Hai mắt Ngô Hiểu Thần lập lòe ánh xanh, Mạc Đồng gẩy cằm hắn: "Đi nào."
Kết quả Ngô Hiểu Thần không vào khách sạn, cũng không được lên giường ngủ cùng gái xinh mà lại bị đạp lên cổ, hắn nằm dưới đôi giày cao gót của Mạc Đồng ở một góc phố không có camera giám sát.
"Đẹp không?" Mạc Đồng ngậm điếu thuốc nhìn Ngô Hiểu Thần, gã đang dán mắt nhìn vào phần dưới váy y. Ngô Hiểu Thần nuốt nước bọt ừng ực, Mạc Đồng mang cao gót giẫm đạp càng làm hắn thêm hưng phấn.
Gương mặt Mạc Đồng lạnh như băng, y ngồi xuống tát vào mặt Ngô Hiểu Thần: "Nhìn đã chưa?"
Ngô Hiểu Thần lắc đầu, cảm giác hưng phấn dâng trào khiến hắn như muốn ngất đi. Hắn giơ tay định vén váy Mạc Đồng lên, y đạp mạnh hơn, Ngô Hiểu Thần hét to, thân dưới cương cứng. Cả người hắn run lẩy bẩy, bắt đầu mê sảng nói nhăng nói cuội.
Bộ dạng ấy khiến Mạc Đồng thấy kinh tởm, y đạp Ngô Hiểu Thần thêm phát nữa.
Tuyệt đối không thể để Lý Thư Hàng sống cùng gã này.
"Nhóc dọn đến ở cùng tôi đi." Mạc Đồng vừa ăn mì do Lý Thư Hàng nấu vừa ra lệnh.
"Dạ?" Cún con lo ngại, "Không ổn đâu chị."
Mạc Đồng ngẩng đầu, ánh mắt có phần hơi rét lạnh bỗng nhu hòa hẳn đi khi trông thấy gương mặt Lý Thư Hàng, y đành bảo: "Nghe lời chị."
Cún con lập tức vâng lời dọn đến ở cùng chị đẹp. Nhà y có hai phòng ngủ, điều vui nhất là mỗi ngày cún con đều có thể nhìn thấy chị đẹp.
Tối nay Lý Thư Hàng tham gia tiệc liên hoan, cậu uống cũng kha khá nên nằm gục trên bàn. Có một nữ đồng nghiệp đáng yêu tên Lý Vy thấy thế bèn lại gần hỏi: "Lát cậu về nhà bằng cách nào?"
Lý Thư Hàng lơ mơ ngồi dậy, ngẩn ra nghĩ ngợi một hồi rồi cầm điện thoại lên gọi cho Mạc Đồng. Đầu dây bên kia đáp lại, a lô một tiếng rất chi là lạnh lùng. Lý Thư Hàng bỗng muốn làm nũng: "Chị ơi chị tới đón em nhé?"
Lúc Mạc Đồng đến nơi, Lý Thư Hàng đang ôm chân ngồi bên vệ đường, vài sợi tóc đang vểnh ngược trên đầu trông đến là đáng thương. Nhác thấy bóng Mạc Đồng, hai mắt Lý Thư Hàng sáng rỡ, cậu vẫy tay gọi: "Chị ơi chị ơi!"
"Nhóc là cún con đấy hả, ngồi một cục ở đây." Mạc Đồng xoa mái tóc rối bù của cậu chàng.
"Gâu gâu ạ." Lý Thư Hàng ôm chân y dụi dụi.
Mạc Đồng dùng hết sức bình sinh với vác được cún con say rượu trở về nhà, y quăng Lý Thư Hàng lên sô pha. Thấy đối phương suýt thì trượt khỏi ghế, Mạc Đồng định đỡ cậu ngồi lên. Ai ngờ vừa mới giơ tay ra, Lý Thư Hàng đã lặng im nhìn y chằm chằm, ánh mắt bén nhọn chẳng hề có nét ngoan hiền của cún con.
Mạc Đồng bị nhìn đến mức thấy ngường ngượng, y quay người bỏ đi nhưng hai tay bỗng bị giữ chặt cả hai tay.
"Chị ơi, người chị thơm quá." Lý Thư Hàng ngửi cổ y, quệt qua quệt lại trên tóc y.
Mạc Đồng giãy dụa muốn tránh ra, bàn tay giơ lên cao những lại đáp xuống dịu dàng biết bao lên má Lý Thư Hàng. Cậu nhóc nắm tay y, quyến luyến dụi vào. Lý Thư Hàng ngẩng đầu để lộ phần cổ và yết hầu mỏng manh, cậu trưng ra vẻ mặt ngập tràn sự ỷ lại với chị đẹp của mình. Mạc Đồng bị dáng vẻ ấy mê hoặc, y cúi người hôn lên trái cổ Lý Thư Hàng.
Nhịp thở Lý Thư Hàng dần hỗn loạn, thân dưới rõ ràng có sự thay đổi. Mạc Đồng vươn tay cởi cúc quần cậu ra, y trượt người tạo thành dáng quỳ trên nền nhà rồi há miệng nuốt hạ bộ của Lý Thư Hàng.
Thân dưới được bao bọc trong khoang miệng ấm nóng, Lý Thư Hàng hít một hơi thật sâu, dịu dàng vuốt ve gương mặt Mạc Đồng. Cậu trượt hẳn khỏi ghế, quỳ thẳng người xuống nền nhà rồi ôm Mạc Đồng: "Chị đừng ngậm, dơ lắm."
"Không dơ." Mạc Đồng phản đối.
Cún con lắc đầu lia lịa, vuốt mái tóc y: "Dơ mà, chị đừng ngậm. Ngoan nào."
Lý Thư Hàng chạy vụt vào phòng tắm, một lát sau mới trở ra. Mạc Đồng đang ngồi trên sô pha, cậu chạy lại quỳ bên chân Mạc Đồng, cười bảo: "Em đánh răng rồi nè, miệng sạch lắm."
Nếu Lý Thư Hàng mà có đuôi, hẳn cái đuôi ấy đang tung tẩy dữ lắm.
Mạc Đồng hiểu ý, y cúi đầu hôn lên môi cậu nhóc. Tóc dài rủ xuống vương trên mặt Lý Thư Hàng, cậu vừa hôn vừa cười: "Ngứa quá chị ơi."
"Dạy cho nhóc một trò ảo thuật này." Hai người ngồi trên nền nhà mặt đối mặt, Mạc Đồng lấy hộp quẹt ra xoay xoay trong tay, động tác chuyên nghiệp ngầu lòi nhìn mà thích mê. Hộp quẹt xoay qua xoay lại một hồi, cuối cùng được đưa đến gần tai Lý Thư Hàng rồi hóa thành một hình trái tim. Lý Thư Hàng bật cười ôm y: "Trò này cổ lỗ sĩ lắm rồi chị ơi."
Hôm sau tỉnh lại, đầu óc Lý Thư Hàng như muốn nổ tung. Cậu mơ màng dụi vào người nằm bên cạnh rồi sực tỉnh biến hình thành cún con cà lăm, hoảng đến mức suýt thì ngã uỵch khỏi giường: "Chị... chị..."
Ký ức đêm qua ùa về, từng chuyện một Lý Thư Hàng đều nhớ rõ. Cậu đỏ bừng cả mặt, nhào tới giữ chân Mạc Đồng đang định rời khỏi giường: "Chị hôn em!"
"Nói cho đàng hoàng, là nhóc cho tôi hôn mà." Mạc Đồng cạn lời thật sự, "Dậy nhanh lên."
Cún con giở trò lưu manh bảo "Em không dậy nổi" rồi bèn ngẩng đầu hôn lên mặt Mạc Đồng, "Chị hôn em chứ bộ, không được đổi trắng thay đen chị nha." Hai chữ "chị nha" được cậu kéo thật dài ra, mắt mở to nhìn người đối diện.
Hai người sống chung với nhau nhưng lại giữ mối quan hệ rất kì lạ. Lý Thư Hàng đáng thương luôn tò tò theo đuôi Mạc Đồng, muốn y cho cậu một danh phận rõ ràng. Mạc Đồng không nhẫn tâm cự tuyệt Lý Thư Hàng, nhưng cũng không dám đón nhận tình cảm của đối phương.
Có lẽ Lý Thư Hàng thích con gái, người cậu ấy thích là chị đẹp Mạc Đồng chứ không phải là Mạc Đồng giả gái.
Để tránh bị cún còn hoài nghi, Mạc Đồng mua cả băng vệ sinh và dung dịch vệ sinh phụ nữ bỏ trong phòng tắm. Cún con ngốc nghếch thậm chí còn nhớ cả thời gian y bỏ vào, tháng nào cũng thản nhiên đặt đúng loại băng vệ sinh ấy trong phòng tắm kiến Mạc Đồng càng thêm hổ thẹn.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, công việc của Lý Thư Hàng ổn định hơn, Mạc Đồng cũng dần học được cách khống chế cảm xúc, đêm nào cũng ngủ tròn giấc.
Chỉ là dạo gần đây Mạc Đồng luôn cảm thấy có ai đó đang theo dõi mình. Ánh mắt điên dại ấy cứ dán chặt lên người y, y cảm nhận được nhưng không tìm ra được đó là ai.
Hôm nay tan làm trễ nải, Mạc Đồng ra ga tàu điện ngầm một mình. Sau lưng vang lên tiếng bước chân lộp bộp, ai đó bỗng dưng nhào tới ôm chặt y. Mạc Đồng cố giãy ra nhưng không được vì đối phương quá khỏe. Hắn ta điên cuồng vuốt ve, sờ soạng y, giọng nói đục ngầu đến đáng sợ: "Đạp anh đi mà, xin em đạp anh bằng giày cao gót đi mà."