Long Thiên Ngộ và Long Trường Thế bỗng đơ ra, mặt mày cứng ngắc quay đầu lại.
“Chẳng phải cậu đã tha thứ cho chúng tôi rồi sao? Cậu còn muốn gì nữa đây?”
Long Trường Thế tức giận hỏi.
Vương Nhất cười nói: “Vợ tôi đã tha thứ cho các người, nhưng vẫn còn một chuyện các người vân chưa giải quyết xong đâu?”
Tin tức động trời.
Bỗng khiến tất cả mọi người sững sờ, họ kinh ngạc nhìn Vương Nhất.
Long Trường Thế và Long Thiên Ngộ cũng thừ người ra.
Sau khi định thần lại, Long Thiên Ngộ tát mạnh vào mặt Long Trường Thế: ‘Mày còn gây ra chuyện gì nữa hả?”
Long Trường Thế sắp khóc tới nơi: ‘Không có, con không có mà.”
“Nếu không có thì sao cậu Vương lại không cho chúng ta đi?”
Long Thiên Ngộ giận dữ gầm lên.
Lý Khinh Hồng cũng hoài nghỉ nhìn Vương Nhất: “Còn gì nữa vậy anh?”
Vương Nhất không lên tiếng, chỉ chậm rãi xoay người lại nhìn Kim Đức Hữu đang lén lút nhân lúc hỗn loạn tìm cách trốn thoát.
“Ông muốn đi đâu thế ông chủ Kim?”
Soàn soạt!
Ánh mắt mọi người lập tức đổ dồn vào Kim Đức Hữu.
Những người có mặt ở đây đều là những người quyền cao chức trọng, mang theo khí thế kinh người, ánh mắt vô cùng áp bức.
Khoảnh khắc đó, Kim Đức Hữu có cảm giác vạn tiễn xuyên tim, sống lưng cứng đờ, mồ hôi lạnh đột ngột túa ra.
“Cậu, cậu muốn làm gì?”
Kim Đức Hữu ngã phịch xuống đất, bị nhiều người nhìn chòng chọc như thế khiến ông ta sợ muốn ngất.
“Tôi thấy công ty bảo vệ đa quốc gia của ông không sạch sẽ, định điều tra một phen.”
Vương Nhất nheo mắt đi từng bước về phía ông ta.
Anh vừa thốt ra câu này, sắc mặt Kim Đức Hữu và Long Trường Thế liền thay đổi.
Cuối cùng họ cũng nhớ ra trước đó Vương Nhất có nói về nguồn cung ứng nhân tài cho công ty bảo vệ.
Bề ngoài là lính đánh thuê, nhưng nguồn gốc thực sự lại có liên quan đến Long Trường Thế.
“Dừng, dừng tay!”
Kim Đức Hữu cảm thấy chột dạ, xua tay nói: “Công ty chúng tôi có giấy phép kinh doanh đàng hoàng, nhân viên bảo vệ dưới quyên tôi đều có lai lịch trong sạch, cậu dựa vào đâu điều tra chúng tôi?”
Vương Nhất cười khẩy: “Nếu lai lịch trong sạch, tại sao lại sợ chúng tôi điều tra?”
Lúc này, Khương Nhã My đi tới, liếc xéo vệ sĩ cường tráng phía sau Long Trường Thế.
“Anh nghỉ ngờ bọn họ lén chuyển giao nhân tài ở Chiến Vực sang cho công ty bảo vệ?”
Vương Nhất gật đầu: “Đúng vậy, cô nhìn những vệ sĩ phía sau Long Trường Thế đi, có người nào không phải từ Chiến Vực bước ra?”