Chí Tôn

Chương 379: Có được Thanh Đà đan




Đại thụ Kiếp Yêu trước mắt Sở Vân, hiển nhiên là vừa mới vượt qua một lần Yêu Kiếp, bị chém thành bộ dáng này. Khí tức Kiếp Yêu vốn tràn đầy cuồn cuộn, hiện giờ lại lúc có lúc không.

- Đây là Kiếp Yêu đang hấp hối, nếu ta có thể làm một đòn trí mạng, thu được cự yêu tinh cấp số Kiếp Yêu thì đúng là tài phú một bước lên trời!
Sở Vân chấn động tâm tình, hô hấp cũng trở nên gấp gáp.
Suy nghĩ này thực sự quá mê hoặc người. Nếu Thiên Hồ ăn viên yêu tinh này, tất nhiên có thể lột xác đến Kiếp Yêu. Đến lúc đó bản thân mình sẽ có chiến lực Kiếp Yêu!
- Chỉ là linh quang hiện tại của mình đã đạt đến cực hạn khống chế. Cho dù là Đại Yêu binh tâm ý yếu ớt, ta cũng không thể thu phục. Thiên Hồ trưởng thành thành Kiếp Yêu, người đầu tiên bị hại chính là ta! Còn nữa Kiếp Yêu cao cao tại thượng, sâu xa khó dò, chiếm chiến lực yêu thú đỉnh phong. Nhất là yêu thực, nếu ta một kích không thắng, rước lấy phẫn nộ của Kiếp Yêu, chỉ sợ muốn chết cũng không có chỗ chôn!

- Còn nữa, cho dù ta tập sát thành công giết chết Kiếp Yêu thụ, thì cũng sẽ làm bại lộ tung tích bản thân, mấy trăm cây Linh Yêu thụ xung quanh, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ta….
Sở Vân chợt ý thức được, kế hoạch của mình thật sự có trăm ngàn chỗ hở.
Thế nhưng khi tâm cảnh của hắn còn chưa bình tĩnh trở lại, đột nhiên lại nổi sóng:
- Chờ một chút, kia là cái gì?

Hắn thấy dưới gốc rễ đại thụ có một chiếc hòm đồng đen, phong cách cổ xưa u tối, bám đầy màu xanh gỉ đồng, lúc Sở Vân nhìn thấy đầu tiên còn tưởng lầm là một tảng đá. Khi nhìn lại mới nhìn rõ được thân phận của nó.

- Bên trong hòm là bảo vật truyền thừa!
Sở Vân dựa vào kinh nghiệm nhiều năm, trong lòng quát to một tiếng.

- Ghê tởm! Nếu ta muốn lấy bảo vật, nhất định phải kinh động đến Kiếp Yêu đại thụ. Nếu giải quyết Kiếp Yêu đại thụ trước, thực lực của mình lại không đủ. Ghê tởm, ghê tởm!
Bảo vật truyền thừa gần ngay trước mắt, thế nhưng đúng như Sở Vân đã nói, muốn lấy lại khó như lên trời.
Tâm tư của hắn cấp tốc suy nghĩ, tranh thủ từng khắc, vắt hết đầu óc, cũng không nghĩ ra cách nào hay.
Khu rừng rậm này quả thực chính là đại trận thiết dũng chế tạo cho Điện Mang Lôi Mang Thụ, mặc dù hắn có chiến lực Kiếp Yêu, cũng không cách nào xông vào. Với số lượng yêu thụ hơn ngàn cây như vậy, một khi bạo phát, sấm sét như thủy triều địa ngục, khí thế có thể hủy thiên diệt địa.

- Không thể làm gì khác hơn là từ bỏ, ài….
Cuối cùng, Sở Vân bất đắc dĩ thở dài một tiếng, giã từ sự nghiệp khi đang trên đỉnh vinh quang, dứt khoát thu tay lại.
Đây chính là rèn luyện hàng ngày của Tham U Khách nhất lưu.
Rất nhiều người đều sẽ bị bảo vật trước mắt hấp dẫn tâm tình, bộc phát ra lòng tham, dẫn đến hành động lỗ mãng, không nhìn thấy nguy hiểm bên trong, dẫn đến bỏ mạng.
Sở Vân tính cách kiên nghị, tuy rằng không muốn, nhưng rất sáng suốt, thấy rõ thế cục. Hắn dứt khoát buông tay, từ bỏ một cơ hội thoạt nhìn như có thể nhưng kỳ thực là một bẫy rập cực lớn.

- Đáng tiếc không làm gì được Kiếp Yêu đại thụ này.
Sở Vân một mực thối lui ra vài dặm, hắn đứng trên một gò núi, nhìn lại khu rừng màu xanh, phát sinh một tiếng thở dài.
Gốc Kiếp Yêu đại thụ này đã bị chém thành gần chết, nếu muốn khôi phục lại trạng thái toàn thịnh, cần phải có khoảng thời gian tương đối dài. Trong khoảng thời gian này, Yêu Kiếp nhất định phủ xuống lần thứ hai. Gốc đại thụ này đã định trước kết cục diệt vong.
Yêu vật bị Yêu Kiếp đánh chết sẽ hóa thành yêu tinh thiên nhiên, có thể bị bất luận yêu vật gì hấp thu. Thế nhưng Sở Vân không có khả năng tới gần hơn một ngàn cây Điện Mang Lôi Mao Thụ.
Yêu Kiếp của Kiếp Yêu quá mức lợi hại. Thực lực hiện tại của hắn, cũng chỉ có thể quan sát từ xa. Khi Kiếp Yêu đại thụ bị hủy diệt, hắn lại thâm nhập vào rừng cây, nhưng tới nơi yêu tinh đã sớm bị cướp giật không còn.

- Chỉ có thể buông tay từ bỏ. Trạm tiếp theo là vách núi sào huyệt của Hủ Độc Bích Hổ. Sở Vân xoay người rời đi, dựa theo ký hiệu trên quyển trục địa đồ, lần thứ hai xuất phát.
Hắn chạy rất cấp bách, bởi vì ngày khu rừng vô tận đóng lại càng ngày càng gần, thời gian của hắn cũng càng lúc càng hữu hạn.
Thế nhưng đi được nửa đường, bỗng nhiên từ phương xa truyền đến tiếng nổ vang đinh tai nhức óc.
Đất rung núi chuyển, long trời lở đất! Toàn bộ núi non đều có xu thế sụp xuống, vô số điểu thú bi thương gào thét, hai luồng khí tức Kiếp Yêu cuồn cuộn sôi trào, như biển gầm vô hình, nuốt hết toàn bộ dãy núi.

- Sao lại có hai con Kiếp Yêu đang đánh nhau!
Sắc mặt Sở Vân đột nhiên trắng bệch, từ trạng thái ẩn thân dần dần hiện ra. Hồng Yêu không màu chỉ là cấp số Đại Yêu, lúc này chịu sự áp chế cao hơn, run rẩy, ý chí chiến đấu đã tan vỡ.

- Ài! Rốt cuộc vẫn không phải yêu thú mình bồi dưỡng từ nhỏ, tính cách nhát gan như vậy, thật không tiện sử dụng.
Sở Vân thở dài, động tác cũng không chậm, lập tức tìm một huyệt động chui vào.
Ầm…
Tựa hồ mấy giây sau, trên bầu trời xuất hiện hai đạo thân ảnh đang ác chiến, cả hai đều mang theo khí thế uy mãnh vô địch, xé rách không khí, hung hăng đè nén.

- Lão Lôi Mao bị lôi kiếp, thương nặng gần chết. Yêu tinh của hắn là của ta! Bích hổ thối, ngươi cút đi cho ta!
Một vị tráng hán vóc người cao gầy, mái tóc màu tím tung bay, quyền thế dương cương mãnh liệt, một công một thủ mở đại khai đại hợp, hết sức bá đạo.

- Hắc hắc, Tử thứu ngươi nói hay lắm. Ngươi đừng nằm mơ giữa ban ngày đi... Yêu tinh chắc chắn là của ta, cút về sào huyệt Tử sơn của ngươi đi.
Tên còn lại vóc người thấp bé, khuôn mặt xấu xí, da đen. Trong lúc xuất thủ, âm phong trận trận, ánh mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn thâm độc.
Hai người vừa đại chiến, vừa chửi mắng lẫn nhau, thanh thế lừng lẫy.
Nơi bọn họ đi qua, sơn xuyên đại địa trở nên vô cùng tĩnh mịch. Một lúc lâu sau, nơi Sở Vân ở mới dần dần có tiếng điểu thú, khôi phục sinh cơ.

- Hai tên Kiếp Yêu, đều hóa thành hình người chiến đấu. Nghe bọn chúng nói, lại nhìn dáng vẻ của chúng, có vẻ một tên là Hủ Độc Bích Hổ, một tên là Ma Thiên Tử Thứu. Lão Lôi Mao mà bọn chúng nói có lẽ chính là Điện Mang Lôi Mao Thụ bên kia!

Sở Vân suy tư một lát, lập tức nhận thấy được nguyên nhân hậu quả. Yêu tinh của Kiếp Yêu đại thụ mà hắn mơ ước, thật không ngờ, hai tên Kiếp Yêu khác cũng đã sớm để mắt.

- Chuyện này lại xuất hiện khả năng chuyển biến rồi!
Sở Vân phấn chấn tinh thần, thực sự nuôi lại hy vọng!
- Ta sẽ không tới chỗ Điện Mang Lôi Mao Thụ. Trước mặt Kiếp Yêu đang ở trạng thái toàn thịnh, ẩn thân của ta căn bản không có tác dụng. Nhưng nếu hai tên Kiếp Yêu đều qua bên đó, như vậy bảo vật trong sào huyệt của bọn chúng…
Chiến đấu phía bên Điện Mang Lôi Mao Thụ, đã cao đến mức Sở Vân khó có thể nhúng tay vào. Hồng Yêu không màu chỉ là cấp số Đại Yêu, trước mặt Kiếp Yêu hoàn toàn không có lực. May mà vừa rồi hai tên Kiếp Yêu chuyên chú chiến đấu, vẫn chưa chú ý tới Sở
Vân nhỏ bé phía dưới.

- Hủ Độc Bích Hổ, Ma Thiên Tử Thứu, trong tộc đàn của hai tên yêu thú này đều bảo tồn bảo vật truyền thừa!
Đây là cơ hội vô cùng hiếm có, Sở Vân không chần chờ, lập tức dựa theo địa đồ, gia tốc xuất phát.
Nói chung, trong một tộc đàn rất ít khi xuất hiện hai con Kiếp Yêu. Loại khả năng này không lớn.
Sở Vân quả thực tranh thủ kẽ hở, hắn đến vách đá của tộc đàn Hủ Độc Bích Hổ trước. Trong sơn động sâu nhất, hắn tìm được một rương bảo vật đồng đen.
Chiếc rương được đặt ở chỗ sâu nhất của sào huyệt, giống như mọc rễ, liên kết thành một thể với toàn bộ sơn động.
Sở Vân dựa theo phương pháp trên quyển trục, dán quyển trục địa đồ lên chiếc rương bảo vật, nhất thời linh quang lóe ra, một lát sau, chiếc rương kêu lên một tiếng, nứt ra một cái khe.
Sở Vân nhẹ nhàng mở rương ra, trong chiếc rương to như vậy, chỉ đặt một lọ đan dược, một miếng ngọc giản.

- Chẳng lẽ là Thanh Đà đan?
Sở Vân cầm lên nhìn kỹ, vừa thất vọng lại trở nên vui mừng. Cái này không phải Thanh Đà đan, mà là Hóa Nhiên Tạo Hóa đan!
Đây là một trong bốn loại đan dược tuyệt thế chỉ có Tinh Châu mới có, có thể toàn diện đề thăng thể chất, hồn phách và linh quang của ngự yêu sư.
Giữa bình đan, là ba viên Hoán Nhiên Tạo Hóa đan. Trong miếng ngọc giản là phương pháp luyện đơn của Hóa Nhiên Tạo Hóa đan.
Cái này có ý nghĩa, chỉ cần tài liệu luyện đan đầy đủ, trong tay Sở Vân sẽ có Hóa Nhiên Tạo Hóa đan cuồn cuộn không ngừng.
Giá trị của phương pháp luyện đan không thể nào đánh giá!
Nhận thức được điểm này, hai tay Sở Vân bất giác cũng run lên nhè nhẹ.
Hắn rất nhanh thu thập tốt tâm tình, bắt đầu rút lui. May là trong sơn động này, khắp nơi đều tràn ngập khí tức Kiếp Yêu, điều này mang đến tiện lợi cực lớn cho hành động của Sở Vân.
Sau nửa canh giờ, hắn rời khỏi sào huyệt bích hổ, chạy tới Tử sơn của tộc đàn Ma Thiên Tử Thứu.
Trong tổ chim cao nhất của Tử sơn, hắn tìm được rồi chiếc rương bảo vật thứ ba.
Trong tổ chim tràn ngập khí tức Kiếp Yêu, dẫn đến không có một con tử thứu nào dám quanh quẩn ở chỗ này.

- Thanh Đà đan!
Sở Vân mở chiếc rương ra nhìn, rốt cục phát hiện ra thứ mình muốn tìm.
- Đúng là tốn bao công phu không tìm được, vô tình lại tìm ra!

Hắn kích động thu thập ngọc giản ghi chép phương pháp luyện đan và một lọ đan dược, phòng ngừa tử thứu Kiếp Yêu trở về, lập tức rút lui.
Lúc này, hắn không chạy tới tộc đàn khác nữa, mà tìm kiếm một nơi tương đối an toàn, bắt đầu nuốt đan dược.
Hóa Nhiên Tạo Hóa đan vừa vào miệng liền hóa, Sở Vân lập tức cảm thấy một luồng ngọc dịch thanh lương, từ khoang miệng mạnh mẽ chảy xuống, nhập vào yết hầu, qua tràng đạo, ngấm vào lục phủ ngũ tạng.
Rất nhanh, một luồng khí tức cực kỳ nhẹ nhàng khoan khoái, từ sâu trong thân thể chợt bạo phá, quét sạch toàn bộ tinh thần của Sở Vân.
Trong nháy mắt, Sở Vân lâng lâng, giống như đang du đãng trên mây xanh, lại giống như nhảy xuống thác nước mát mẻ trong tiết hè oi bức.
Ầm!
Bỗng nhiên một tiếng nổ vang lên, khiến hắn giật mình tỉnh giấc từ trong cảm giác tuyệt vời. Hắn mở hai mắt, bên trong sơn động tối đen đột nhiên sáng ngời, ánh mắt giống như thiểm điện, có thể làm phòng tối phát sáng.

- Tại sao lại là ban đêm!
Sở Vân vừa nhìn sắc trời, kinh ngạc phát hiện lúc này đã trôi qua mấy canh giờ. Hắn rõ ràng nhớ rõ khi nuốt phục đan dược mới là sau giờ ngọ sáng tỏ, bầu trời không một đám mây.
Bây giờ mở mắt ra đã là đêm khuya tối đen, bầu trời đầy sao tranh nhau phát sáng.

- Tạo hóa! Tạo hóa!
Hắn lập tức đứng dậy, không nhịn được thì thào trong miệng. Hắn phát hiện bản thân mình đã thay đổi.
Sở Vân đứng trong sơn động u tối bí mật, kinh ngạc phát hiện tất cả cảnh tượng trước mắt giống như ban ngày, có thể nhìn thấy rất rõ ràng.
Hắn ngưng thần, trong đôi mắt nhất thời xoay chuyển đủ màu. Trong không khí lần lượt hiện ra sáu loại nguyên khí kim mộc thủy hỏa thổ phong, vô cùng rực rỡ.

- Ngay cả lục hành nhãn của ta cũng khởi động rồi, như vậy sẽ càng dễ dàng hơn.
Sở Vân xoa hai tay, có thể cảm thấy rõ ràng trong thân thể cất dấu một luồng sức mạnh rục rịch muốn trỗi dậy. Trước đây chuyện này chưa từng xảy ra.
Ngay sau đó, hắn còn phát giác thính giác, khứu giác, vị giác của mình cũng được đề thăng rõ rệt.
Suy nghĩ chuyển hoán biến đổi càng thêm linh động. Tinh thần dồi dào, thế giới như phảng phất gần gũi hơn với mình.

- Đúng rồi!
Sở Vân nghĩ đến trọng điểm then chốt, liền ngồi xếp bằng xuống, rơi vào suy nghĩ trầm tư. Sau một lát, hắn mở hai mắt, lộ ra sắc mặt vô cùng vui mừng:
- Được rồi! Hồn phách, linh quang của ta đều đạt được đề thăng rõ rệt. Hiện giờ muốn thu phục hai con Linh Yêu kia cũng không thành vấn đề! Hóa Nhiên Tạo Hóa đan quả thật là tạo hóa đoạt thiên, khiến bản thân như đổi mới hoàn toàn!

Đây là đan dược thần kỳ có thể đề thăng tư chất bản thân. Tư chất mạnh mẽ của Sở Vân, trên nền tảng rất tốt ban đầu lại đề cao hơn một bậc.

- Nhưng như vậy vẫn chưa đủ!
Sở Vân suy nghĩ một chút, lại ngồi xuống lần nữa, dứt khoát nuốt luôn hai viên Hóa Nhiên Tạo Hóa đan còn lại vào miệng. Nguồn: https://trumtruyen.vn
Do nguyên nhân dược tính chồng lên, mỗi một lần dược hiệu, đều từ từ giảm dần.
Thế nhưng linh quang đề thăng của Sở Vân vẫn vô cùng khả quan như trước. Đến cuối cùng, linh quang của hắn đã đủ để chống đỡ bốn con Linh Yêu, cộng thêm một con Đại Yêu.

- Nếu không có Hóa Nhiên Tạo Hóa đan, với tư chất của ta, nhất định phải đợi đến khi hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, tài năng trong cơ thể mới trưởng thành thêm một bước. Thế nhưng hiện giờ, ta chỉ mới mười lăm tuổi, cũng đã đạt được trình độ này!
Sở Vân nắm chặt song quyền, lần này cuối cùng cũng đã giải quyết được tai hoạ ngầm linh quang không đủ. Con đường phía trước vô cùng bằng phẳng, tươi sáng.
Tiếp theo chính là Thanh Đà đan.
Thanh Đà đan là đan dược thượng đẳng, là đan dược bồi dưỡng nổi tiếng lừng lẫy trong lịch sử Tinh Châu. Dùng một viên, có thể chống đỡ thời gian một tháng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.