- Ha ha ha.
Bỗng nhiên Tửu Hào Vương cười ra tiếng, sắc mặt hiện ra vẻ vui sướng:
- Vương giả đỉnh phong, nếu tiến thêm một bước, tấn chức thành Đế vẫn là bí mật thật lớn. Ta vốn còn đang ưu sầu, tìm không thấy phương hướng tu luyện. Sở Vân những lời này của ngươi, cũng như đèn sáng chỉ đường cho ta! Có lẽ phương hướng tu luyện kế tiếp, hẳn là bắt tay vào lưới pháp tắc Tinh Châu.
Hắn tiếp theo vỗ vỗ bả vai, Sở Vân nói:
- Nghe nói ngươi gặp được phiền phức. Ta còn biết một vài chuyện của Lục Kình Vương. Tuy rằng hắn họ Thiết, nhưng trước đây là phản đồ gia tộc từng bị Thiết Gia
trục xuất. Hiện nay hắn lôi chuyện cũ ra, thuần túy là muốn gây chuyện với Thư Gia các ngươi. Mặc dù hắn có một con Lục Kình trong tay, hàng năm tung hoành trong đại dương mênh mông, nhưng làm sao có thể nắm giữ cơ nghiệp khổng lồ như Chư Tinh Quần Đảo tới ổn định thong dong?
- Người này, vừa thấy có vẻ khoan hồng độ lượng, thật ra lãnh khốc vô tình, trừng mắt tất báo. Mọi việc chỉ cần vui vẻ có thể kéo đại kỳ, coi thường đạo nghĩa. Ta sớm nhìn hắn không thuận mắt. Ha ha, hắn tới rất khéo, đúng lúc làm đối tượng để ta thí nghiệm đạo
pháp thần thông.
- Tửu Hào Vương tiền bối...
Sở Vân thì thào, trong lòng cảm thấy cảm động. Hắn đang lo không biết nên mở miệng như thế nào, cũng không ngờ Tửu Hào Vương chủ động ôm đồm lấy chuyện này. Tửu Hào Vương nói nhẹ nhàng khéo léo. Nhưng Sở Vân lại biết hắn và Lục Kình Vương không hề có thù oán gì, rõ ràng chính là chiếu cố đến mình, muốn giúp mình.
Tửu Hào Vương lơ đãng khoát tay:
- Sở Vân tiểu tử, ngươi không cần phải nói nhiều. Ta có thể tấn chức đến Vương giả đỉnh phong, vẫn một phần nhờ vào đan phương Vạn Tái Thanh Mộc Tửu của ngươi. Quan trọng nhất, ngươi rất hợp với ý ta. Chỉ đơn giản như vậy thôi.
- Lúc trước ở thế giới Long Môn tầng thứ bảy, ngươi cứu ta một mạng. Trong lần khai quốc đại điển, ta nhất định sẽ trình diện, trả lại ân tình của ngươi.
Ở bên cạnh, Nhị Lang Thiên Quân cũng nói xong. Sắc mặt hắn lãnh khốc, tư thế "mặc dù ngươi không đáp ứng, ta cũng phải đi, ngươi không ngăn được ta".
Tuy rằng Nhị Lang Thiên Quân vẫn là danh hiệu Quân Cấp, nhưng cũng đã có tu vi Hầu cấp sơ giai. Hơn nữa Tửu Hào Vương có chiến lực Vương cấp đỉnh phong hùng hậu, hai người đều là viện trợ tuyệt đối mạnh mẽ. Nghe hai người nói xong, cho tới nay cảm giác áp lực trong lòng Sở Vân, nhất thời biến mất hơn phân nửa.
- Nhị vị có điều không biết, chuyện này còn phức tạp hơn nhiều so với vẻ bên ngoài.
Không chỉ có Lục Kình Vương. Ta hoài nghi còn có thế lực khác...
Sở Vân đem chuyện của Thụy Lão Nhân và người thần bí kể lại cho Tửu Hào Vương và Nhị Lang Thiên Quân biết. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://trumtruyen.vn
- Toán sư Hầu cấp, thật sự là phiền phức. Tuy nhiên, binh đến thì cản, nước tới đắp đất, cuối cùng vẫn phải chém giết đao thật thương thật.
Nhị Lang Thiên Quân nói.
- Ha ha ha, Thư Gia các ngươi nhất thống Chư Tinh Quần Đảo, hoàn thành là công lao và thành tích trước nay chưa từng có. Một khi lập quốc thành công, thay đổi toàn bộ bố cục Tinh Châu. Chắc chắn sẽ dẫn tới thế lực khác ra tay. Có thể mời được Vạn Độc Vương thì quả không còn gì tốt hơn. Đồng thời, ta cũng đề nghị ngươi tham gia đại hội Thư Viện lần này.
Tửu Hào Vương đưa ra một đề nghị.
- Đại hội Thư Viện?
Sở Vân nghe xong, ghi tạc trong lòng. Tuy rằng bề ngoài Tửu Hào Vương có vẻ tục tằng, nhưng nhìn người không thể nhìn tướng mạo, có được linh quang Vương cấp, trí tuệ cao thâm hơn nhiều so với Sở Vân. Lời hắn nói ra, nhất định có đạo lý.
- Không sai. Thượng cổ Tam Hoàng, Nhân Hoàng thống nhất thiên hạ, thành lập quốc gia. Dấu chân Du Hoàng trải rộng Tinh Châu, chính là người sáng lập ra du hiệp. Thư Hoàng thành lập Thư Viện, giáo hóa thiên hạ. Chính là cống hiến rất vĩ đại đối với nhân tộc chúng ta. Hiện nay tuy rằng tất cả Tam Hoàng đều đã mất, nhưng truyền thừa do bọn họ lưu lại, chính là lực lượng tam đại chúa tể Tinh Châu.
Tửu Hào Vương nhẹ nhàng nói tới.
Nhân Hoàng là người đầu tiên đưa ra khái niệm quốc gia, trở thành người đầu tiên thống nhất Tinh Châu. Mười lăm quốc đảo trong Tinh Châu chính là dấu vết do hắn lưu lại.
Du Hoàng chính là người sáng lập ra du hiệp. Hiện nay liên minh du hiệp, từ thế lực siêu nhất lưu, thế lực nhất lưu, thế lực nhị lưu, thế lực tam lưu, trải rộng các địa
phương trong Tinh Châu. Bóng dáng du hiệp, trải rộng các góc Tinh Châu, trở thành biểu tượng cho sự tự do, dũng khí, mạo hiểm, lãng mạn vân vân.
Mà Thư Hoàng, thì thành lập Thư Viện, thống nhất văn tự, nghiên cứu đạo pháp, chế luyện yêu binh, đan dược vân vân, giáo hóa khắp nơi. Hiện nay trong Tinh Châu, hầu như mỗi một địa vực, đều có một Thư Viện tồn tại. Chính là cái nôi tri thức.
Tửu Hào Vương lại nói tiếp:
- Đại hội Liên minh Thư Viện, sắp được tổ chức. Thế lực khắp nơi đều tập hợp đông đủ. Có thể hợp tung liên hoành, liên minh liên kết rộng khắp. Đồng thời nhân cơ hội này, xem xét thái độ của thế lực khắp nơi, bắt được kẻ địch tiềm tàng cũng tốt. Quan trọng nhất chính là, trong đại hội, Thế giới thần tàng sẽ mở ra. Trong đó có Yêu thực Tiên Thiên Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng Long Vương, chính là cơ thể mẹ của tất cả Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng trong Tinh Châu. Người xuất sắc trong đại hội Thư Viện, sẽ nhận được cơ hội tự mình hỏi Yêu thực Tiên Thiên này.
- Thật sự là như vậy sao.
Trong lòng Sở Vân hơi chấn động, Tửu Hào Vương nói tới đây, hắn cũng đã biết được ngụ ý.
Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng Long Vương, chính là Yêu thực cấp số Tiên Thiên nghìn vạn năm, một trong yêu vật chủ lực của Thư Hoàng ngày xưa.
Hiện tại, trong các Thư viện lớn nhỏ ở Tinh Châu đều có một gốc cây Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng. Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng có thể tiếp thu được những lời đồn đại
xung quanh, cung cấp mạng lưới tình báo. Lúc trước khi Sở Vân ở Thiên Ca Thư Viện, từng nhiều lần ở đỉnh núi xem tin tức trên Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng.
Phần lớn Yêu thực, chỉ cần tổn hại một phần tu vi của bản thể, tốn một vài cái giá lớn, cũng có thể bồi dưỡng ra cành lá. Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng tầm thường, cũng chẳng qua chỉ là một phần cành của Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng Long Vương được tách ra mà thôi.
Nghe nói Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng Long Vương không phải nhỏ, không thể tưởng tượng được sự huyền diệu của nó. Bình thường rễ cây Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng, chôn trong lòng đất. Nhưng rễ cây của nó, lại sát nhập vào hư không, liên quan đến lưới pháp tắc Tinh Châu.
Cũng bởi vậy, cách nó thu hoạch tin tức không phải tin tức đã xảy ra, mà là bản chất của thế giới Tinh Châu. Tới một mức độ nào đó, nó liền đại biểu cho chân lý.