Chí Tôn

Chương 57: Phong Hỏa Yên Lang, lão tướng hào hùng (hạ)!






Hai khắc sau, bến tàu Hàm Diêm Ngư Thôn.

- Chiến thuyền cỡ lớn đã bị Thư phu nhân tịch biên rồi, chỉ còn thể gom được 8 chiếc thuyền nhẹ, lão binh triệu tập được 49 người.

Khuôn mặt Vũ Đại Đầu trầm trọng, báo cáo.
Thuyền nhẹ là một loại chiến thuyền cỡ nhỏ. Trên thuyền có tất cả 6 mái chèo, có trang bị trống trận cùng tinh kỳ. Chủ yếu là đi kèm thuyền lâu loại lớn, sử dụng trong việc đột kích. Mà binh lực cũng chỉ có 142 người, trong đó chiến lực cấp Tiểu Yêu chỉ có bốn người Vũ Đại Đầu, Lão Ngư Vương, Kiều Lão Hầu Tử, Sở Vân. Trong đó thực lực mạnh nhất chính là Võ Đạo Giải tu vi 56 năm của Vũ Đại Đầu.
Có thể nói là thiếu cả binh lẫn tướng.
Mà hải tặc Tàn Lang lại có thể chèn ép cả quân chủ lực của Thư gia đảo. Phỏng đoán sơ bộ, ít nhất binh lực cũng có hơn 1000, chiến thuyền hơn 10 chiếc. Chiến lực cấp Tiểu Yêu hơn 100 người, chiếc lực cấp Đại Yêu 2 người Tàn Lang cùng Bạch Bái.
Sự chênh lệch giữa hai bên khiến cho người ta cảm thấy tuyệt vọng. Sở Vân mặt lạnh như băng, lập tức mở miệng.

- Toàn quân nghe lệnh, mỗi người lấy 5 cây Bích Lạc Hải Đái, buộc tại tứ chi cùng trước trán. Lấy hai quả Chuông Đồng giắt ở bên hông, cầm theo một vò liệt tửu, tiến lên chiến thuyền!

Chỉ trong chốc lát, phân phát đã hoàn tất, 8 chiếc thuyền nhẹ đều chờ lệnh xuất phát. Truyện Sắc Hiệp
Sở Vân đứng thẳng trên mũi tàu, nhìn về phía địa đàn, chắc hắn lần khảo hạch thứ 3 vẫn còn đang tiếp tục rồi. Hắn mỉm cười không hề hối hận, ngửa đầu thở dài một tiếng, trầm ngâm nói.

- 23 năm luân hồi, so với Thiên Địa, ta bất quá chỉ là một hạt bụi. Nhìn thế sự, sinh tử quan đầu, tất cả đều như mộng ảo. Một đời này, há lại vì tham sống sợ chết mà hối hận cả đời?

Sau đó hét lớn một tiếng.

- Toàn quân xuất kích!

Ba khắc sau, trận hải chiến trên biển.
Ngao…
Tiếng sói tru vang vọng khắp trời đất, bao phủ toàn bộ chiến trường. Lang yên cuồn cuộn, che phủ toàn bộ càn khôn.
Bầu trời vốn đã mây đen cuồn cuộn, lúc này lại càng thêm tối. Khói đặc đen sẫm che phủ khắp bầu trời, mặt biển, chợt ngưng tụ thành một đầu sói cực lớn, hai mắt màu huyền hồng, gào thét, phóng tới đội thuyền Thư gia đảo.
Đám khói đen lập tức bao phủ mười mấy vị thủy thủ.
Tiếng kêu thê lương thảm thiết lập tức truyền ra, khi sương khói màu đen tản đi chỉ lưu lại trên boong thuyền mấy chục đống tro tàn.
Phong Hỏa Lang Yên!
Đầu yêu thú này không có thân thể bằng huyết phục mà chỉ là một đám khói đen dày đặc. Nhiệt lượng ẩn chứa bên trong đó,có thể lập tức biến con người ta thành một đống tro tàn. Thư Thiên Hào giận dữ, huy vũ đại đao trong tay, thu hoạch vô số tính mạng, quát lớn một tiếng.

- Tàn Lang, có gan thì cùng ta chiến một trận.

- Vốn định lưu lại ngươi sau cùng, từ từ tra tấn. Bất quá nếu ngươi đã muốn chết nhanh như vậy, ta sẽ thành toàn cho ngươi!

Tàn Lang cuồng tiếu, khẽ vẫy tay, chiếc đầu sói bằng khói đen cực lớn từ phía chân trời hạ xuống dưới chân của hắn.

- Ta chém giết cùng Thư Thiên Hào, Bạch Bái ngươi chủ trì đại cục, nghiêm phòng có người cứu viện! Nếu Thư Thiên Hào được người cứu, sau khi ta trở về sẽ lấy ngươi khai đao.

Sương mù cuộn cuộn, từ từ bao phủ thân thể của Tàn Lang kéo hắn bay lên.
Bạch Bái cười âm hiểm, trong mắt tinh mang bùng lên.

- Yên tâm. Ta đã dùng Tỳ Sương Bái, tạo thành màn khói độc bao phủ toàn bộ chiến trường. Kẻ nào tới cứu viện đều sẽ phải chết.

- Hừ! Tốt nhất là như thế! Cũng chỉ tại ngươi tham lam, đánh rắn động cỏ, khiến ta không thể không sớm hành động. Tốt nhất ngươi đừng nên phạm thêm sai lầm nào nữa, kiên nhẫn của Tàn Lang ta rất có hạn.

Lưu lại những lời này, Tàn Lang được đám yên kéo bay thẳng lên trời.
Răng rắc!
Đột nhiên một đạo sấm sét từ trên trời bổ xuống, ngay sau đó cuồng phong tán loạn, từng hạt mưa lớn như hạt đậu lộp độp rơi xuống.

- Hả?

Tàn Lang biến sắc, nếu để cho trận mưa này đổ xuống, tất sẽ dẫn đến chiến trường hỗn loạn. Đến lúc đó, chỉ sợ sẽ để cho Thư Thiên Hào thừa cơ chạy trốn.

- Trời muốn đổ mưa, lão tử ta không đồng ý! Phong Hỏa Lang Yên, che phủ bầu trời lại cho lão tử!

Ra lệnh một tiếng, hắc vụ nhanh chóng khuếch trương, đậm đặc gấp trăm lần. Trên không trung hóa thành một chiếc đày nồi đen kịt, úp xuống toàn bộ chiến trường.

- Thư Thiên Hào, đến lúc ta phải lấy mạng ngươi rồi!

Tàn Lang đạp trên yên hỏa, hạ xuống trước mặt Thư Thiên Hào

- Ha ha! Diệu, quá diệu!

Bạch Bái nghe được bên tai truyền đến tiếng mưa dông, vui mừng cười lớn.

- Ha ha, trời nổi bão như thế này, để xem là đội ngũ cứu viện nào có thể chạy đến? Xem ra là ta quá lo lắng rồi. Thư Thiên Hào, ngươi quá xui xẻo, lần này cho dù là lão thiên cũng không cứu được ngươi!

Hai canh giờ sau, trên biển!
Cuồng phong gào thét, sấm sét đùng đùng. Sóng dữ ngập trời, mưa to như trút nước. Trong tầm mắt là một mảnh mờ ảo, chìm trong bóng tối, thuyền nhẹ dập dềnh theo từng cơn sóng dữ, mỗi giây mỗi phút đều có thể bị sóng đánh tan, rơi vào kết cục thuyền vỡ nhân vong.

- Cấp báo, thuyền nhẹ của Vũ Tướng quân đã mất tích!

Tin dữ đột nhiên truyền đến, có thuyền nhẹ lạc đường rồi. Hơn nữa còn là chiến thuyền chở đội ngũ có chiến lực mạnh nhất. Sở Vân lau nước mưa ở trên mặt, miễn cưỡng mở mắt, ngữ khí như chém đinh chặt sặt.

- Mặc kệ hắn! Toàn quân tiếp tục tiến lên!

Binh quý thần tốc, hơn nữa trong hoàn cảnh này, ai có thể khẳng định được chiếc chiến thuyền đó không bị sóng dữ đánh vỡ, thuyền viên rơi xuống biển hết rồi hay không?
Không thể quản được, mà cũng không cần quản đến.
Không bao lâu sau, Lão Ngư Vương tiến lên, trầm ngâm nói

- Sóng gió càng lúc càng lớn, nếu còn tiếp tục như vậy, cho dù là đuổi tới chiến trường, binh tướng mệt mỏi cũng khó có thể chiến đấu nổi. Không bằng tạm hoãn hành quân...

- Tuyệt đối không thể, nhất cổ tác khí, nhị nhi suy, tam nhi kiệt (*). Mở hết tốc lực tiến về phía trước.

(*) Trống trận đánh tiếng đầu sĩ khí hăng hái, đánh tiếng thứ hai sĩ khí suy giảm, đánh tiếng thứ 3 sĩ khí cạn kiệt.
Lão Ngư Vương cúi đầu lui xuống.

- Nửa khắc sau, chợt có người hô lớn:

- Gió đổi chiều!

Hướng gió đột nhiên chuyển biến, vốn đang đi ngược gió lúc này lại biến thành thuận gió. Tốc độ của bảy chiếc thuyền nhẹ lập tức tăng vọt, sĩ khí thuyền viên đại chấn.
Hai canh giờ một khắc sau, chiến trường trên biển.
Yên vụ màu đen bao phủ cả một vùng biển, ngăn cách mưa gió, sấm chớp. Trên chiến trường, khói lửa khắp bốn phía, tiếng hô giết rung trời. Mấy chục chiếc chiến hạm, quy vào cùng một chỗ, tiến hành một trận đại hỗn chiến.

- Thư Thiên Hào, ngươi già rồi. Ngay cả tay cầm đao cũng không vững, Chư Tinh Mãnh Hổ ngày xưa bây giờ đã thực sự biến thành một con mèo bệnh rồi sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.