“Chắc chắn việc này sẽ trở thành tin hot trong xã hội, lúc đó sẽ có phóng viên tới phỏng vấn, khi ấy hai cậu chính là người đại diện cho tập đoàn vệ sĩ xuyên quốc gia Thân Long nước HI”
Kim Đức Hữu nói mà nước miếng bay tứ tung, vẻ mặt hai vệ sĩ lại rất ngơ ngác bức.
Đây có tính là tin vui từ trên trời rơi xuống hay không?
Lý Khinh Hồng nhìn Vương Nhất và Khương Nhã My, nói: “Em biết hai người cứu đúng không?”
Vương Nhất cười: “Ai cứu cũng chẳng quan trọng, quan trọng bây giờ mọi người đều an toàn là được.”
Lý Khinh Hồng mỉm cười.
Cô ta cũng rất khuyến khích họ làm việc tốt không lấy danh.
“Chính họ cứu mọi người, các cậu biết xấu hổ chút được không?”
Tiếng của Kim Đức Hữu lại vang lên.
“Vệ sĩ của tôi cứu mọi người trên máy bay, tôi có gì đâu? Tôi có vênh váo đâu?”
“Trái lại các cậu còn chẳng có tư cách để nói!”
Kim Đức Hữu thực khinh thường Vương Nhất, hiện tại liên quan Lý Khinh Hồng cũng cùng nhau chán ghét.
“Các vị, các vị có nghe thấy không? Thăng nhãi này nói cậu ta đã cứu cả máy bay, nhưng theo tôi biết, cậu ta còn chẳng có công việc hẳn hoil”
Vì thế, ánh mắt của tất cả hành khách trên chuyến bay nhìn Vương Nhất lại thay đổi.
“Đúng là không biết xấu hổ, người ta là những người chuyên nghiệp, họ chuyên cứu người, có liên quan gì với cậu đâu?”
“Tôi thấy họ muốn vào khoang lái để xem khoang lái trông ra sao thôi!”
Ngay cả tiếp viên hàng không phục vụ chuyến bay cũng nhìn Vương Nhất đầy chán ghét, cô ta chẳng thèm phục vụ anh.
Vương Nhất cười khổ.
Không phải anh không muốn nói thân phận của mình, nhưng anh nói mọi người lại chẳng ai tin!
Trước kia Vương Nhất cũng từng nói với Lý Khinh Hồng chuyện mình là Ấn chủ, nhưng Lý Khinh Hồng hoàn toàn không tin, còn bảo anh đừng nói đùa!
Sau đó máy bay yên bình lái thắng đến Yên Kinh, không xuất hiện thêm bất cứ điều gì khác thường.
Vương Nhất dẫn Lý Khinh Hồng và Khương Nhã My xuống máy bay.
Không ngờ Kim Đức Hữu vẫn cứ đi theo.
‘Cô Khương, cô đi đâu vậy? Nói tôi nghe thử, nếu chúng ta cùng đường, tôi sẽ cho mọi người đi nhờ một đoạn!”
Kim Đức Hữu ân cần cười nói.
Sống sót sau tai nạn, mới khiến ông ta thật sự nhận ra mạng sống quý giá đến mức nào.
Tại sao mạng sống lại đáng quý?
Vì chưa tiêu hết tiền, chưa chơi hết gáiI Lý Khinh Hồng đã đủ cao cấp, nhưng cô ta đã kết hôn, nên Kim Đức Hữu chỉ có thể đợi thời cơ ở Khương Nhã My.
Ông ta sẽ không để Khương Nhã My đi!
Vì khi họ đến Yên Kinh là đã bước vào địa bàn của ông tal “Không cùng đường.”
Khương Nhã My bỏ qua luôn câu hỏi phía trước của ông ta.
Thời tiết tại Yên Kinh đang khá lạnh, hơn nữa không khí rất bụi nên cô ta đeo khẩu trang, mặc thêm áo gió.