Một ngày sau, hai tin tức như gió bão thổi quét toàn bộ thành phố Thiên An, trên có các nhân vật sừng sỏ của giới kinh thương, dưới có người dân thành phố, đều bàn luận về hai việc này.
Chuyện đầu tiên, sự kiện 316 đã bại lộ, rất nhiều nhân viên của xí nghiệp Ẩn Long từ chức, chủ tịch Kim Thành Vũ không chịu được áp lực dư luận từ chức, xí nghiệp Ẩn Long bị một người thần bí thu mua.
Chuyện thứ hai, cũng là hiệu ứng bươm bướm sau khi sự kiện 316 lộ ra, dược phẩm Thường Kỉ đóng cửa phá sản, chủ tịch Thường Kỉ tinh thần thất thường, mơ mơ hồ hồ phát điên, thế mà hành hung người qua đường, suýt chút nữa bóp chết một người qua đường vô tội!
Hai việc này như hai tảng đá lớn, ném vào mặt hồ phẳng lặng, kích phát hàng ngàn tầng sóng nước.
Đài truyền hình địa phương Thiên An, báo chí, đều điên cuồng đưa tin về chuyện này, còn có người đào ra được tư liệu bẩn trước kia của dược phẩm Thường Kỉ, oan khuất của nhà họ Lý được rửa sạch.
Thậm chí chuyện này cũng liên lụy tới nhà họ Kim, dù sao sự kiện 316, Kim Thành Vũ cũng tham gia, uy hiếp người nhà những người bị trúng độc, bắt họ phải rời khỏi Thiên An, cũng là anh ta.
Với chuyện này, Tổng giám đốc của tập đoàn Kim thị, Kim Thúy Như cũng không ra mặt lên tiếng, chỉ để cho trợ lý của cô ta Kim Thành Phong nói với những phóng viên tới chơi một câu.
"Hành động của Kim Thành Vũ, cũng không đại diện cho ý kiến của nhà họ Kim, hơn nữa, gần đây anh ta cũng đã xuất ngoại đi du lịch."
Lúc này mới đuổi được đám phóng viên truyền thông đi.
Câu này nói ra cũng thật vi diệu, ý tứ rõ ràng vứt bỏ Kim Thành Vũ, mặt khác Kim Thành Vũ thực sự xuất ngoại du lịch rồi sao?
Không ai tin cả.
Bệnh viện tâm thần Số 3.
Đây là bệnh viện tâm thần duy nhất ở thành phố Thiên An, cũng là nơi có tỉ lệ tử vong cao nhất thành phố.
Khắp nơi nhìn qua rất bình thường, thực tế những người đên tinh thần không ổn định, nguyên nhân chính là như vậy, cảnh vệ ở đây độ cảnh giác rất cao, ngay cả một con ruồi cũng không bay vào được.
Trong bệnh viện yên tĩnh, một người đàn ông gầy guộc đang tập trung tinh thần xem TV, mà MC trong TV đang đưa tin dược phẩm Thường Kỉ phá sản, chủ tịch Thường Kỉ nổi điên, hành hung người qua đường.
Khóe miệng của người đàn ông hơi nhếch lên, thoạt nhìn tâm trạng không tệ.
"Số 87, ra ăn cơm."
Lúc này, bên ngoài truyền đến giọng nói lạnh nhạt của cảnh vệ.
"Đến đây."
Người đàn ông tắt TV, sau đó tự nhiên đi ra.
Gương mặt của anh ta tuấn lãng, khác hoàn toàn với những bệnh nhân tâm thần khác, vậy mà mặc tây trang màu trắng, thoạt nhìn như con nhà giàu có nào đó.
Tu dưỡng của anh ta rất tốt, đối diện với nhân viên đưa cơm, anh ta còn mỉm cười nói cảm ơn.
Tinh thần và gương mặt của anh ta đều rất tốt, một mình đi vào một góc yên tĩnh ngồi xuống, cầm dao nĩa, ưu nhã ăn.
Mà những bệnh nhân tâm thần đó, còn sợ hãi nhìn anh ta một cái, thấy anh ta đến đây, vội vàng rời chỗ.
Đinh--
Đúng lúc này, cửa bệnh viện tâm thần mở ra, lại có một người bệnh được đưa vào.
Tất cả mọi người nhìn về phía cổng lớn, muốn nhìn 'người mới đến' này xem ra sao.
Người đàn ông ngẩng đầu, nhìn bệnh nhân mới được đưa tới, hơi kinh ngạc, sau đó nhếch môi nở nụ cười.
Thường Kỉ cũng thấy người đàn ông này, ánh mắt lập tức hoảng sợ.
Người đàn ông buông dao nĩa, đi tới trước mặt Thường Kỉ, cười cực kỳ vui vẻ.
"Ba, ba cũng vào cùng con rồi ha."
...
Tin tức xí nghiệp Ẩn Long đổi chủ, chủ tịch của dược phẩm Thường Kỉ thành người tâm thần cũng truyền đến nhà họ Lý.
"Mẹ, mẹ nghe nói gì không? Chủ tịch xí nghiệp Ẩn Long vậy mà đổi rồi!"
Ánh mắt Lý Mộng Đình chấn động nhìn tin tức trên TV, cảm thán nói.
Vẻ mặt Châu Mỹ Ngọc cũng không thể tưởng tượng: "Chúng ta chỉ quay về nhà họ Châu một chuyến, không ngờ lại xảy ra chuyện lớn như vậy."
Trong hai ngày xí nghiệp Ẩn Long xảy ra chuyện, đám người Châu Mỹ Ngọc, Lý Mộng Đình, Châu Mỹ Hòa cũng không đi làm ở Ẩn Long nữa, mà trở về nhà họ Châu.
"Không biết chủ tịch mới nhậm chức là ai, thế mà ra tay lớn như vậy.". Xin hã𝒚 đọc 𝘵𝐫𝑢𝒚ện 𝘵ại ⩵ 𝘵𝐫ùm𝘵 𝐫𝑢𝒚ện﹒VN ⩵
Khiếp sợ qua đi, Châu Mỹ Ngọc lẩm bẩm nói, đồng thời, ghét bỏ liếc Lý Thiên Dương cũng đang kinh ngạc bên cạnh một cái: "Nhìn người ta xem, thu mua Ẩn Long, nhìn lại ông xem, nhàn nhã ở nhà, rõ ràng Ẩn Long là một tay ông sáng lập, hiện giờ lại chỉ có thể thành một vai quần chúng!"
Ngữ khí châm chọc, hồn nhiên quên mất là chính bà ta đề nghị bán công ty cho Kim Thành Vũ.
Đúng lúc này, Vương Nhất đi vào nhà họ Lý, nói với Lý Thiên Dương: "Ba, đi theo con, con đưa ba đến một nơi."
"Đi đâu?" Lý Thiên Dương kinh ngạc hỏi.
"Đến nơi ba sẽ biết."
Vương Nhất lôi kéo Lý Thiên Dương định đi, Châu Mỹ Ngọc đột nhiên âm dương quái khí cười rộ lên: "Nó đưa đi thì có thể đến nơi nào tốt chứ?"
Vương Nhất cũng không giận, không nói câu nào kéo Lý Thiên Dương rời khỏi nhà họ Lý.
Mấy người Châu Mỹ Ngọc cũng không ngăn cản, dù sao hiện giờ đây là nhà của bọn họ.
"So với Ẩn Long, chúng ta nên suy nghĩ làm sao giải quyết chuyện kia đi." Châu Mỹ Hòa như nhớ ra gì đó nói.
Vì thế, Châu Mỹ Ngọc, Lý Mộng Đình cũng không nói gì, rơi vào trầm tư.
Họ trở lại nhà họ Châu, là vì thảo luận hai chuyện lớn.
Thứ nhất, kế hoạch cải tạo thành phố ven sông Thiên An đã xác định được khởi công, nhà họ Lương đứng đầu bốn gia tộc tộc lớn, phụ trách cải tạo khu vực thượng du, phía hạ du giao cho nhà nào, vẫn chưa biết.
Nhà họ Châu phụ thuộc vào nhà họ Lương, cũng có thể đi theo hưởng sái, cần tìm thời gian thích hợp, đến thăm hỏi nhà họ Lương một chút.
Thứ hai, mọi người nhà họ Lý có hơi khó xử, đó chính là đại thọ 80 tuổi của ông chủ nhà họ Trần ở thành trên, cả nhà nhà họ Châu đều sẽ đến chúc thọ, lần trước, hai nhà hợp tác Lý Mộng Đình và Trần Cảnh, nhưng Trần Cảnh cũng đã chết.
Trước mắt, nhà họ Trần còn không biết tin này, giấy không gói được lửa.
"Chuyện nhà họ Trần bên kia, chỉ có thể mang tên vô dụng kia ra gánh tội thay.:
Trong mắt Châu Mỹ Ngọc hiện lên một tia âm trầm, nói: "Nhà họ Châu và nhà họ Trần hợp tác đang trong thời kỳ vui vẻ, không thể để Vương Nhất làm cho cục diện bế tắc!"
"Không tệ."
Lý Xung cũng tán thành gật gật đầu: "Nhưng chỉ sợ nhà họ Trần bên kia, không xử lý được..."
Cháu trai được yêu thương nhất chết thảm, ông chủ tử nhà họ Trần nhất định sẽ nổi trận lôi đình, nợ máu phải trả bằng máu, cũng không thể không có khả năng.
"Nếu chuyện thật sự không thể giấu được, chúng ta nhất định phải làm cho nhà họ Trần nhìn thấy được thành ý của chúng ta."
Châu Mỹ Hòa nói: "Cho dù ông chủ tử nhà họ Trần muốn giết tên vô dụng kia, chúng ta cũng không thể có bất kỳ do dự nào!"
"Không tệ."
"Đúng là vậy!"
Những người khác cũng sôi nổi phụ họa, rất nhanh đã đạt được đồng thuận.
Nhìn thời gian, Lý Mộng Đình, Châu Mỹ Ngọc và một số người cốt cán của nhà họ Lý bỗng nhiên đứng dậy: "Chúng ta đến công ty trước, xí nghiệp Ẩn Long đã bị kẻ nào đó bí ẩn thu mua, nhân viên có lẽ cũng sẽ có thay đổi, chúng ta đến xem ông chủ mới là ai."
Nói xong, liền lái xe đến tòa nhà Quốc Tế.
Cùng lúc đó, Vương Nhất và Lý Thiên Dương cũng tới tòa nhà Quốc Tế.
Nhìn người qua lại trong tòa nhà, vẻ mặt Lý Thiên Dương đầy nghi hoặc: "Nhất, con dẫn ba đến tòa nhà Quốc Tế làm gì?"
Vương Nhất thần bí: "Đi vào sẽ biết."
Nói xong, liền ấn thang máy.
Thang máy cũng không đi lên tầng cao nhất của tòa nhà Quốc Tế, mà đi đến một tầng ở giữa.
Cửa mở, mấy chữ rồng bay phượng múa to tướng đập vào mắt.
Tổng công ty Ẩn Long!