“Tối nay anh có thể ở bên tôi không?”
Hốc mắt Đồng Yên Nhiên đỏ hoe, trong ánh mắt nhìn Vương Nhất tràn ngập sự mong chờ và khát vọng.
Vương Nhất khẽ thở dài trong lòng, cô ta chỉ là một cô gái, buổi tối trải qua chuyện lừa gạt và lợi dụng của ba, lại tận mắt thấy ba chết ở trước mặt mình, tâm thần không sụp đổ thì đã rất kiên cường rồi.
Nhưng anh vẫn không thể đồng ý.
“Xin lỗi, tôi phải trở về, vợ tôi còn đang đợi tôi.”
Nói xong thì Vương Nhất rút tay ra khỏi tay của Đồng Yên Nhiên, xoay người muốn đi.
“Vương Nhất, anh ghét ở chung với tôi vậy sao?”
Đồng Yên Nhiên lại kiên trì đuổi theo, chặn ở trước mặt Vương Nhất.
Một đôi mắt hoa đào cũng không còn phong tình quyến rũ của trước đây, chỉ có sự đau thương và u oán.
Vương Nhất chợt sững người, sau đó cười khổ một tiếng.
Anh chỉ là muốn chăm sóc vợ còn đang trên giường bệnh, cô ta nghĩ đi đâu thế?
“Tôi không ghét cô, ngược lại tôi rất nguyện ý làm bạn, chỉ là vợ tôi truyền máu xong, vẫn đang hôn mê, tôi phải chăm sóc cô ấy!”
Vương Nhất mặt mày nghiêm túc.
Nghe thấy lời nói của Vương Nhất, Đồng Yên Nhiên lại chuyển khóc thành cười: “Thật sao?”
“Thật.”
Vương Nhất bất lực nói: “Tôi biết đả kích của cô lớn thế nào, nhưng vẫn có người để ý tới cô, không phải ư?”
Đồng Yên Nhiên vô thức nhìn sang Diệp Kình Hiên, phát hiện anh ta đang khẽ mỉm cười với mình.
Bỗng chốc, cô ta cũng ý thức được yêu cầu của mình quá đáng như nào, chỉ có thể buồn bã nói: “Vậy được rồi.”
Vương Nhất mỉm cười: “Bây giờ cô là chủ của nhà họ Đồng, còn là nữ gia chủ đầu tiên, phải có chút dáng vẻ.’
“Ừ!”
Đồng Yên Nhiên được cổ vũ, tinh thần tốt lên không ít.
Vương Nhất đi được mấy bước, giọng nói của Đồng Yên Nhiên lại truyền tới từ đằng sau.
“Vương Nhất, tôi sẽ không làm anh thất vọng!”
Vương Nhất khẽ mỉm cười, dứt khoát vẫy tay.
Cách nhà họ Đồng không xa có một chiếc xe sang màu đen đỗ ở đó.
Người trong xe nhìn một màn này thì móc điện thoại ra, gọi một cuộc điện thoại.
“Cậu chủ, nhà họ Đồng thất bại toàn diện.”
“Ừ.”
Người đàn ông trong điện thoại khẽ cười một tiếng, dường như không để tâm với kết quả này: “Chuyện này thất bại rồi, nhưng ở một bên khác lại thành công rồi.”
“Tiếp theo thì đợi một kích trí mạng của cô Kim.”