Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 47: Phong sát trong giới




Tập đoàn Lôi Quang là công ty cho vay nổi tiếng Thiên An, khác với những ngân hàng cho vay có nhiều thủ tục phiền phức, tập đoàn Lôi Quang cho vay chỉ cần một tấm thẻ căn cước là được.
Chỉ có điều, lãi cũng cao hơn nhiều.
Đồng Kiệt chính là nhờ và khoản vay này làm giàu, dần dần phát triển thành thế lực ngầm đứng đầu Thiên An, lăn lộn đến trình độ này, sớm đã mặc kệ mấy chuyện giết người phóng hỏa kia rrồi, mà là làm ăn chính đáng.
Mặc dù lãi cao hơn nhiều so với ngân hàng, nhưng vẫn vẫn có những người mạo hiểu đến mượn, người trong giới bạch đạo cũng lười quan tâm.
Dạo này, hòa khí sinh tài mới là chủ yếu.
Nhưng mà, Đồng Kiệt gần đây lại vô cùng bực bội, bởi vì tình nhân của ông ta bị đánh nát mặt.
Mặc dù nói phụ nữ như quần áo, nhưng ai cũng muốn mặc quần áo đẹp --- có một người, quần áo của bạn bị cắt một miếng rách ra, bạn có tức giận không?
Đổi sang bộ khác không cần tiền sao? Còn rất mất mặt.
Hơn nữa, lại biết rõ hung thủ đánh người phụ nữ của ông ta là một phế vật của gia tộc nhỏ không đáng giá, cái này càng làm Đồng Kiệt tức giận.
Đang lúc ông ta tìm cách trả thù nhà họ Lý thì thư ký đột nhiên vội vàng hấp tấp vọt vào.
“Chủ tịch Đồng, không tốt rồi, người của tổng cục đến.”
Vừa nghe lời này, Đồng Kiệt thiếu chút nữa nhảy dựng lên, sợ đến mức cả người mồ hôi lạnh.
Người của tổng cục?!
Ông ta lăn lộn đến mức này, cũng chưa từng gặp người của tổng cục.
Trước kia có chuyện gì, cũng là người của phân cục đến tìm ông ta, cho dù là ồn ào nhất, cũng chỉ đến khu vực.
Đồng Kiệt cưỡng chế mình bình tĩnh lại, cẩn thận ngẫm lại những chuyện mình làm gần đây, có phải sai ở đâu rồi.
Nhưng mà mỗi một chuyện đều rất hợp pháp, sao có thể làm tổng cục chú ý chứ?
“Mời người vào trước đi.” Đồng Kiệt vội vàng chỉnh lại quần áo, cũng điều chỉnh sắc mặt.
Người của tổng cục, có thể đều là người già đời, lúc nói chuyện phải vô cùng chú ý, lỡ như sơ sẩy một cái, bị bắt vào tròng…
Chỉ một lát sau, một người đàn ông tuấn lãng đi giày tây, thắt cà vạt đi đến
Làm Đồng Kiệt kinh ngạc là, cục trưởng Vu này thế mà lại trẻ quá, thoạt nhìn chỉ có hai mươi bảy hai mươi tám tuổi.
Cái tuổi này leo lên vị trí đó, không phải bối cảnh sâu không lường được, thì chính là năng lực xuất chúng.
“Người anh em Vu thật đúng là tuổi trẻ tài cao, tuổi còn trẻ thế, đã vào tổng cục.” Đồng Kiệt lộ ra nụ cười, có chút nịnh nọt nói.
“May mắn mà thôi.”
Vu Hào ngoài cười trong không cười, ngồi xuống trước mặt Đồng Kiệt.
“Người anh em Vu, hút không?”
Triệu cũng không để ý, rút một bao thuốc lá tốt nhất ra, đưa cho Vu Hào.
“Không đâu.”
Vu Hào nhã nhặn từ chối, nói: “Tôi đến nói chút chuyện với ông, nói xong thì đi.”
“Chuyện gì?”
Bên ngoài Đồng Kiệt mỉm cười, nhưng trong lòng lại vô cùng căng thẳng.
“Đồng Kiệt, mấy năm nay quả thật ông cũng bớt phóng túng lại rất nhiều, đứng đắn theo buôn bán, lại còn quyên không ít tiền từ thiện, giúp không ít những đứa trẻ không có điều kiện đến trường…”
Vu Hào cười nói với Đồng Kiệt, nhưng mà Vu Hào càng nói vậy, Đồng Kiệt lại càng hoảng hốt.
Đây chỉ là những thứ đệm trước, mục đích thật sự của Vu Hào vẫn chưa đến.
“Những việc tốt ông làm này, chúng ta đều nhìn vào trong mắt, từ trong lòng cũng rất ủng hộ hành vi này của ông, nhưng mà…”
Vu Hào dừng lại một chút tiện đà ý tứ sâu xa tiếp tục nói: “Chớ thấy việc ác nhỏ mà làm, một chút tâm xấu, cũng không thể có được.”
Trong lòng Đồng Kiệt lộp bộp một tiếng, da mặt giật giật: “Người anh em Vu, có thể nói rõ hơn một chút được không, nếu như Đồng Kiệt có chỗ nào sai rồi, tôi nhất định sửa...”
Vu Hào sau khi trầm ngâm một lúc, cảm thấy cũng được rồi, lúc này mới chậm rãi nói: “Có phải ông có ý nghĩ muốn xuống tay với nhà họ Lý hay không?”
“…”
Lời này vừa nói ra, Đồng Kiệt thiếu chút nữa bị dọa chết, ông ta có ý nghĩ này, nhưng mà còn chưa hành động đâu, tổng cục sao lại biết?
Chẳng lẽ có thuật đọc tâm?
“Oan cho tôi quá, mất năm nay tôi đều đặt tinh lực ở chỗ kiếm tiền và làm từ thiện, làm sao mà nghĩ đến những chuyện đánh đánh giết giết kia?”
Đồng Kiệt kêu oan: “Hơn nữa, tôi cũng không quen biết với nhà họ Lý.”
Vu Hào chỉ cười nhạt một tiếng: “Lão Đồng à, ông không cần căng thẳng, tôi cũng chưa nói là muốn ông phải làm sao đâu.”
Đồng Kiệt mơ mơ hồ hồ, hoàn hoàn không biết trong hồ lô của Vu Hào có cái gì.
“Ông trước nghe tôi nói hết đã---“
Vu Hào cười khé, nói: “Nhà họ Lý này, gần đây có làm mấy việc không ổn, chọc giận một nhân vật lớn nào đó, cũng nên có chút dạy dỗ.”
Nghe xong lời Vu Hào nói, Đồng Kiệt lập tức sửng sốt, nói như vậy, anh ta đồng ý mình xuống tay với nhà họ Lý?
“Lần này, ông là phụng chỉ làm việc.”
Vu Hào nghiêm mặt nói: “Kể từ hôm nay, liên tục sáu ngày, ông đều phải cho nhà họ Lý chút dạy dỗ thích hợp, nhưng mà ngày cuối cùng, ông phải tự mình đến cửa, xin lỗi nhà họ Lý, hiểu không?”
Đồng Kiệt trực tiếp choáng váng, trước dạy dỗ, rồi lại xin lỗi, đây kiểu làm gì đây?
“Lão Đồng, đây là ý của đại nhân bên trên kia, làm xong, không thiếu chỗ tốt của ông.” Vu Hào nhắc nhở.
Nghe vậy, Đồng Kiệt cũng không nghĩ nhiều nữa, liếm liếm đôi môi khô khốc, cười có chút dữ tợn: “Hiểu rồi, Người anh em Vu, làm phiền về nói với vị đại nhân kia, chuyện này, Đồng Kiệt tôi nhất định sẽ làm tốt.”
“Tôi cũng không gặp được vị đại nhân kia.”
Vu Hào ung dung thở dài: “Mệnh lệnh này, chính là truyền từ trên xuống, ngay cả tôi, cũng không rõ nhà họ Lý này rốt cuộc làm chuyện nhân thân công phẫn gì, chọc giận đại nhân bên trên kia.”
Lời này làm Đồng Kiệt cũng ngẩn người, trong chuyện này còn có mấy tầng quan hệ, từng mệnh lệnh truyền xuống, cuối cùng mới do Vu Hào thông báo đến mình, để mình chấp hành.
“Nhân vật lớn” kia, quyền thế trong tay lớn đến mức nào chứ?
Sau khi tiễn Vu Hào đi, Đồng Kiệt đi qua đi lại trong phòng làm việc của mình một lúc, suy túc một lúc, trong mắt cuối cùng lóe lên ánh sáng, gọi thư ký của mình: “Gọi các anh em trong nhà đến, có việc rồi, đi với tôi đến nhà họ Lý một chuyến…”
Chuyện như vậy, cũng xảy ra ở nhà họ Bạch.
Giải Trí Huy Hoàng, Bạch Vũ đang cúi đầu khom lưng với một người đàn ông trung niên bên cạnh.
Người này không ai khác, chính là người giàu nhất Thiên An, Hồ Hoàng Việt.
Hồ Hoàng Việt dùng giọng điệu ra lệnh lệnh cho Bạch Vũ làm một chuyện, nội dung không khác biệt gì với Vu Hào!
Từ hôm nay, nhà họ Bạch toàn lực chèn ép công ty con của nhà họ Lý, nhưng đến ngày cuối cùng, Bạch Vũ phải đến cửa xin lỗi.
Một trận gió lên nhắm thẳng vào nhà họ Lý, đang lặng lẽ nổi lên.
Người của nhà họ Lý căn bản hoàn toàn không biết gì chuyện này, lúc này, nhà họ Lý đang mời đại hội gia tộc khẩn.
Sau khi đuổi Vương Nhất đi, người nhà họ Lý cũng không có cười nói vui vẻ gì, khác biệt là, không khí bị đè nén đến mức hít thở không thông.
Sắc mặt hai người Lý Mộng Đình và Châu Mỹ Ngọc càng khó coi, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía đồng hồ ở vách tường.
Ngay hôm qua thư ký tổng giám đốc Tiêu Dao đã nói rõ, tập đoàn Lệ Tinh sẽ lần nữa suy xét chuyện hợp tác với nhà họ Lý, trước năm giờ hôm nay, sẽ thông báo kết quả cho nhà họ Lý.
Bây giờ đã là 4h50, cách 5h chỉ có mười phút.
Lệ Tinh không hủy bỏ hợp tác, này rõ ràng tất cả đều vui, một khi hủy bỏ hợp tác, đối với nhà họ Lý mà nói, chính là tai họa ngập đầu.
Chờ đợi, dài dằng dặc như thế, mười phút cuối cùng, giống như là cả một thế kỷ.
Tẩt cả mọi người đều như đứng đống lửa ngồi đống than, đứng ngồi không yên.
Reng reng reng--
Đột nhiên chuông điện thoại chói tai vang lên, mọi người bởi vì quá căng thẳng, nên bị chuông điện thoại làm giật mình.
“Alo? Là thư ký Tiêu sao?”
Lý Mộng Đình nhanh tay lẹ mắt cướp lấy điện thoại, lo lắng hỏi.
“Là tôi.” Trong điện thoại truyền đến âm thanh cao cao tại thượng của Tiêu Dao.
Lý Mộng Đình miễn cưỡng cố nặn ra nụ cười, không ổn hỏi: “Về chuyện hợp tác, quý công ty…suy xét thế nào?”
Nói xong, cô ta ngừng thở, chờ đợi câu trả lời.
Giọng của Tiêu Dao vẫn lạnh lùng trả lời: “Sau khi hội đồng quản trị suy xét cẩn thận, tập đoàn Lệ Tinh chúng tôi, quyết định cuối cùng là tiếp tục hợp tác với mọi người…”
Lời này vừa nói ra, tảng đá chặn trong lòng mọi người đều buông xuống.
Mỗi người ở đây, giống như là sống sót sau tai nạn, thở dài một hơi nhẹ nhõm.
“Nhưng mà!”
Đột nhiên, lời nói Tiêu Dao thay đổi, tiếp tục lạnh lùng nói: “Lệ Tinh hợp tác với nhà họ Lý, có hai yêu cầu.”
“Thứ nhất, người đại diện của nhà họ Lý chỉ có thể là một mình Lý Thiên Dương, nếu để chúng tôi phát hiện đổi người, lập tức tạm dừng hợp tác!”
“Thứ hai, những người nhà họ Lý còn lại trừ Lý Thiên Dương, đặc biệt là cô Lý Mộng Đình và cô Châu Mỹ Ngọc, chính thức bị tập đoàn Lệ Tinh chúng tôi đưa vào danh sách đen, cả đời không được bước vào tập đoàn Lệ Tinh, không có bất kỳ hợp tác nào, hy vọng đều biết.”
Tút tút tút ---
Lời nói lạnh như băng kết thúc, Tiêu Dao cúp điện thoại.
Trong chớp mắt đó, tất cả mọi người nhà họ Lý đều ngây ra, như trải qua buồn vui lẫn lộn, sắc mặt lập tức tái nhợt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.