Chiến Binh Tử Thần

Chương 10: Hai người quen nhau sao?




Buổi sáng ngày hôm sau, Trần Phong rất đúng giờ.
Gần đến mười giờ đã phóng chiếc xe máy điện nhỏ đến cổng trường Trung học phổ thông A.
Trường học được quản lý nghiêm ngặt, người ngoài không được phép vào.
Trần Phong chỉ đành gọi điện thoại cho Vương Hâm Dao trước, mới được đưa vào.
“Chú Trần, không tệ nha, chiếc áo sơ mí này cũng khá tươm tất. Không nhìn ra dáng người của chú còn đẹp như vậy, mặc quần áo cũng rất ra dáng!"
Vương Hâm Dao nhìn Trần Phong từ trên xuống dưới, dường như có chút kinh ngạc.
Người thích xem mấy anh chàng đẹp trai như cô ấy phát hiện ra, tuy rằng Trần Phong không phải kiểu đẹp trai xuất sắc, nhưng lại có gu ăn mặc rất được.
Hắn có dáng người cao thắng, chiếc áo sơ mĩ trắng có giá mấy chục đồng ở trên người hẳn lại mang đến cảm giác cao ráo, rất có gu.
Đôi mất hẹp dài kia lộ ra ý cười lưu manh ranh mãnh, nhưng nếu nhìn kỹ thì lại rất quyến rữ.
Suýt chút nữa Vương Hâm Dao đã phạm tội mê trai!
“Coi cô đang nói cái gì đi, với dáng người này của anh đây, năm đó cũng là một người mẫu trẻ tiềm năng trên sàn catwalk đó! Nếu cô đã trả tiền cho tôi, thì chính là bà chủ của tôi, con người tôi luôn rất nghiêm tức trong công việc!”
Trần Phong nói chuyện rất đứng đẳn, khả năng khoác lác nắm chặt trong lòng bàn tay!
Hần vẫn rất quan tâm đến chuyện của Vương Hâm Dao, còn lấy ra áo sơ mi trắng phải mặc cả nguyên một ngày trời ở cửa hàng ven đường mới mua được!
Ít nhất cũng phải để giáo viên trong trường cảm thấy Vương Hâm Dao có một người cậu đáng tin cậy!
Hôm nay Vương Hâm Dao mặc bộ đồng phục thể dục màu xanh trắng, buộc tóc đuôi ngựa, vẫn là hình tượng ngây thơ đáng yêu tinh nghịch như trước!
Bộ đồng phục thể dục này tuy rằng có hơi bảo thủ, nhưng vẫn không che được vóc dáng cao gầy của cô ấy.
Ở nơi học sinh qua lại thế này, rất có cảm giác. hạc giữa bầy gà.
Không những vậy, Vương Hâm Dao còn rất có cá ính, khoảng trống trên lưng của bộ đồng phục của cô ấy được bao phủ bởi đủ loại họa tiết hoạt hình.
Vừa nhìn liền biết là kiểu học sinh không an phận ở trường!
“Được rồi đừng khoác lác nữa, chúng ta đối chiếu thông tin trước đã, chú là cậu của tôi, giáo viên cũng biết chuyện cha mẹ tôi đã mất sớm, không căn phải giấu giếm, tôi nói dối là chú sống cùng tôi!"
Đôi mắt to của Vương Hâm Dao lóe lên, cô ấy thận trọng nói: “Còn một tháng nữa là nghỉ hè, tháng này tôi có thể sống tốt hay không đều phụ thuộc hết vào chú!"
Trần Phong bật cười: "Cô yên tâm đi, tôi biết phải làm thế nào, giáo viên của cô đúng là ăn no rửng mỡ, thời đại nào rồi mà còn dùng chiêu mời phụ huynh này!"
“Cũng không phải, giáo viên mời phụ huynh chính. là giáo viên tiếng Anh kiêm chủ nhiệm của tôi, tên là Trương Hân Nghiên, đúng rồi, còn là một người đẹp đó!
Nói tới đây, Vương Hâm Dao khế cười.
Trần Phong lập tức trở nên hưng phấn, chỉ lại quần áo, ngẩng cao đầu ưỡn ngực: “Mau dẫn đường đi, để cậu đi gặp cô ấy, nếu thật sự là một người đẹp, cậu sẽ trực tiếp thu phục cô ấy về làm mợ của cháu, xem sau này cô ấy còn làm khó dễ cháu nữa không!”
Vương Hâm Dao giơ ngón tay cái lên, cô ấy rất thích kiểu không biết xấu hổ một cách nghiêm túc thế này của Tiần Phong,
Đến trước cửa văn phòng, Vương Hâm Dao hơi mím môi, đứng thẳng người lên, gõ cửa nói: “Báo cáo!” “Mời vào!"
Bên trong là một văn phòng bốn người, nhưng lúc. này chỉ có một cô giáo đang cúi đầu xem giáo án, chính là giáo viên của Vương Hâm Dao - Trương Hân Nghiên!
Trương Hân Nghiên đang chăm chú xem giáo án, biết Vương Hâm Dao đến cũng không ngắng đầu lên!
“Cô Trương, đây là cậu của em, Trần Phong!"
'Vương Hâm Dao và Trần Phong đi tới trước mặt Trương Hân Nghiên, lên tiếng chào hỏi.
Lúc này Trương Hân Nghiên mới ngẩng đầu lên, lúc nhìn thấy Trần Phong, đôi mắt đẹp của cô ấy liền mở to, kêu lên: "Là anh?”
“Cô giáo Trương, thật trùng hợp, không ngờ chúng ta lại gặp mặt”
Trần Phong không nhịn được bật cười, đây không phải là người đẹp suýt chút nữa bị bắt cóc ngày hôm. qua sao?
Ánh mắt đảo qua trên người Trương Hân Nghiên, hôm nay cô gái xinh đẹp này mặc một bộ váy ôm sát cơ thể màu đỏ, đường cong trên người được tôn lên một cách hoàn hảo.
Đặc biệt là hai ngọn núi cao trước ngực, sừng sững hùng vĩ.
Ngoài ra, đôi chân dài trắng nõn kia còn được quấn trong chiếc tất màu da người, khiến máu huyết người khác sôi trào!
Học với một giáo viên thế này, đảm bảo các nam sinh trong lớp cô ấy đều phấn chấn tính thần!
Trần Phong cảm thán trong lòng, người này cũng rất tận tâm với công việc, ngày hôm qua vừa trải qua một chuyện kinh hoàng như vậy, hôm nay vẫn ăn mặc xinh đẹp đi làm!
Nhưng mà nhìn đôi mắt đẹp của cô ấy, tuy rắng rất đẹp, nhưng bọng mắt lại trũng sâu, phấn cũng không thể che được, không khó để nhận ra đêm qua cô ấy đã mất ngủ!
Vương Hâm Dao giật mình kinh ngạc: “Hai người quen nhau sao?”
Trương Hân Nghiên vội vàng ho khan để che giấu sự xấu hổ của mình: "m, có dịp gặp mặt cậu của em. một lần!”
Cô ấy hoàn toàn không muốn nhớ lại chuyện ngày hôm qua, cũng không có chút cảm kích nào đối với Trần Phong.
Không phải cô ấy ăn cháo đá bát, mà là người đàn ông chết tiệt này là một kẻ không có phong độ.
Lúc cô ấy yếu đuối nhất, chật vật nhất, căn chỗ dựa nhất, thì chỉ quan tâm đến chuyện lấy tiền, một tên khốn máu lạnh vô tình!
Nhưng nếu chỉ xét vẻ bề ngoài, hôm nay Tiần Phong mặc áo sơ mi trắng trông thuận mắt hơn so với ngày hôm qua rất nhiều, không mang lại cho cô ấy. cảm giác vừa gặp liền chán ghét nữa.
“Hâm Dao, cậu và cô giáo của cháu đã từng có một đêm cực kỳ kích thích, cảm xúc mãnh liệt!" Trần Phong nói với nụ cười xấu xa, vẻ mặt vô củng đáng, khinh, khiến người khác không khỏi suy nghĩ nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.