Bọn họ vừa vào nhà hàng Pháp, cô liền nhìn khắp xung quanh để tìm bàn thì thấy một thân ảnh quen thuộc Anh đang ngồi ăn với cô ả Yến Nhi, cô ta lả lướt tạo dáng trước mặt anh
Cô khinh bỉ quay mặt đi chỗ khác, tìm một bàn ngay bên góc kia khuất tầm mắt anh để ngồi Họ gọi đồ ăn, lát sau nhân viên bưng ra khay toàn các loại bánh nổi tiếng của Pháp
- "Mami! Ngon quá!" Ly Ly loá mắt nhìn các loại bánh trên bàn mà thích thú
- "Con thích thì ăn nhiều vào" Tào Khê dịu dàng nhìn Ly Ly mỉm cười nói
Hắc Tiệp và Tần Hạo ngồi nhìn cũng không động vào một miếng Trước giờ bọn họ không thích ăn bánh ngọt
- "Ơ sao mấy anh không ăn?" Tào Khê nhìn sang hai người họ
- "Bọn anh trước giờ không ăn bánh ngọt" Hắc Tiệp nói
- "Hai anh chưa ăn lần nào à?" Phi Yến tò mò hỏi
- "Chưa Bọn anh chỉ ăn mấy món ăn mặn"
- "Vậy ăn thử đi ngon lắm!" Tào Khê và Phi Yến đồng thanh nói, tay đồng thời cầm thìa múc một miếng bánh đưa lên miệng hai người họ
Hắc Tiệp và Tần Hạo lưỡng lự vài giây rồi sau đó cũng há miệng ăn Ừm Vị cũng không tệ
- "Ngon chứ?" Tào Khê và Phi Yến dùng ánh mắt thăm dò nhìn bọn họ
- "Cũng được" Hai người họ đồng thanh nói, đầu gật gật hai cái
Cô nhìn bọn họ mà không nhịn được cười, vô ý để kem tươi rơi dính vào váy Cô lấy giấy chùi rồi xin phép vào nhà vệ sinh
Cô dùng nước kì sạch vết kem, dùng giấy lau khô sạch sẽ Khi cô đang chỉnh chu lại bản thân thì cửa nhà vệ sinh mở ra Yến Nhi đi vào, vừa nhìn thấy cô, cô ta bất ngờ đến nỗi suýt ngã ra sau
- "Cô đang làm gì ở đây?"
- "Tôi làm gì cần nói với cô sao!" Cô không quan tâm tiếp tục rửa tay
- "Cô không phải đi rồi sao? Về đây làm gì?" Ả ta tức điên trước thái độ của cô, ả tiến lại gần cô, tay ả bấu vai cô, dùng sức để cô đối diện với ả
- "Sao? Tôi về đây cô sợ à!?" Cô hất tay ả ra, tay phủi phủi bên vai bị bấu
- "Sao tôi phải sợ cô?"
- "Sợ tôi cướp anh ta đi! Sợ tôi làm hỏng kế hoạch của cô!" Cô nhìn ả ta bằng ánh mắt nham hiểm, tiến lại gần ả ta hơn
- "Kế hoạch gì chứ? Tôi là yêu anh ấy thật lòng!" Cô ả run sợ lùi ra sau
- "Những chuyện cô làm tôi điều biết hết!" Cô liếc nhìn ả ta rồi bước về phía cửa
Ả ta dựa vào vách tường, cả người run sợ, ánh mắt láo liên nhìn cô, ả ta chạy lại nắm lấy tóc giật mạnh ra sau
Á
- "Con đàn bà đê tiện! Mày là cái gì mà dám uy hiếp tao"
- "Bỏ ra! Đồ điên!" Hai tay cô nắm phần tóc bị kéo
- "Những thứ mày có đáng lẽ phải thuộc về tao! Chỉ vì mày! Mày cũng giống như mẹ mày! Đi dụ dỗ chồng người khác!!!" Cô ả càng nói tay càng giật mạnh hơn
Á Á Á
Cô xoay người sang trái, tay trái đồng thời gạt tay ả ra khỏi tóc cô, tay phải nắm chặt cổ tay phải của ả kéo mạnh về phía cô, tay trái nắm lấy tóc ả đập mạnh vào tường khiến ả đau đớn mà la lên, máu cũng từ từ chảy xuống gương mặt ả
- "Tôi nói cô biết xúc phạm tôi thì được! Đụng đến gia đình tôi cô không yên đâu! Đây chỉ là cảnh cáo!" Cô lấy gót giày dậm mạnh vào chân ả ta khiến nó bầm tím, rồi lạnh lùng rời đi
- "Á Mày hãy chờ đấy!!!" Cô ả tức điên la hét
- "Cô bị sao?" Anh liếc nhìn cô ả
- "Em chỉ sơ ý trượt chân ngã nên đầu đập vào tường" Ả nhõng nhẽo
- "Thật?"
- "Thật mà Người ta đau Mình về đi anh"
Anh liếc nhìn sang bàn góc đối diện, nhìn cô đang chỉnh sửa lại quần áo là anh biết đã xảy ra chuyện gì! Ánh mắt càng tức giận liếc nhìn ả ta
- "Tôi cấm cô đụng tới cô ấy!!!"
- "Ơ Em" Ả ta định biện minh nhưng không dám mở lời
Anh quay sang nhìn chằm chằm cô, ánh mắt chứa đựng sự ôn nhu, môi không tự chủ mỉm cười
Vẫn là Hắc Tiệp bạn tốt lén nhắn cho anh địa chỉ nhà hàng Anh mới bày kế đưa ả Yến Nhi tới đây ăn, cố tình để cô nhìn thấy, để cô ghen nhưng hình như không hiệu quả lắm
Đến khi thấy cô đứng dậy chuẩn bị rời khỏi, anh cũng đuổi theo, ngó tìm xung quanh, thấy cô đang đợi xe, anh mới chạy lại:
- "Tư Linh! Em đừng trốn anh nữa!"
Cô giật mình, từ từ quay lại phía sau, mặt đối mặt với anh, Tào Khê và Phi Yến cũng bất ngờ nhìn nhau, tự động đứng sang một bên Anh vui mừng nhào tới ôm chầm lấy cô
Đã bao lâu anh chưa được ôm cô như vầy!?
Cô để mặc anh ôm, đến khi anh buông cô ra, cô dùng sức đẩy mạnh anh ra xa
- "Ly nhi! Mình đi con!" Cô cúi người bế Ly Ly lên, quay người chuẩn bị rời đi
- "Mami! Chú là chú hôm bữa! Chú ấy là ai vậy? Sao lại ôm mami của con?" Ly Ly dùng ánh mắt tò mò nhìn cô
- "Chú là ba con! Ba ruột của con! Là chồng của mẹ con!" Anh cố tình nói lớn để mọi người đều nghe thấy
- "Không là ai cả? Chú ấy chả quan hệ gì với mẹ con mình cả!" Cô ôm chặt Ly Ly chạy đi, Tào Khê và Phi Yến cũng chạy theo
Anh thấy cô tránh né anh, phủ nhận mối quan hệ với anh Ánh mắt ẩn chứa nỗi buồn xen lẫn vài tia tự trách, anh vẫn đứng im nhìn theo cô kể cả khi cô đã đi mất
Ả ta nhìn một màn trước mặt, ý nghĩ tiêu diệt cô là chướng ngại lớn nhất của ả, tay nắm chặt thành nắm đấm, ánh mắt tà ác mưu mô nhìn theo cô