Cao Thủ Cao Thủ Cao Cao Thủ

Chương 8: Len sợi




Buổi chiều nắng đẹp, tôi đến biệt thự Cố.
Từ lúc tôi nhìn thấu Tiểu Hắc và Cố Đảo Dữ, thì tôi lại sợ gặp Cố Đảo Dữ.
Một khi gặp là liên tưởng.
Chẳng hạn, hôn môi, tình địch, bị giết, còn cả cái rất quan trọng, đan áo len…
Cố Đảo Dữ yêu cầu, tay dài, màu đen, len sợi, tôi đây đích thân đan…
Anh ta nói nếu tôi bảo người khác làm thay thì anh ta sẽ biết.
Cố đại thần có thần thánh như vậy không? Tôi mới dùng ánh mắt chất vấn nho nhỏ một cái, anh ta liền đáp: Không cần nghi ngờ.
Vì chuyện đích thân đan dệt này, tôi đã hao tổn tinh thần rất lâu.
Đến nỗi bây giờ vẫn chưa khởi công…
Tuy là sợ, vẫn phải đến. Cố đại thần triệu tập.
Tôi vào biệt thự.
Thấy trợ lý đang xem tivi.
Tôi đến gần: “Trợ lý, sếp đâu?”
Ực…
Trợ lý quặp lấy cổ tôi, hôn má tôi…
Tôi phát hoảng.
Kéo cô nàng ra: “Trợ lý, cô yêu đàn ông hay phụ nữ?”
Nếu lại thêm một %¥¥, cuộc đời tôi có còn hy vọng không, hả?
“Tây Fán, cô thật quá đáng!” Trợ lý đẩy tôi ra, kêu to.
Lúc tôi ngã lên sô pha, rõ ràng nghe thấy tiếng xương cốt răng rắc. Tôi già rồi.
“Trợ lý, có ý gì chứ?”
“Tuy chuyện boss đã có ý trung nhân làm đả kích đến tôi, nhưng tôi vẫn yêu đàn ông nhé! Cô trông tuấn tú, nhưng cô cũng…” Trợ lý muốn nói lại thôi, khóc chạy ra khỏi phòng khách.
Lời còn chưa nói hoàn chỉnh, để tôi tại đó đối mặt với tivi. Sao hả, lại là Chuyện tình sau núi.
Làm gì, làm gì vậy chứ?
Thế giới này sao lại làm người ta mê mang thế.
Tôi xoa xoa eo, đã rất lâu không vận động rồi.
Lần trước vận động là, Cố đại thần bắt tôi luyện kỹ thuật bắn súng.
Lần nào cũng phải dậy sớm, tôi luyện được một khoảng thời gian, sau khi đạt mục tiêu thì không tiếp tục nữa.
Tôi đoán Cố đại thần ở thư phòng.
Cố đại thần cũng là người làm nghề tự do. Ý của tôi là, giống như công việc mà tôi dùng để khai báo với mẹ ấy.
Cố đại thần làm phát triển game >

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.