*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đúng là cháu đã dùng thân phận thiếu chủ để ra lệnh cho Bùi Cửu Phong”
“Nhưng là do cháu lo lắng cho an nguy của các lãnh đạo ở Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, nên mới muốn thẩm vấn sát thủ của Hạnh Hoa Lâu”.
“Vị cao thủ Hạnh Hoa Lâu kia cũng thừa nhận ám sát Đường Lan Nhã!”
"Cháu là thiếu chủ được định sẵn của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, dù vượt quyền trong lúc mấu chốt thì cùng lắm là trừng trị cháu với tội danh làm mà không báo cáo trước thôi, trừ chuyện này ra, còn có thể trách gì cháu?”
“Cháu không có ra lệnh cho Bùi Cửu Phong va chạm Đường Lan Nhã, cháu cũng không cho Bùi Nhật Nam kiêu ngạo ương ngạnh!”
Bùi Cửu Thiên uống nước, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.
“Huống hồ, theo như tin tức cháu vừa có được, vị sát thủ Hạnh Hoa Lâu kia đã chết ngay tại chỗ rồi!”
"Sở dĩ lúc trước tin tức bị truyền ra là do hai người Đường Lan Nhã và Bùi Nguyên Minh cùng nhau làm ra, mục đích là muốn cho cháu sập bẫy”
“Chỉ là bọn họ cũng không thể lường được, cái bẫy do bọn họ tạo ra lại không hại được cháu, ngược lại là Bùi Cửu Phong.”
“Sát thủ của Hạnh Hoa Lâu kia chết rồi sao?”
Bùi Lệ Thu hơi sửng sốt, đây là điều mà cô ta lo lắng nhất, nhưng nếu không có nhân chứng thì cô ta sợ cái gì? Bùi Cửu Thiên cười, lấy điện thoại di động ra tìm một đoạn video mà thuộc hạ của anh ta vừa gửi đến.
Trong video, vị sát thủ của Hạnh Hoa Lâu kia đang bị người ta chôn xuống hố.
Bùi Lệ Thu thấy cảnh như vậy thì cũng thở phào một hơi, rồi sau đó nghiến răng nghiến lợi nói: “Có phải tiện nhân Đường Lan Nhã kia có gian díu với Bùi Nguyên Minh không?”
“Nếu không thì sao hai người đó lại hợp tác hãm hại chúng ta?” “Chết tiệt!”.
“Vì bọn họ mà chúng ta mất đi một người hợp tác cực mạnh!”
Bùi Cửu Thiên cười nói: “Gặp họa nhưng chắc gì đó lại không phải phúc!” “Thật ra thì lúc cháu cho Bùi Cửu Phong ra tay cũng đã suy xét đến hậu quả khi cậu ấy thất bại rồi.
“Chẳng qua cháu đoán được Bùi Nguyên Minh sẽ phản kích rất mạnh, lại không dự đoán được đúng lúc đó chú tư lại trở về từ ngoại cảnh!”
“Nhưng cũng không sao, mặc kệ thế nào, lúc này tam phòng và tứ phòng cũng đã kết thù oán!”
“Chú tư đã phế đi Bùi Cửu Phong, lại tước đoạt quyền lực của tam phòng, cháu không tin chú ba luôn trung lập có thể duy trì sự trung lập trong hình hình này!”
"Tuy rằng chúng ta đã tiêu hủy một số chứng cứ quan trọng, nhưng vấn đề là, theo tính cách của lão tứ, chỉ cần cậu ta bắt đầu nghi ngờ thì cậu ta sẽ điều tra đến cùng...
“Nói như vậy, sợ là chuyện mười năm trước...” Nói tới đây, trong mắt Bùi Lệ Thu hiện lên sự lo lắng.
Không phải cô ta lo lắng cho sự sống chết của mình, mà là lo lắng liệu Bùi Cửu Thiên có bị ảnh hưởng bởi chuyện này hay không.
Bùi Cửu Thiên lạnh nhạt nói: “Chuyện này cháu cũng có chuẩn bị rồi”
"Đừng nói những người có liên quan đến chuyện của mười năm trước, giờ đều đã rời khỏi Cảng Thành rồi"
“Mấy ngày nay, để an toàn thì cháu cũng đã sai người đi chuẩn bị một chút, làm cho bọn họ chết ngoài ý muốn.”
“Hơn nữa đều chết cực kỳ ngoài ý muốn, bất luận kẻ nào cũng không điều tra được manh mối”
“Cô yên tâm đi”.
- -----------------