Giọng điệu của người đàn ông bỗng trở nên trào phúng: “Bà Châu, bà hình như nhầm lẫn một chuyện.”
“Cục diện bây giờ không nằm ngoài dự liệu của chúng tôi, sự tỉnh lại của Lý Thiên Dương vừa hay hợp ý của chúng tôi!”
“Cái gì?”
Bỗng chốc Châu Mỹ Ngọc như bị sét đánh, cả người đơ ra.
Người đàn ông cười rồi nói: “Mục đích của chúng tôi chính là công khai bí mật của nhà họ Lý các người, từ đó gây ra một loạt phản ứng dây chuyền, còn bà chỉ là thay chúng tôi hoàn thành tất cả chuyện này mà thôi.”
“Người tốn 3 tỷ mời sát thủ là bà, có liên quan gì tới chúng tôi chứ?”
Trong nháy mắt, đồng tử của Châu Mỹ Ngọc co rút.
Bà ta lúc này mới hiểu, bản thân đã bị lợi dụng.
Số điện thoại thần bí này chủ động liên lạc với Châu Mỹ Ngọc, khi nói ra bí mật che giấu nhiều năm của nhà họ Lý đã dọa Châu Mỹ Ngọc không nhẹ.
Theo bản năng cảm thấy đối phương thủ đoạn thông thiên, ngay cả loại bí mật phủ bụi nhiều năm như vậy cũng biết.
Sau khi ông ta nói ra lợi hại được mất sau khi bí mật này được khui ra, Châu Mỹ Ngọc đã không chút do dự mà đồng ý với ông ta.
Nhưng có một nội dung trước sau không giống.
Trước đó, người đàn ông nói phải gi3t chết Lý Thiên Dương hoặc Lý Khinh Hồng, nhưng bây giờ hai người đều không chết, còn nói mục đích của bọn họ là khiến bí mật của nhà họ Lý được khui ra.
Muốn khiến bí mật này lộ ra, cần một điều kiện rất hà khắc.
Mà bây giờ, vừa hay phù hợp.
Như vậy thì Châu Mỹ Ngọc trở thành hung thủ duy nhất.
Bà ta bỏ ra 3 tỷ thuê sát thủ, giết người không được, một khi bị phát hiện, cái chờ đợi bà ta sẽ là tai họa trong tù.
Thậm chí còn có thể là tử hình!
Bụp!
Châu Mỹ Ngọc cầm điện thoại hai chân mềm nhũn, ngồi phịch dưới đất, hai mắt vô hồn.
Hoàn hồn lại, giọng nói của bà ta rõ ràng hoảng loạn không ít.
“Không, các người không thể như thế, rõ ràng là các người dụ dỗ tôi đi làm, vây giờ sự việc bại lộ thì các người lại muốn tôi một mình chịu trách nhiệm—”
Châu Mỹ Ngọc vô cùng phẫn nộ, vừa vô cùng sợ hãi.
Người đàn ông thong dong nói: “Dù sao không tra được chúng tôi, bà là hung thủ duy nhất, cũng có đủ động cơ, nếu bà không muốn chết, tốt nhất tiếp tục nghe lời của tôi, nếu không tôi cho người thả tin ra, chỉ cần điều tra giao dịch tài khoản của bà thì có thể chứng minh bà là hung thủ.”
“Không, đừng! Tôi nghe, tôi nghe!”
“Cầu xin ông, đừng nói ra!”
Châu Mỹ Ngọc cuối cùng cũng sụp đổ, khóc lóc cầu xin.
Lúc này, bà ta chỉ cảm thấy thế giới sụp đổ, bị người khác lợi dụng như vậy, còn mỉm cười đếm tiền cho người ta.