Chí Tôn

Chương 393: Ánh mắt của sắc lang (thượng)





Hồi tỉnh lại trong nỗi khiếp sợ, sĩ khí của các du hiệp đã hoàn toàn đóng băng. Loại công kích này của Sở Vân không chỉ đơn thuần là công kích lực lượng, mà còn có thể chấn động nhân tâm.

- Thiên Sát bang, rút lui!

Nhìn thấy tình thế không ổn, Âm Lão hét lớn một tiếng, không chút do dự xoay người bỏ chạy.
Đối mặt với công kích như vậy, hắn cũng không hề tự tin. Truyền thừa của Vạn Thú Vương làm sao quan trọng bằng tính mạng của mình? Hắn là kẻ già đời trong du hiệp giới, đương nhiên càng hiểu đạo lý này.

- Còn muốn chạy?

Hoa Mai cười nhạt, rút Tử Vi Trâm, ném lên không trung.
Cây Tử Vi Trâm này, vốn là thuộc tính vũ vô cùng hiếm thấy, có tư chất học tập đạo pháp không gian. Lại phối hợp với đạo pháp không gian và Lục Thần phong cấm thuật, quả thực hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh, kẻ khác khó lòng phòng bị. Nguồn truyện: Truyện FULL
Âm Lão vẫn cảnh giác phía bên Sở Vân, bất ngờ Hoa Mai lại thi triển thủ đoạn. Hắn vốn đang bay giữa bầu trời, bị cây trâm bắn trúng, nhất thời linh quang bị phong ấn, mất đi liên hệ với tất cả yêu vật của mình, nhất thời kêu lên một tiếng, rơi đập xuống đất.

- Xem thương!

Hoa Mai đuổi tới, đâm thương, lập tức đâm xuyên trái tim của Âm Lão.

- Âm Lão!

Có kẻ rống giận kêu lên.

- Chạy, chạy đi!

Có thêm nhiều người kinh hoàng kêu to.
Hơn một nghìn du hiệp vốn vây công Yên Chi Môn, đầu tiên bị Kinh Khủng Liêm Đao Thảo giết chết một bộ phận, lại bị Đạo Pháp Hồng Lưu của Sở Vân quét đi một phần, sau đó lại bị Yên Chi Môn liều chết đột phá vòng vây, lúc này giữa sân chỉ còn lại chưa đến năm trăm người.
Tất cả đều bị dọa vỡ gan, gấp như chó nhà có tang, vội vàng chạy trốn khắp nơi.

- Chạy đi đâu?

- Không phải muốn cướp bảo vật của chúng ta sao? Nạp mạng đi!

Chúng nữ Yên Chi Môn đều là loại người sống trên miệng đao thời gian dài, sớm đã được giang hồ rèn luyện hàng ngày, không buông tha cơ hội tốt giết địch này.
Các nàng phân tán ra, tiến hành truy sát, giết địch vô số, thu hoạch càng dày.

- Sau trận chiến này, thực lực chỉnh thể của quý môn lại tăng thêm một cấp. Ta xin chúc mừng Hoa môn chủ trước.

Sở Vân lúc này đã thu tay, thấy Hoa Mai đi tới, hắn đứng thẳng người, mỉm cười nói.
Chiến đấu, cho tới bây giờ đều là phiêu lưu tối cao, phương thức tu hành nhiều nhất là thu hoạch. Giống như chiến đấu lần này của Sở Vân, thu hoạch đông đảo yêu tinh, đủ để yêu vật trong tay hắn đề thăng ti vi lên một đẳng cấp mới.

- Yêu tinh có nhiều, không lợi dụng được cũng không có tác dụng.

Hoa Mai vừa thưởng thức Cửu U Tác trong tay, vừa ước ao nhìn sáu con Linh Yêu bên người Sở Vân cười nói:

- Chỉ là thu hoạch lần này, thật sự phong phú không gì sánh được. Chỉ cần tiêu hóa một thời gian, lại chiêu binh mãi mã, ngày trở thành thế lực nhất lưu sẽ không còn xa.

- Ha ha a...

Sở Vân cười ha ha. Hắn biết ý tứ hàm súc trong lời nói của Hoa Mai, lập tức nói:

- Thực không dám giấu diếm, lần này ta chiếm được phương thức luyện đan của Hoán Nhiên Tạo Hóa đan. Có Hoán Nhiên Tạo Hóa đan, là có thể khiến tố chất của ngự yêu sư đề cao một tầng, hấp thu yêu tinh, đề thăng tu vi của yêu thú, cũng không chịu gánh nặng linh quang.

Ánh mắt Hoa Mai nhất thời sáng ngời, nhìn Sở Vân vừa mừng vừa sợ:

- Sở Thiếu đảo chủ, xem ra ngươi thật tâm muốn hợp tác với chúng ta rồi. Có phương thức luyện đan của Hoán Nhiên Tạo Hóa đan, Yên Chi Môn chúng ta và Thư gia đảo quật khởi đã chỉ là vấn đề thời gian.

- Hắc hắc hắc... Ta không nghe lầm chứ? Hoán Nhiên Tạo Hóa đan! Tốt, tốt, thật không ngờ các ngươi quả thực đạt được truyền thừa của Vạn Thú Vương! Thực sự là gặp may mắn! Tiểu Bá Vương, giao phương thức luyện đan cho ta, đổi lấy tính mạng của Phi Yến cô nương, ngươi thấy thế nào?

Đúng lúc này, thanh âm của Bắc Quang Quang bỗng nhiên truyền tới.

- Phi Yến cẩn thận!

Khi Dịch Yên nhắc nhở thì đã quá muộn.
Một bàn tay màu hồng bỗng nhiên từ dưới đất hiện ra, túm chặt lấy Tiểu Phi Yến chưa kịp phòng thủ!

- Bắc Quang Quang!

- Phi Yến!

Trong lúc nhất thời, tiếng kinh hô nổi lên bốn phía.
Thực lực của Bắc Quang Quang cường đại hơn Thụy Mộng tôn giả và Âm Lão. Hắn hành động bất ngờ, đột nhiên từ dưới đất chui lên, hòng qua mắt tất cả mọi người.

- Buông ta ra!

Tiểu Phi Yến ra sức giãy dụa, thế nhưng Ngũ La Lạn Hoa Yên đã hình thành một sợi xích màu hồng nhạt, trói chặt lấy nàng, khiến nàng không thể động đậy.

- Hắc hắc hắc...

Bắc Quang Quang vẫn ở trong lớp sương mù màu hồng, khiến người khác không nhìn được chân tướng thật sự. Chỉ là đôi mắt của hắn lại phát ra ánh sáng màu xanh, cho dù là Ngũ La Lạn Hoa Yên nồng nặc, cũng không lấn át được quang mang của hắn.
Đây là đôi mắt sắc lang nổi danh, chịu linh khí của Trung Sơn Lang cải tạo dẫn đến.
Đôi mắt này, có thể khiến ngự yêu sư phát hiện ra dị tính có mị lực trong chúng sinh.

- Buông Phi Yến ra!

Sắc mặt Hoa Mai ngưng trọng, nhưng ngữ khí vẫn ổn định, lúc này cũng hơi run rẩy.
Chỉ có Sở Vân mặt không đổi sắc, thân phận Tham U Khách nhất lưu khiến hắn biết được càng là tình huống nguy cấp thì càng phải bình tĩnh.

- Bắc Quang Quang, ngươi muốn truyền thừa của Vạn Thú Vương? Không sợ Đạo Pháp Hồng Lưu của ta sao?

Hắn bước ra, trực diện đối mặt với đại địch Bắc Quang Quang, khí thế ổn trọng, xứng đáng là thủ lĩnh dẫn đầu.

- Đạo Pháp Hồng Lưu, hắc hắc, ta phải thừa nhận chiêu này của ngươi, thật sự cường đại, thuần túy lấy lực áp người, điên cuồng oanh tạc. Cho dù là ta, cũng phải nhượng bộ lui binh. Nhưng ngươi có thể phát ra mấy lần công kích như vậy?

Bắc Quang Quang không kìm được cười lạnh nói:

- Loại công kích này của ngươi, nói khó nghe một chút, chính là một hơi nát vụn! Nếu không phải ngươi có Thiên Hồ, trời sinh có bản năng điều khiển nguyên khí, có thể điều chỉnh trình tự đạo pháp trước sau, thì làm sao có thể phát ra công kích như vậy?

Trong lời nói của Bắc Quang Quang, ý tứ muốn nói ngự yêu sư bình thường, muốn phát sinh Đạo Pháp Hồng Lưu, cũng không có khả năng. Chỉ có loại yêu thú tuyệt phẩm như Thiên Hồ tọa trấn, có chín loại thuộc tính, trời sinh có thể điều hành nguyên khí, an bài trình tự công kích đạo pháp thì mới có thể hoàn thành công kích kinh diễm như vậy.
Nếu không có Thiên Hồ, các loại đạo pháp lộn xộn, va chạm lẫn nhau, còn chưa công kích đến địch nhân, đã hỗn loạn biến mất.
Nhưng công kích như vậy đối với Thiên Hồ mà nói, cũng gánh vác gánh nặng không nhỏ. Đạo pháp càng nhiều, uy lực càng mạnh, càng có tổn hao lớn hơn với tinh thần.
Sở Vân cũng biết điểm này. Đạo Pháp Hồng Lưu như vậy, với khả năng của Thiên Hồ, cũng chỉ có thể liên tục thả ra hai lần. Trong vòng một ngày, không thể vượt qua ba lần. Truyện Khoa Huyễn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.