Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 727: Con mẹ ngươi còn dám nói xạo!




Những cột đá cao thấp khác nhau này chính là hình đài của hình khu kim châm, trường châm ngân sắc bay múa đầy trời chính là vật đại biểu của hình khu kim châm, ở chỗ này, các phạm nhân đều phải chịu trừng phạt cực kỳ khắc nghiệt, trong đó loại hình phạt khiến người ta sợ nhất, chính là bị 9999 cái ngân châm ghim vào cơ thể!
9999 ngân châm đâm từ đỉnh đầu đến chân, loại mùi vị này quả thực không cách nào dùng ngôn ngữ miêu tả, nhất là trong thần ngục còn có một loại biện pháp cứu người, cho dù ngươi bị ngân châm ghim phá ánh mắt, đâm xuyên trái tim, cũng có thể dễ dàng cứu sống, tiếp tục thừa nhận loại cực hình làm cho người ta sụp đổ này.
Diệp Dương Thành đứng ở đại nội hình khu kim châm, tựa hồ liếc mắt liền thấy Dung Tan quỷ vương đang bị treo ngược giữa không trung, bị một cây roi màu đen quất lên người... Lúc này, Diệp Dương Thành tựa hồ hiểu được vừa rồi tại sao lại nghe được tiếng kêu thảm thiết như vậy.
- Khụ.
Nhẹ nhàng ho khan một tiếng, Diệp Dương Thành tiến về phương hướng hình đài.
- AA.A.A.., chủ nhân đến rồi!
Nghe thấy tiếng ho khan của Diệp Dương Thành, các ngục tốt địa ngục vây quanh hình đài lập tức phản ứng, vừa nghiêng đầu nhìn thấy Diệp Dương Thành đang đi tới hướng của bọn hắn, một ngục tốt không nhịn được kêu lên một tiếng, ngay sau đó quỳ xuống:
- Chủ nhân!
- Chủ nhân!
Có nhắc nhở của tên ngục tốt này, các ngục tốt còn lại và hai phán quan cũng lập tức thanh tỉnh, nhất tề quỳ rạp xuống đất, hô to một tiếng ‘chủ nhân’.
Đối với trường hợp như vậy, Diệp Dương Thành sớm có chuẩn bị tâm tư, cũng không bị hù dọa. Ánh mắt của hắn chậm rãi quét qua đám ngục tốt và hai phán quan, khẽ gật đầu, nói:
- Các ngươi ra ngoài trước đi, không có mệnh lệnh của ta, bất luận kẻ nào cũng không cho phép bước vào hình khu này nửa bước!
- Vâng, chủ nhân!
Thái Xương Hoa và Lý Hải Tinh nghe được phân phó của Diệp Dương Thành liền lần lượt đứng dậy, một mực cung kính đáp ứng.
Hơn hai mươi ngục tốt dưới sự hướng dẫn của hai người bọn họ nhanh chóng rời khỏi hình khu kim châm, dựa theo phân phó của Diệp Dương Thành, canh giữ bên ngoài hình khu.
- Khốn ….
Sự xuất hiện của Diệp Dương Thành dĩ nhiên cũng để cho Dung Tan quỷ vương có được cơ hội thở dốc một chút, đợi đến khi bọn người Thái Xương Hoa rời khỏi hình khu, Dung Tan quỷ vương cũng thoáng lấy lại chút sức lực, nhất thời quăng ánh mắt vô cùng oán độc về hướng Diệp Dương Thành, muốn nghiến răng nghiến lợi mắng một tiếng, nhưng cuối cùng lại không nói hết lời.
Bởi vậy có thể thấy được, trước khi Diệp Dương Thành tới hình khu kim châm, Thái Xương Hoa đã tận tình chiêu đãi Dung Tan quỷ vương như thế nào...
Nhìn thấy bộ dạng của Dung Tan quỷ vương, Diệp Dương Thành chỉ cười nhẹ một tiếng, tung người nhảy lên đỉnh hình đài, nói ra một câu khiến cho Dung Tan quỷ vương trực tiếp sụp đổ...
Hắn nói:
- Còn có khí lực nói chuyện, xem ra, mấy tên kia còn chiêu đãi ngươi chưa đủ chu đáo.
- Ngươi... Ngươi muốn làm gì?
Thân thể Dung Tan quỷ vương cứng đờ, lại một lần nữa thất kinh...
- Muốn làm gì?
Diệp Dương Thành vung hai ống tay áo lên, sâu xa nói:
- Chẳng lẽ ngươi cho rằng, ta sẽ dễ dàng bỏ qua cho ngươi như vậy?
- Ngươi... Ngươi đừng tới đây...
- Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?!
- Ngươi... Ngươi muốn biết cái gì? Ta cho ngươi biết, ta sẽ nói cho ngươi biết tất cả!
- Khốn kiếp, ngươi đừng ép người quá... A...
Tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa thê phá vỡ trường không, chỉ trong nháy mắt xuyên thấu kết giới bao phủ hình khu, tiếng kêu rên như vậy, đủ khiến người nghe mơ thấy ác mộng suốt ba tháng!
Còn những ngục tốt canh giữ phía ngoài hình khu, lúc này lại đưa mắt nhìn nhau, trong lúc nhất thời rơi vào tình cảnh không biết nói gì. Tiếng kêu thảm thiết ước chừng kéo dài hơn mười giây mới từ từ bình lặng, Thái Xương Hoa sửng sốt hồi lâu, hít vào một hơi thật sâu:
- Không hổ là chủ nhân...
- Đúng vậy, so với chủ nhân, vừa rồi chúng ta vẫn còn có chút nương tay.
Lý Hải Tinh gật đầu, vẻ mặt thâm trầm nói:
- Có lẽ, chúng ta nên nghiên cứu suy nghĩ ra một số hình phạt mới... Tốt nhất là loại có thể làm cho phạm nhân muốn chết cũng không được…
- A... A a... Nha... Ngao...
Lý Hải Tinh còn chưa nói hết, từ trong hình khu kim châm lại một lần nữa truyền ra một trận quỷ kêu làm cho người ta sợ hãi.
Lý Hải Tinh một lần nữa phát mộng, hồi lâu sau mới thở dài một hơi, thấp giọng nói:
- Hay là không nên nghiên cứu, thủ đoạn này của chủ nhân... vượt xa chúng ta!
- Ừ...
Hơn hai mươi tên ngục tốt đứng bên cạnh hắn nhất tề gật đầu, khuôn mặt kính phục.
Trong hình khu kim châm.
- Dám đụng đến người của ta, nhất là nữ nhân của ta, ngươi thật sự chán sống rồi!
Trên hai nắm tay hiện đầy Cửu Tiêu lực, mỗi một lần đụng nhau đều mang đi một mảng lớn âm linh lực của Dung Tan quỷ vương, vừa thấp giọng mắng chửi, vừa không ngừng oanh kích linh thể càng ngày càng hư ảo của Dung Tan quỷ vương, một quyền nối tiếp một quyền!
- Còn dám rời địa phủ, vọng tưởng đến địa cầu tác uy tác quái, thống nhất địa ccầu? Nô dịch người sống? Con mẹ ngươi!
- Rầm!
Lại một quyền hung hăng nện trên cằm Dung Tan quỷ vương, nhất thời đánh hắn bay lên như đạn pháo, mạnh mẽ đụng vào kết giới!
- Ta... Ta không có...
Khi Dung Tan quỷ vương rơi xuống ở, suy yếu nói.
- Cái gì?
Diệp Dương Thành dùng tốc độ cực nhanh lại một lần nữa níu lấy cổ áo trường bào của Dung Tan quỷ vương, khẽ cau mày nói:
- Ngươi nói gì?
- Ta... Ta không có...
Dung Tan quỷ vương vô lực giãy dụa, thấp giọng nói:
- Muốn... Muốn nô dịch... địa cầu là Xích Mi Quỷ Đế, không... không phải ta...
- Không phải ngươi?
Diệp Dương Thành nhất thời trợn trừng mắt:
- Mẹ ngươi còn dám nói xạo!
- Ta...
- Rầm...
Lúc này Dung Tan quỷ vương giống như một bao cát chuyên dụng chuẩn bị cho Diệp Dương Thành, để Diệp Dương Thành trút giận.
Đè ép cuồng đánh Dung Tan quỷ vương hơn bốn phút, cho đến khi đại lượng âm linh lực của Dung Tan quỷ vương chảy trôi, gần như hấp hối, Diệp Dương Thành mới dừng tay, vừa lay động hai cánh tay của mình vừa nhìn Dung Tan quỷ vương ngã trên mặt đất gần như trong suốt, lạnh lùng nói:
- Đừng giả bộ nữa, linh hồn chi hỏa của ngươi vẫn hoàn hảo không tổn hao gì, đừng tưởng ta không biết ngươi đang diễn trò.
Dung Tan quỷ vương té trên mặt đất, nhất thời cứng đờ, một cảm giác lạnh lẽo từ sâu trong linh hồn trong phút chốc làm cho chân tay hắn lạnh như băng! Vù một tiếng từ trên mặt đất nhảy lên, sau khi liên tiếp lui về sau mấy chục thước, hắn mới kinh hãi nhìn Diệp Dương Thành, vội vàng nói:
- Ngươi còn muốn như thế nào nữa?!
Diệp Dương Thành nói không sai, mặc dù âm linh lực trong linh thể của hắn bị Diệp Dương Thành dùng Cửu Tiêu lực không ngừng đánh tan, nhưng trên thực tế, ngoại trừ thừa nhận đau đớn kịch liệt, thứ trọng yếu nhất là linh hồn chi hạch và linh hồn chi hỏa của hắn tựa hồ không có bất kỳ thương tổn nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.