Chỉ Cần Là Anh

Chương 24: Tiểu Bánh Đậu sắp chào đời




Uy Vũ hì hục chuẩn bị tốt tất cả mọi thứ để cho việc sinh sản của Dạ Anh cũng mất đến một tuần, nhìn phòng khám bí mật của mình bây giờ chả khác gì phòng khám phụ sản, trong lòng cậu liền có cảm giác thật tự hào, không khỏi tự cổ vũ bản thân
- Không sao!! Sau khi Dạ Anh sinh xong, mình vẫn còn một ca đỡ đẻ cho việc cấy tử cung nhân tạo nữa mà. Chuẩn bị trước vẫn tốt hơn.....
Một giọng nói nhẹ nhàng cất lên
- Bác sĩ Uy, những thứ anh bảo em chuẩn bị em đã làm xong cả rồi!! Anh còn điều gì dặn dò nữa không??
- Uây Tiểu Thiên! Như vậy tốt rồi. Xin lỗi vì đã làm em cực khổ cả tuần nay, hôm nay em về sớm đi, hai ngày nữa sẽ tiến hành ca mổ cho anh Dạ, bây giờ em nghỉ ngơi cho tốt, đến hôm đó lại làm nhờ em giúp đỡ rồi!!
- Không sao mà, anh Vũ chiếu cố em nhiều như vậy, còn tin tưởng nói về bí mật của anh Dạ Anh cho em biết nữa, một thực tập sinh như em thực sự rất cảm ơn anh
- Được rồi đừng khách sáo nữa mà!!
Đúng lúc này một chàng trai trẻ tuổi nhưng khuôn mặt lại lạnh lùng, cả người tỏa ra khí suất bá vương tiến đến, cất giọng nói
- Thiên Thiên!! Em đã làm xong việc chưa??
Lục Tiểu Thiên thấy lão công
của mình đã đến,cả người liền vui vẻ đến tột cùng, khuôn mặt nhỏ nhắn nhưng lại đáng yêu nở nụ cười nhu hòa trả lời anh
- A ông xã!! Em làm xong việc rồi
- Tốt!! Vậy em mau thay đồ, hôm nay chúng ta về nhà chính, mẹ và cha đang rất nhớ em đó
Lục Tiểu Thiên ngoan ngoãn nghe lời đi thay đồ,lúc này chỉ còn lại Mạnh Nghiêm và Uy Vũ, vì cũng đã quen biết nhau, cho nên Mạnh Nghiêm liền lên tiếng chào hỏi trước
- Anh Vũ!! Cảm ơn anh đã quan tâm Thiên Thiên nhà em
- Ầy!! Đừng khách sáo!! Em ấy rất ngoan và nghe lời, tôi cũng thật thích em ấy!! Hai người cưới nhau cũng thật sớm nha!! Thiên Thiên mới là sinh viên đại học năm thứ tư cậu đã liền ẵm em ấy về nhà rồi, làm tôi lại nhớ đến những năm tháng đau đớn, điên cuồng khi cậu rời xa em ấy nha!!
Nhắc đến người vợ vẫn còn đang trong phòng thay đồ kia, ánh mắt của Mạnh Nghiêm liền nhu hòa đi, anh mỉm cười đáp lại
- Ân!! Dù sao năm sau khi em ấy tốt nghiệp, vẫn là phải nhờ anh cấy ghép tử cung nhân tạo cho em ấy rồi!! Nếu ông nội em không thúc ép, em đây cũng không để vợ mình chịu đau rồi!!
- Cậu và tên Thừa Hạo nhà Dạ Anh đều là lũ thê nô giống nhau cả!! Haha
Hai người nói chuyện được một lúc thì Mạnh Nghiêm đưa Lục Tiểu Thiên đi về, nhìn bóng lưng hai người trẻ tuổi đó vui vẻ tay trong tay với nhau, lại nhớ đến đoạn sóng gió của bọn họ, Uy Vũ cảm thấy thật ngưỡng mộ đoạn tình cảm đó!!
---------------******--------
Hai người kia vừa đi thì cả một đoàn người nhà họ Khúc liền kéo nhau đến, Thừa Hạo bế vợ mình trong lòng, theo sau là Tuấn Nguy đang mang một túi đồ cá nhân lớn cho việc sinh cháu sắp tới, tiếp đến còn có những người lai tắc kè hoa đi theo sau hộ tống, nhìn vào chẳng khác gì đi bảo vệ tổng thống chứ không phải là cuộc sinh sản bình thường chút nào cả, Uy Vũ có chút đau đầu nhìn đến hoạt cảnh này mà tiến lên
- Thừa Hạo anh bế Dạ Anh vào trong phòng trước đi, để tôi kiểm tra lại thân thể cậu ấy một lượt, nếu không có vấn đề gì xảy ra thì hai ngày sau chúng ta sẽ đón tiểu Bánh Đậu
Anh cũng nghiêm túc gật đầu mà ẵm Dạ Anh vào phòng, nhẹ nhàng đặt cậu lên giường, ôn nhu nói
- Bảo bối, phải để em chịu đau khi sinh con rồi, chỉ một lần duy nhất này thôi, nhất định lần sau anh sẽ không để em chịu loại đau đớn này nữa!!
Dạ Anh sắc mặt hồng hào nhìn người đàn ông vẻ mặt xót xa trước mắt thì không khỏi bật cười, nhẹ nhàng hôn lên miệng anh, cậu nói
- Được rồi!! Em không sao, anh nhìn đi chẳng phải vẫn còn tốt hơn là bắt anh phải chọn một trong hai người hay sao?? Em không sao hết, chỉ cần có anh, mọi thứ đối với em đều tốt
- Vợ!! Anh thương em đến chết mất
- E hèm!! Hai người ngưng ân ái, để tôi kiểm tra thân thể cho cậu ấy một chút đã nào!!
Uy Vũ vừa bước vào liền tốt bụng nhắc nhở hai con người này, sau đó lại nói tiếp
- Dạ Anh tớ vì muốn an toàn cho cậu nên phải nói trước luôn, nhìn mặt của Thừa Hạo là biết tên này tinh lực tràn đầy rồi, cho nên sau khi sinh đứa bé này ra tớ sẽ cắt bỏ luôn tử cung của cậu có được không??để đảm bảo tính những trường hợp sau này ấy mà
Thừa Hạo nghe vậy đồng ý ngay lập tức
- Được chứ, tôi không muốn em ấy chịu đau nữa, nhìn em ấy vậy, tôi hận không thể chịu thay loại cảm giác khổ cực này
Dạ Anh một tay nắm lấy tay chồng mình, một tay xoa bụng tròn tròn nói
- Vậy cũng được, một đứa cũng đủ rồi!! Một nhà ba người đối với tớ vậy là hạnh phúc lắm!!
Uy Vũ nghe vậy mà trong lòng nhẹ hơn, đoạn tiến lên kiểm tra sơ lược cho Dạ Anh, qua 30p sau hắn gật đầu tỏ vẻ hài lòng đáp
- Quả nhiên Thừa Hạo nuôi cậu rất tốt, thai nhi và cậu khí sắc đều ổn cả, tôi đi chuẩn bị mọi việc cho cháu tôi đây,hai người cứ tiếp tục đi
Đợi hắn vừa đi ra, Thừa Hạo liền nhào qua hôn hôn Dạ Anh một chút, ân cần nói
- Vợ!! Khi nào tiểu tử chào đời anh sẽ cho em một đám cưới thật hoành tráng luôn! Có được không??
- Được!!! Chỉ cần là anh, mọi thứ em đều thấy thật tuyệt
Thừa Hạo vì câu nói của cậu mà ấm áp vô cùng, hai người nhẹ nhàng hôn nhau thật nồng thấm, sau đó lại nhìn nhau mỉm cười, chờ đợi đứa con đầu lòng chào đời
------------******-------
Tại một khung cảnh khác ở phòng khám, Uy Vũ liền gào thét
- Tuấn Nguy, anh dám cường ép rồi còn hôn tôi, con mẹ nó nụ hôn đầu đời của tôi!!
Tuấn Nguy vẻ mặt cười tà nói
- Tôi rất vui vì là người đầu tiên hôn em đó, nếu là người đầu tiên và cũng là người cuối cùng làm thịt em tôi càng thấy thích hơn. Thậm chí nếu em không ngại có thể mặc đồ bác sĩ để tôi đâm xuyên vào cơ thể em, tôi càng sung sướng hơn nữa nha
- Anh....anh tên biến thái này, mau cút đi
Nói rồi cậu ôm mông chạy mất, chỉ để lại một Tuấn Nguy đang cười biến thái nhìn theo bóng lưng cậu nói
- Trước sau gì em cũng phải thành vợ tôi thôi!! Sự thật không thể chối cãi được
------------****------
Chúng ta gặp người quen bà con ơi:v
Nếu ai không biết cặp Mạnh Nghiêm và Tiểu Thiên thì có thể tìm truyện Những Tháng Năm Bình Yên để theo dõi chuyện tình riêng của hai người này nè! À mà bộ đó tui vẫn còn đang viết đó:v
Hai chap nữa chúng ta vẫn sẽ gặp lại người quen nữa nè! Đố bà con biết chính ta sẽ gặp ai:v

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.