Chí Tôn Trở Về

Chương 24: Cứu mạng,ác ma bám thân




"Chậc,đã biết!"Hà Lam Nguyệt hiện thân,sau lưng là bốn cánh có màu tím.
"Lam Nguyệt,cô..."Ciel nhìn thấy cánh sau lưng hà Lam Nguyệt thì đầy sợ hãi,hô to.
Bên kia cả Sebastian lẫn thiên thần sa ngã Ash(Angela) cũng giật mình nhìn chằm chằm đôi cánh sau lưng Hà Nguyệt Nhi.
"Bốn...bốn cánh,làm sao có thể?"Ash đầy sợ hãi,nói.
Sebastian cũng nhìn qua,không hề nói gì,trong mắt lại nồng đậm sự hứng thú.
"Ầy,một món đồ chơi thôi.Ta không phải thiên thần,đừng hiểu lầm chứ!"Hà Lam Nguyệt khoé miệng giật giật,thu cánh lại.
Vì muốn bay tới chỗ này trước nên cô dùng bảo khí phi hành lúc trước để bay,dù sao cô chỉ mới luyện khí tầng 2,linh lực dù nhiều hơn người khác 9 lần nhưng cũng có hạn a~,huống chi là còn bị hạn chế cấm sử dụng linh lực nữa.
Ai biết được sẽ có cái chuyện hiểu lầm hoa hoa lệ lệ này nha!
Nghe lời giải thích của cô thì tất cả đều thở phào,Hà Lam Nguyệt chỉ đành nhún vai bất đắc dĩ nhìn Sebastian cùng Ash đánh nhau.
"Lam Nguyệt."Ciel trầm mặc lúc này lên tiếng gọi.
"Ân,gì thế?"Hà Lam Nguyệt dời mắt sang Ciel liền nhìn thấy hắn đưa chiếc nhẫn đang đeo trên tay cho cô,đúng là nhẫn của nhà Phantomhive,chứa mảnh tinh phách của cô.
"Này..."
"Cầm đi,như đã giao dịch."Ciel nói xong thì ném chiếc nhẫn cho cô,tiếp tục nhìn trận chiến bên kia.
Hà Lam Nguyệt cầm chiếc nhẫn nhìn Ciel một lát rồi thu vào không gian,dù sao cũng đã đạt được mục đích.
"Sebastian!"Ciel lúc này hô to,kéo đi tầm mắt của Hà Lam Nguyệt,nhìn về hướng Sebastian.
Trên người hắn lúc này có một đoàn sương đen bao phủ lấy,giữ chặt hắn tại chỗ,không thể nhúc nhích.
"Chủ nhân,đám khói đen này là mọi tình cảm của con người bị tách khỏi linh hồn.Cẩn thận một chút nha!"Linh Linh lập tức nói.
"Tình cảm của con người bị tách khỏi linh hồn,như vậy linh hồn đâu còn được gọi là một linh hồn nữa khi không có cảm xúc chứ!"Hà Lam Nguyệt nhíu mày càng sâu.
Cô xem cái tên thiên thần vô tính kia đúng là điên thật rồi,dùng oan hồn tế cầu cũng thôi đi,lúc này lại đem tình cảm của con người tách khỏi linh hồn,như thế thì những linh hồn kia không bao giờ được bước vào vòng luân hồi nữa.
Hà Lam Nguyệt liền nhìn thấy một đám đen đang muốn lại gần cô cùng Ciel,trong lúc gấp rút cũng không thể làm ra trận bàn phòng ngự cấp thấp được,đành dùng viên châu kết giới để ngăn cản cái đám đen thùi kia tới gần hai người.
Sau khi thấy bị tử thần phá huỷ kế hoạch của mình,Ash lại kêu gọi quỷ khuyển.Hà Lam Nguyệt chỉ khẽ mỉm cười,cô biết quỷ khuyển đã bị đám Finni hạ gục rồi,chẳng thể giúp gì cho hắn được.
Khi Ash bắt đầu nổi điên,Hà Lam Nguyệt ôm Ciel,khởi động cánh bay lên không,né những lông vũ như đám tên bay tới của Ash.
Cô cũng thật không hiểu,có cánh là giỏi lắm sao,lúc trước đọc nhiều tiểu thuyết lấy bối cảnh phương tây,có các thiên thần đều dùng cái chiêu thức diện rộng phóng lông vũ này vào kẻ thù,thật hết chỗ nói,không sợ thành gà trụi lông hả?!
Hà Lam Nguyệt vừa thả Ciel xuống thì Sebastian đi tới,yêu cầu hắn nhắm mắt vì sợ hắn nhìn thấy dáng vẻ thật của mình.Ciel vẫn theo nguyên tác,nhắm mắt lại theo yêu cầu của Sebastian.
Hà Lam Nguyệt vẫn bình thản tìm một chỗ để ngồi xuống xem diễn,cô mục đích chính là dáng vẻ của hắn nha,đừng nghĩ tới việc bảo cô nhắm mắt,không có chuyện đó xảy ra đâu,hừ hừ
Sebastian như hiểu được ánh mắt của cô,cũng chỉ khẽ cười một tiếng rồi xoay người đi tới chỗ thiên thần sa ngã.
Từng bước từng bước hiện ra nguyên hình của mình,những lông vũ màu đen tuyền đầy hắc ám bao phủ.Hà Lam Nguyệt khi nhìn thấy hình dáng thật của Sebastian cũng phải giật mình một cái,quả nhiên là loại ác ma này a.
Hai người à không một ác ma một thiên thần đánh nhau,cả cây cầu bắt đầu bị phá hỏng,Ciel đang ngồi cũng bất ngờ trượt xuống,Hà Lam Nguyệt nhanh tay ôm được,nhờ vậy cậu nhóc mới tránh khỏi số phận té xuống sông từ độ cao này.
"Cảm ơn."Ciel dù nhắm mắt nhưng hắn vẫn cảm nhận được ai vừa mới cứu mình.
"Ân,tuỳ tiện thôi!"Hà Lam Nguyệt ôm Ciel đứng ở trên cao,tránh bị đạn lạc của hai tên kia đánh trúng.
Đợi khi trận chiến kết thúc,Hà Lam Nguyệt thả Ciel xuống,nói thầm vào tai cậu: "Vĩnh biệt,tiểu thiếu gia."
Hà Lam Nguyệt hướng Sebastian gật đầu chào rồi tung cánh bay vào trong thành phố.Cô cần tìm một người,tiện thể kiểm tra tình trạng đám người Finni,dù sao thời gian vẫn còn 1 giờ,không vội.
Sebastian nhìn theo bóng dáng bay đi của Hà Lam Nguyệt như nghĩ cái gì đó rồi nhìn Ciel còn đang nhắm mắt,cuối cùng là ôm Ciel rời khỏi cây cầu.
Hà Lam Nguyệt khi kiểm tra tình trạng vết thương ba người Finni xong thì lại đi tìm quanh hẻm nhỏ liền nhìn thấy người cô muốn tìm.
"Undertaker."Hà Lam Nguyệt hạ xuống hẻm nhỏ,trong hẻm trừ Undertaker còn có thêm vài tử thần nữa,trong đó có cả tử thần Grell và William.
"Hà tiểu thư!"Undertaker vừa nhìn thấy người tới là Hà Lam Nguyệt liền cung kính đứng lên chào hỏi.
"Thời gian qua,làm phiền ngươi chiếu cố ta rồi,cảm ơn!"Hà Lam Nguyệt mỉm cười cảm ơn đầy thành ý.
Cô biết,thời gian cô ở thế giới này,người đã chiếu cố,che dấu cho cô nhiều nhất là Undertaker,một tiếng cảm ơn này cũng là rất đáng giá.
"Tiểu thư,ngài không cần nói vậy,ta bất quá là nhận uỷ thác từ bên trên,chiếu cố ngài một chút mà thôi!"Undertaker cũng thu lại vẻ tưng tửng thường ngày,lúc này hắn đầy nghiêm túc nói.
Mấy tử thần bên kia khi thấy vị tử thần cấp cao này dùng giọng cung kính nói chuyện với thiếu nữ trước mặt thì cũng tràn đầy bất ngờ cùng sợ hãi,nhất là William khi nghe tới Undertaker nói về hai chữ "bên trên" mà khẽ nhíu mày,trong lòng đều tràn đầy khiếp sợ không thôi.
"Ngài đây là muốn rời đi sao?"Undertaker nói.
"Ân,ta đến chỉ để nói một lời vĩnh biệt và cảm ơn ngươi thôi!"Hà Lam Nguyệt gật đầu nói.
"Vậy sao,tôi hiểu rồi.Chúc ngài thượng lộ bình an,Hà tiểu thư."Undertaker khom người chào.
"Cảm ơn,Undertaker."Nói xong lại nhìn sang phía sau,gật đầu chào:"Tạm biệt,Grell,William."
"A,tạm biệt."Grell còn chưa hiểu gì đã làm theo phản ứng chào tạm biệt với Hà Lam Nguyệt,còn William ở bên cạnh dù mặt vẫn lạnh lùng những cũng cho cô một cái gật đầu xem như tạm biệt.
Hà Lam Nguyệt nhanh chóng nhét vào tay của Undertaker cái gì đó rồi xoay người rời khỏi con hẻm,cô đi về phía cánh rừng âm u không người ở ngoại ô.
Đến lúc trở về rồi,thật là mệt mỏi a~,nhìn mặt trời cũng đã lên mà trong lòng Hà Lam Nguyệt thở dài nhẹ nhõm vì mọi thứ đã kết thúc.
"Linh Linh,trở về thôi!"Hà Lam Nguyệt tiến vào sâu trong rừng,nói.
"Vâng,thưa chủ nhân."Linh Linh vừa dứt lời,một trận pháp sáng lên dưới chân Hà Lam Nguyệt,lúc trận pháp sắp biến mất thì một bóng đen loé lên,lao vào bên trong cùng biến mất.Sự việc xảy ra không đến nửa giây,cả cánh rừng lại trở về im lặng và âm u như chưa hề có gì diễn ra.
Không gian Nguyệt Linh.
Hà Nguyệt Nhi vừa đi ra khỏi trận thì hít một hơi thật sâu,mùi hương dược thảo thơm ngát truyền vào trong mũi,linh khí dày đặc khiến cho tinh thần cô thoải mái hơn nhiều.
"Chủ nhân,chúng ta có rắc rối rồi!"Linh Linh lập tức gào to.
"Hả,rắc rối gì?"Hà Lam Nguyệt ngơ ngác hỏi rồi lại nhìn sang Suki đang đứng trước mặt mình đầy khó hiểu.
Suki nhìn thấy ánh mắt của cô liền đưa tay chỉ ra phía sau lưng Hà Lam Nguyệt,khoé miệng thì co quắp lại,không nói nên lời.
Hà Lam Nguyệt thấy biểu tình khó coi của Suki,cô liền biết có chuyện không hay liền quay đầu lại nhìn phía sau.Không nhìn thì thôi,nhìn rồi thì cô cũng muốn phun máu luôn rồi!Vì cái mao gì tên ác ma kia lại ở trong không gian Nguyệt Linh của cô????
"Ngươi...ngươi sao lại ở đây?Chẳng lẽ...."Hà Lam Nguyệt nhìn hình vẽ trận truyền tống dưới chân Sebastian mà kinh hãi,không phải xui xẻo vậy chứ?!
"Xin chào,Hà Lam Nguyệt tiểu thư."Sebastian đầy thân sĩ mỉm cười cúi đầu chào.
"...."Ai đó tới cứu cô với,tên ác ma này bò theo cô tới thế giới này là chuyện gì xảy ra a~.
Sắc mặt Hà Lam Nguyệt cực kì khó coi nhìn cái tên ác ma đầy lễ nghi trước mặt.Cô rốt cuộc phải làm gì với tên này đây,đánh thì đánh không lại,đuổi thì không xong....
"Chủ nhân,người bình tĩnh đã."
Linh Linh lúc này hiện ra,trấn an Hà Lam Nguyệt một chút rồi quay sang Sebastian cảnh cáo:"Sebastian,ngươi có thể trở về thế giới của mình trước khi để thủ hộ giả phát hiện ngươi đã tự ý rời đi khu vực không gian không?Nếu ngươi mà tiếp tục ở nơi này,ngươi tuyệt đối sẽ bị xoá sổ ngay lập tức."
Hà Lam Nguyệt nghe lời của Linh Linh thì lúc này mới nhớ ra,vật sống có linh trí không khế ước với cô nếu tự ý đi theo cô về không gian Nguyệt Linh sẽ bị thủ hộ giả tìm tới mà xoá bỏ sự tồn tại,vĩnh viễn biến mất trong vũ trụ. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.