Căn Nhi

Chương 5.2: Mộng xuân (2)




Ngay sau đó, một căn đồ vật nóng bỏng đáp ở trên mông cô bang một tiếng, quy đầu thật lớn rơi vào giữa hai luồng thịt mềm tròn trịa.
Niệm Đệ cả kinh co rụt lại, bị hắn ôm lấy éo kéo trở về.
Diệu Tổ lại “suỵt” một tiếng, hắn mở đầu gối của cô ra, ngồi quỳ ở giữa hai chân cô. Hai tay hắn bắt lấy cô không cho chạy, dương v*t liền lúc ẩn lúc hiện, bồi hồi ở bên ngoài cánh thịt, chính là không chịu tiến vào.
côn th*t nóng bỏng cọ ở bộ phận sinh dục non mịn của cô, vô cùng không có kết cấu, lại làm người vô cùng gian nan, hạ thể cô vừa tê vừa ngứa, dần dần chảy ra mật nước, nhưng hắn còn đâm ở nơi đó, chính là không đi vào.
Niệm Đệ cắn chặt môi, đến lúc không ngăn chặn được phát ra một chút âm thanh rên rỉ cực ngắn ngủi, cả khuôn mặt cô đều chôn ở trên giường, cái mông nâng lên cao cao, trong đầu đột nhiên toát ra một cái ý niệm: Nhanh cắm vào đi mà.
Ý niệm này vừa xuất hiện làm cô hoảng sợ, dòng nước bên dưới chảy càng vội vàng, miệng huyệt nhanh chóng đóng mở vài cái.
Diệu Tổ tìm được nơi đó, hắn đỉnh eo dùng quy đầu thử tiến vào, mỗi một lần hắn hơi đi vào miệng huyệt liền sẽ trơn trượt ra ngoài không hiểu tại sao, đâm lên trai thịt của cô.
Lặp lại ba lần, Niệm Đệ không chống đỡ được, hoàn toàn ghé vào trên giường không thể động đậy.
Hắn nhẹ giọng nói: “Chị à, chị trơn quá. Em buông chị ra nhưng không được lộn xộn.”
Niệm Đệ nằm ở trên đệm chăn thấp giọng nức nở một tiếng.
Diệu Tổ buông hai tay cô đang bắt chéo ở sau lưng ra, lại xoa hạ thể cô một phen không nhanh không chậm, ngón tay thăm tiến vào tiểu âm hộ trơn trượt, uốn lượn cọ sát, cả người Niệm Đệ run rẩy vài cái, tay vô lực mà đầy về phia sau, ấn lên trên đùi tràn đầy mồ hôi của hắn.
Diệu Tổ rút tay ra, xoa nhẹ hai cái lên phần thịt trai của cô, búng lên thịt hạch của cô, làm vòng eo cô lúc ẩn lúc hiện, d*m thủy chảy đầy trên đùi ướt đẫm, mới đỡ dương v*t của chính mình.
Hắn đè lại hành thân, đem quy đầu cắm vào, lúc này không có bị trượt ra ngoài.
Niệm Đệ cảm giác được hắn nóng bỏng áp bách cô, âm hộ gian nan mà nuốt vào xoắn chặt, hắn thở hổn hển, dùng bàn tay ướt đẫm xoa nhẹ mông thịt cô một chút, nhẹ giọng ra lệnh: “Thả lỏng tiểu âm hộ.”
Cô run lên, dẩu mông làm theo.
Vì thế dương v*t dữ tợn kia một hơi cắm tới chỗ sâu nhất.
Cô bị đâm về phía trước, thiếu chút nữa sụp người xuống, lại bị hắn gắt gao cô trụ eo, chống ở nơi đó.
Hắn lấy cái tay kia vuốt ve trên ngực cô, dịch nhầy đều sát lên trên ngực cô.
Mặt Niệm Đệ đỏ bừng, môi suýt chút nữa bị cắn phá da, dương v*t kia một lần lại một lần đụng vào chỗ sâu nhất của cô, hai chân cô phát run, giống như bị thủy triều lặp lại vô tình mà đẩy lên bờ, gần như không thở nổi.
Cô muốn ngẩng đầu lên, Diệu Tổ lại bắt lấy mái tóc đen của cô ấn xuống, làm cô chìm trong đệm chăn.
Bụng nhỏ của hắn lần lượt chụp xuống mông cô, phát ra động tĩnh quá mức vang dội, làm cô sợ hãi xoắn chặt thịt âm hộ, sợ đánh thức chị em bên cạnh.
Diệu Tổ lại như không kiêng kị, hắn cứ cắm cô tùy ý như vậy, cắm cô lung lay, tóc dài uốn lượn tản ra trên giường.
Diệu Tổ nắm tóc dài của cô, nắm chặt ở trong tay, giống như bắt được dây cương khống chế con vật, dưới háng không ngừng quất, làm con cái chạy trốn mau một chút, lại nhanh hơn một chút.
Thẳng đến cuối cùng chân Niệm Đệ thật sự không thể chống đỡ được, đầu gối mềm nhũn ngã vào trên giường, hắn liền thuận theo cúi người xuống, dán vào thân thể của cô, thọc vào rút ra phập phồng, cuối cùng ma sát mấy chục cái, bắn ra ở chỗ sâu nhất.
Niệm Đệ bị bắn run lên một chút, trong thân thể giống như có chốt mở nào đó bị cắm tới điểm cực hạn, rốt cuộc đầu hàng, một cỗ dịch ướt nóng phun ra từ chỗ sâu nhất, sắc mặt cô ửng hồng, không thể khống chế được mà nghẹn ngào một tiếng.
Một tiếng này có hơi lớn, Nguyện Đệ nằm bên người đột nhiên giật mình, mơ mơ màng màng gọi: “Tứ tỷ?”
Trong đầu Niệm Đệ oanh một tiếng, cả người không chỗ dung thân, giống như muốn nổ tung.
Tiểu âm hộ của cô điên cuồng hút giảo, Diệu Tổ dán lấy lỗ tai cô, kêu rên một tiếng vô cùng sảng khoái. Cô thấy lông mi Nguyện Đệ run rẩy giống như lập tức liền phải mở to mắt...
Trước mắt tối sầm, cô lập tức bắn lên.
Phòng phía nam không có cửa sổ, trong phòng đen nhánh một mảnh, chỉ có kẹt cửa lộ ra một chút ánh trăng mờ ảo.
Trời sắp sáng.
Trái tim cô đập bình bịch, kinh hồn khiếp vía, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng. Vừa quay đầu liền thấy Diệu Tổ đang dụi mắt bị động tác của cô làm bừng tỉnh.
Thanh âm của hắn khàn khàn, giống như lông chim đảo qua đầu quả tim, ngứa ngáy vô cùng: “Chị sao vậy?”
Niệm Đệ cắn chặt răng, nghĩ thầm, thế mà lại mơ giấc mộng như vậy.
Còn may kia chỉ là mộng.
***
Editor: t ngán edit thịt quá các nàng ạ. huhu sao t nóng đầu lên lại đào hố này nhỉ🙃🙃🙃
hay t bỏ qua chương thịt đi cốt truyện nhé😅😅😅.
Các nàng vote cho t đi nào. tuần trước bận quá ko có thời gian edit luôn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.