Lại nói về quãng thời gian mà Tinh Anh và sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm còn chưa phát sinh gian tình.
Mới đầu, sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm rất không vừa mắt với Tinh Anh, bởi Tinh Anh đọc rất nhiều sách, thường thường ‘nói có sách, mách có chứng’, nói êm tai như hát, đã thế còn mắc một cái tật —— thích vòng vo Tam Quốc. Bình thường nói chuyện, sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm thường xuyên không hiểu được ý của hắn.
Lúc mọi người thảo luận tình hình chiến sự phương Bắc, Tinh Anh thở dài: Haizz, đúng là cháy hết dầu thắp rồi.
Sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm: Sao? Nhà cậu vẫn còn đốt đèn dầu à?
Tinh Anh: Nóng ruột.
Sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm:.. À.
Họp xong, sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm để quên áo choàng trên ghế, Tinh Anh cầm áo của anh chạy đuổi theo, nhìn anh cười: Tham mưu Bùi, em đúng là chuối tiêu cắm gốc cổ thụ.
Sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm: Hở?
Tinh Anh giúp anh choàng áo khoác vào: Cẩu thả.
Sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm:.. À.
Trước đây sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm từng bị đánh bại một trận, chỉ còn lại tàn binh bại tướng, nhưng anh nhất quyết không chịu thua, một lần nữa chấn chỉnh luyện binh, luyện binh lính của mình trở nên mạnh mẽ phi thường. Lúc chính phủ quốc dân mở đại hội, Tinh Anh khen ngợi anh trước mặt mọi người: Người có ý chí hanh đức, nhất định có thể trở thành anh hùng sử thi như chúa cứu thế. Tham mưu Bùi đúng là tấm gương mẫu mực của chính phủ quốc dân ta, mọi người nên học tập cậu ấy!
Mọi người nghe xong đều vỗ tay, chỉ có sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm là nhăn nhó mặt mày kéo cấp dưới ra hỏi: Cái thằng Hanh Đức Hanh Đắc kia rốt cuộc là thằng quái nào?”
Bởi đủ loại lý do, sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm rất rất không thích Tinh Anh, nhưng Tinh Anh lại rất được mọi người kính trọng và khâm phục, duy chỉ sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm là không phục, hỏi cấp dưới của mình: Rốt cuộc thì thằng Tây rởm kia có cái quái gì tốt?
Cấp dưới: Dòm đẹp trai.
Sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm: ……….
Cấp dưới: Sao ạ?
Sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm: Thằng ranh này, rốt cuộc ai mới là lão đại của cậu, không thấy lão đại cậu ghét thằng cha ấy à? Con mẹ nó cậu lại còn dám khen hắn?
Cấp dưới: Trông tên Tây rởm kia nhìn gian như trộm!
Sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm đập một cái vào đầu cấp dưới: Con bà nó cậu còn dám trợn mắt nói mò!
Cấp dưới: ………
Sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm: Không phải chỉ là nói vòng vo Tam Quốc thôi sao, cậu chống mắt lên xem, ông đây cũng làm được!!
Có một ngày sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm xuất môn, đột nhiên vai bị vỗ một cái, anh quay đầu lại, là Tinh Anh.
Sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm: Mẹ cậu sinh con à!!
Tinh Anh:… Hở?
Sĩ quan Tiểu Bach Kiểm: Hù người!
Tinh Anh: …..
Tinh Anh mời sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm đi ăn mì, ăn xong Tinh Anh đài thọ đãi khách, sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm dựng ngón cái lên: Cậu đúng là có khí con mợ nó chất Vương Nhị Cẩu! Bái phục!
Tinh Anh: … Là ai?
Sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm: Cậu con ông ngoại, hồi còn nhỏ hay mời tôi ăn gà hầm nấm.
Tinh Anh: ……..
Ra khỏi quán mì, sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm lại nói: Bà chủ quán này đúng là Lý Đại Xuyên tái thế, phong thái kia, thật không tầm thường.
Tinh Anh: ….Ai?
Sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm: Bà bán dưa dưới nhà, mua một quả dưa còn tặng thêm hai quả quýt, rất hào phóng!
Tinh Anh: ….
Tinh Anh dừng bước lại, nhìn sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm nở nụ cười: Tham mưu Bùi, em rất giống người vợ bầu bạn với anh suốt quãng đời còn lại.
Sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm lấy làm kinh hãi: Mợ, cậu đã có vợ rồi á?
Tinh Anh: Có rồi, chỉ là còn chưa thành thân. Phải rồi, tham mưu Bùi đã ăn no chưa?
Sĩ quan Tiểu Bạch Kiểm:… Chưa no lắm.
Tinh Anh kéo tay anh: Đi, mời em đi ăn bánh bao nhân.