Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 679: Ta không cam lòng!




Chỉ nghe hắn nói:
- Khặc khặc... Tiểu bối, lấy thân thể huyết nhục của ngươi phối hợp với bộ đồ của thần, quả thật có thể chiếm núi làm vua trong địa phủ, chỉ tiếc... Ngươi quá tham lam, kết quả của lòng tham thường chỉ có một... Khặc khặc... Hôm nay, bổn vương sẽ giúp ngươi một tay, loại bỏ thân xác thối tha của ngươi, cũng giảm đi thống khổ khi ngươi tiến vào luân hồi... Chết đi.
Vừa nói xong, tên ác quỷ này cũng đã hoàn thành tụ lực trước công kích, âm linh lực xung quanh mấy chục mét vuông đều được hắn hội tụ đến một điểm, đen nhánh giống như “trùng động” không gian, phảng phất có thể cắn nuốt tất cả ánh sáng thế gian, cấp tốc hình thành nguyên bản của hắn.
Kèm theo một tiếng chợt quát, hắn chợt phân chia sương mù đen nhánh này thành ngàn vạn trường châm màu đen do sương mù thuần túy ngưng luyện mà thành, những trường châm màu đen vô cùng kinh người này, giống như mưa sa đánh úp về phía Diệp Dương Thành đã bị sương mù bao phủ.
Cây kim còn chưa chạm vào thân thể Diệp Dương Thành, con ác quỷ đã đắc chí nở nụ cười nói:
- Khặc khặc... Mặc cho ngân giáp của ngươi có phòng ngự cường hãn, cũng đừng mơ tưởng ngăn cản Thiên Âm Diệt Hồn châm của bổn vương, tiểu bối như thế cũng có can đảm tác oai tác quái trước mặt bổn vương, nay bổn vương sẽ giam giữ thân thể huyết nhục của ngươi, tiêu diệt ba hồn bảy vía của ngươi, bổn vương muốn nhìn xem, ngươi làm sao có thể..
- Thần lôi thuật, phá cho ta.
Khi con ác quỷ đang đắc chí chuẩn bị nhìn Diệp Dương Thành bị Thiên Âm Diệt Hồn châm diệt ba hồn bảy vía, Diệp Dương Thành đã hoàn thành hấp thu linh hồn chi hỏa của con ác quỷ thứ tư, mạnh mẽ rung trường thương, huyễn hóa Bàn Long ngân thương thành hình dạng một cái chuông lớn, bao phủ chính hắn bên trong, đồng thời điều động linh lực ba ngàn điểm, thi triển thần lôi thuật.
- Ùng ùng....
Trên bầu trời vang lên một trận thanh âm kinh thiên động địa giống như tiếng sấm, cùng lúc đó, ngàn vạn cái Thiên Âm Diệt Hồn châm cũng kết mạnh mẽ đụng vào cái chuông lớn do Bàn Long ngân thương biến ảo mà thành.
- Đinh đinh đương đương...
Thiên Âm Diệt Hồn châm hoàn toàn do âm linh lực ngưng kết mà thành lại giống như sắt cứng, đụng vào chuông lớn phát ra từng đợt tiếng vang đinh đinh đương đương.
Đến lúc này, Diệp Dương Thành mới hiểu rõ, vì sao ác quỷ này có thể có tự tin lớn như vậy, dựa vào Thiên Âm Diệt Hồn châm tiêu diệt ba hồn bảy vía của Diệp Dương Thành hắn.
- Hừ...
Thiên Âm Diệt Hồn châm hoàn toàn do âm linh lực thuần túy ngưng kết mà thành, phía trên mỗi cây kim còn bám vào một số tàn phiến linh hồn của con ác quỷ này, sau một trận đinh đinh đương đương vang lên, ngàn vạn cái Thiên Âm Diệt Hồn châm lại trực tiếp nổ tung, xen lẫn làm một thể với mặt ngoài chiếc chuông lớn, hóa thành một luồng âm linh lực bàng bạc, bao trùm lên chiếc chuông.
Không đợi Diệp Dương Thành phục hồi tinh thần lại, năng lượng do Thiên Âm Diệt Hồn châm hội tụ lại trực tiếp xuyên thấu qua tầng ngoài cái chuông lớn, mạnh mẽ đâm vào bên trong chuông.
Đây là một loại năng lượng vô hình, cho nên... Nó không để mắt đến phòng ngự bình thường của cái chuông lớn, trong lúc nhất thời không kịp đề phòng, Diệp Dương Thành bị luồng năng lượng này mạnh mẽ đâm vào, trong miệng phát ra một trận kêu rên thống khổ.
Thủ đoạn công kích chủ yếu của Thiên Âm Diệt Hồn châm cũng không phải là công kích nhằm vào thân thể, mà là thông qua âm linh lực làm vật trung gian, sức mạnh của ác quỷ bám vào tàn phiến linh hồn tên Diệt Hồn châm, biến thành năng lượng tinh thần tinh thuần nhất, trực tiếp công kích linh hồn của người bị công kích.
Sự đau đớn này bắt nguồn từ linh hồn, mà với thực lực hiện giờ của Diệp Dương Thành, cũng bị luồng năng lượng tinh thần này trùng kích đến nhức đầu rách não, giống như phảng phất có ngàn vạn con kiến bò vào đầu hắn, vô cùng thống khổ.
Diệp Dương Thành không hề khinh thường mấy ác quỷ, lão quỷ này, nhưng đối với công kích quỷ dị của đám quỷ vật này hắn vẫn chưa chuẩn bị đầy đủ, lần này chịu thiệt, tổn hại, bất lợi, cũng bởi vì hắn căn bản không biết loại thủ đoạn công kích hình thức này, muốn hóa giải cũng không thể nhúng tay.
Nhất là lúc này, ác quỷ kia tránh thoát giam cầm thuật, dĩ nhiên cũng đại biểu ba ác quỷ còn lại có thể cũng tránh thoát trói buộc của giam cầm thuật, một khi để ba ác quỷ đồng thời giải trừ trói buộc...
Trong lòng âm thầm nảy sinh ý niệm ác độc, lúc này Diệp Dương Thành lại trực tiếp tản mất năng lượng tinh thần tụ tập đến não bộ, trở tay huyễn hóa quả chuông lớn bảo vệ toàn thân hắn thành một thanh Bàn Long ngân thương.
- Giam cầm thuật, cấm cho ta.
Khi năng lượng tinh thần quỷ dị xâm lấn vào đại não, Diệp Dương Thành giơ tay lên, một lần nữa thi triển ba đạo giam cầm thuật chín ngàn điểm linh lực, giam cầm lại ba con ác quỷ đang rục rịch muốn động, ánh mắt ác liệt rơi xuống đoàn sương mù màu đen đang vây khốn mình, khi khẽ ngẩng đầu lên...
- Răng rắc...
Thần lôi thuật tụ thế đã lâu rốt cục rơi xuống, một đạo tựa hồ biến thành thiểm điện màu tím thô to, bí mật mang theo uy thế cường thế, phá vỡ trường không, hung hăng bổ về phía tên ác quỷ thứ nhất giải trừ trói buộc của giam cầm thuật.
Diệp Dương Thành điềm nhiên nói:
- Ngươi đã nóng lòng muốn chết, như vậy, ta sẽ thoả mãn cho ngươi.
- Ngươi...
Tên ác quỷ kia cũng có chút trợn tròn mắt, hắn chết cũng không ngờ Diệp Dương Thành dưới tình huống bị động như thế, còn có thể tổ chức được phản kích hữu hiệu, chẳng lẽ... Chẳng lẽ Thiên Âm Diệt Hồn châm của hắn đã mất đi hiệu lực? Không... Không thể nào.
Mây mù màu đen mãnh liệt quay cuồng, con ác quỷ này căn bản không tin lá bài chủ chốt bí kỹ Thiên Âm Diệt Hồn châm của mình lại mất đi hiệu lực, phải biết rằng, trên Thiên Âm Diệt Hồn châm kèm theo một phần ba lực lượng bổn nguyên của hắn.
Hơn nữa âm linh lực gia tăng lớn mạnh, sao có thể còn bị Diệp Dương Thành ngăn cản?
Không đợi hắn hiểu rõ chuyện này, thiểm điện vô cùng thô to cũng đã đánh xuống, chỉ nghe được một trận oanh minh đinh tai nhức óc, ác quỷ này phát ra một tiếng kêu thảm thiết sắc lạnh, vô cùng the thé:
- A...
Lôi điện, là tồn tại chí cương chí dương giữa thiên địa, dĩ nhiên cũng là khắc tinh tuyệt đối của những quỷ hồn chí nhu chí âm bọn hắn. Nếu như nói phệ hồn là súng lục đủ để giết chết bọn hắn, như vậy, thiên lôi chính là đại pháo có thể đánh bọn hắn thành tro tàn.
Uy lực và lực uy hiếp của hai thứ này, tuyệt đối không thể đánh đồng.
Tia chớp bổ vào mây mù màu đen, nhất thời tiêu diệt hơn phân nửa âm linh lực trong cơ thể ác quỷ, thiếu chút nữa đã trực tiếp đánh nát nó, biến mất giữa thiên địa.
Cũng may Diệp Dương Thành nắm chặt mức độ, không trực tiếp đánh ác quỷ này thành thần hồn câu diệt.
Thừa dịp nó đang bị một đạo tia chớp đánh cho thất thần trọng thương, Diệp Dương Thành giơ tay phải lên, liên tiếp thi triển hai đạo pháp thuật:
- Giam cầm thuật, kết giới thuật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.