện “ Tứ Dực Phù Kinh”. 
“ Tứ Dực Phù Kinh” là một môn bí thuật mà Vô Địch dạy cho hắn, bí pháp này một ngày chỉ có thể tu luyện 3 canh giờ mỗi ngày. Tác dụng của bí pháp này cũng rất hay, có thể thuyên chuyển lực lượng hoặc có thể chia sẻ sát thương. Đồng thời nâng cao tốc độ di chuyển lẫn tấn công.
Bí pháp này dựa trên cơ bản là linh hồn tương đồng, nên khi tu luyện cũng sẽ tăng phúc linh hồn lực. Có điều bí pháp này ngoại trừ hạn chế về thời gian tham ngộ cùng tu luyện ra thì còn một cái hạn chế khác. Nếu như khoảng cách của bốn người không quá xa thì “ Trận” mới có tác dụng, còn nếu vượt qua khoảng cách cho phép thì “ Trận” sẽ mất đi tác dụng vốn có.
Nhưng do vừa tu luyện bí pháp này không lâu nên hiệu quả mới ban đầu cũng không rõ ràng, khả năng thuyên chuyển lực lượng cùng phân tán sát thương cũng rất hạn chế, theo Xuân Đức ước lượng thì hẳn chưa tới 3%.
Nhưng mà được cái, bí pháp này không cần phải tốn thời gian mới có thể thuyên chuyển lực lượng hay phân tán sát thương, mà chỉ cần tâm niệm vừa động liền có thể.
……
Thời gian trôi nhanh, bên ngoài vừa mới đi qua 2 tháng thì bên trong “ Không Gian Vong Linh” đã qua 60 năm. Từ lần trước Vô Địch nhận được tài nguyên thì lại bắt đầu sửa sang lại “ Không Gian Vong Linh”, bây giờ bên trong “ Không Gian Vong Linh” tốc độ chảy thời gian đều nhanh hơn 360 lần so với Tiên Giới.( Bây giờ cả 3 tầng đều như vậy)
Cũng trong thời gian này thì Xuân Đức cùng với Bóng Ảnh, Long Sát, Nguyên Ma tu luyện “ Tứ Dực Phù Kinh Trận” cũng đã đạt được những thành tựu nhất định.
Theo như Vô Địch đánh giá thì bốn người bọn họ tư chất thuộc dạng cặn bã trong cặn bã nên 60 năm mà mới có thể tu luyện còn chưa đến đại thành. Vì vậy thời gian tiếp theo Vô Địch bắt đầu dậy bọn họ cách tu luyện cùng chỉ điểm những sai sót.
Có được Vô Địch là kẻ học rộng biết nhiều chỉ điểm, bốn người bọn họ quả nhiên có tiến bộ hơn hẳn, có thể nói một ngày tu luyện bây giờ có khi bằng cả vài năm trước kia tu luyện. Như vậy mới thấy rõ tác dụng của người dẫn đạo, nếu có một người dẫn đạo tốt, cộng thêm sự cố gắng của bản thân thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
……….
Ngoại giới lại đi qua một tháng, bên trong “ Không Gian Vong Linh” lại đi qua thêm 30 năm.
Trong 30 năm này dưới sự chỉ dạy của Vô Địch thì Xuân Đức cùng với Bóng Ảnh, Long Sát, Nguyên Ma cũng đã tu luyện “ Tứ Dực Phù Kinh” đến cảnh giới thượng thừa. Đây cũng đã là cảnh giới cao nhất mà bốn người có thể đạt tới, muốn tiến thêm một bước nữa cơ hồ không có khả năng.
Cả bốn người đều có được thân thể mạnh mẽ đến rối tinh rối mù, có được linh hồn vượt xa cùng cấp vì thế có thể phát huy tác dụng của trận pháp gần đến mức cực hạn. Lúc này đây khả năng thuyên chuyển lực lượng đã lên tới gần 50%, khả năng chia sẻ sát thương cũng tầm 40%, tốc độ di chuyển cùng tấn công tăng ít nhất lên 30%, linh hồn cường độ tăng không dưới 6 thành.
Gần 90 năm tu luyện, đạt được thành quả như vậy cũng khiến cho Xuân Đức cảm thấy rất hài lòng, dù sao hắn cũng là người rất dễ thỏa mãn với những thứ hiện tại. Tu luyện xong “ Tứ Dực Phù Kinh” thì bên ngoài thời gian cũng đã điểm.
Nhiệm vụ số 6 đã tới lúc đi hoàn thành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.