Tống Sính Đình xinh đẹp, làm cho bà ta hâm mộ, làm cho bà ta ghen tị oán hận.
Thường ngày chồng bà ta thích làm bậy ở ngoài, không rõ ràng với một số cô gái trẻ tuổi, vì vậy bà ta vẫn rất thù địch với cô gái trẻ xinh đẹp, nhìn thấy cô gái trẻ xinh đẹp, liền cảm thấy người ta là hồ ly tinh, là tiểu tam do một ông chủ nào đó bao nuôi.
Lúc này, bà ta cười lạnh nhìn Tống Đình Đình, âm dương quái khí nói: “Chậc chậc, cô nói con trai tôi vũ nhục trong sạch của cô?”
“Tôi chính là nghe nói trong nhà cô rất nghèo, chồng của cô là người gác cửa, hình như cô là công nhân?”
“Làm thế nào mà có thể ăn mặc đẹp như vậy, hơn nữa cũng có tiền để gửi con đến trường tiểu học Úc Kim Hương để học tập, có lẽ con trai tôi thực sự không nói sai, cô thực sự là một hồ ly tinh được bao nuôi bởi một ông chủ giàu có.”
“Cho nên, con trai tôi không nói sai, tại sao phải xin lỗi?”
Bà ta nói tới đây, ánh mắt cũng trở nên hung ác, hung hăng đe dọa nói: “Ngược lại là con gái các người đánh con trai tôi, hiện tại tôi muốn một nhà các người bồi tội xin lỗi, còn có bồi thường tổn thát.”
Trần Ninh cười lạnh: “Bà muốn một nhà chúng tôi xin lỗi?
Còn muốn chúng tôi bồi thường tổn thất?”
Hoàng phu nhân lạnh lùng nói: “Đúng vậy!”
“Tôi muốn một nhà các người quỳ xuống xin lỗi trên sân trường, trên cổ các người đều đeo một tắm biển, phía trên liền viết nhà các người sai, không nên khi dễ bạn học Hoàng Minh Hiên.”
Trần Ninh cực kỳ tức giận cười: “Nếu tôi nói không thì sao?”
Hoàng phu nhân cười lạnh: “Chồng tôi là chủ nhiệm Sở giáo dục, tên là Hoàng Thiên Thuận.”
“Cậu có tin tôi gọi điện thoại cho chồng tôi, liền có thể đuồi học con gái cậu, để cho con gái cậu ngay cả học tập cũng thành vấn đề hay không?”
Trần Ninh hừ lạnh: “Tôi thật đúng là không tin!”
“Hoàng Thiên Thuận phải không, không cần bà gọi, tôi sẽ gọi cho ông ta.”
Nói xong, Trần Ninh ở trước mặt mọi người, lấy điện thoại ra, trực tiếp gọi điện thoại.
Nhưng anh không phải gọi cho Hoàng Thiên Thuận, mà là gọi cho cục trưởng giáo dục Lương Dục Thụ, lạnh lùng nói: “Cục trưởng Sở giáo dục Lương Dục Thụ phải không, trong cục của ông có phải có người tên là Hoàng Thiên Thuận?”
“Tôi cho ông 10 phút, ông đưa ông ta đến trường tiểu học Úc Kim Hương để gặp tôi.”
Trần Ninh nói xong, cạch một cái, cúp điện thoại.
Hoàng phu nhân và những người khác đều sợ ngây người.
Trần Ninh lại trực tiếp gọi điện thoại cho Lương cục trưởng?
Đây là thật hay giả vậy?
Thầy tổng giám thị cùng giáo viên chủ nhiệm đều kinh hoàng bắt định.
Hoàng phu nhân đầu tiên là kinh ngạc, chợt bật cười: “Tong thắt lưng chỉ có chuột chết, còn giả mạo săn thú, cậu hù ai đây?”
Chủ nhiệm lớp Chương Mẫn, còn có thầy tổng giám thị Chung Đại Kỳ, cũng không nghĩ tới mọi chuyện sẽ thành như vậy.
Cả hai đều tham gia vào công việc giáo dục, đương nhiên biết chồng của Hoàng phu nhân là chủ nhiệm sở giáo dục.
Hơn nữa, họ cũng hiểu thông tin của phụ huynh trong tài liệu, công việc của Trần Ninh là người gác cổng an ninh, Tống Sính Đình là công nhân.
Bởi vậy, bọn họ nhìn thấy Trần Ninh lại tranh cãi cùng Hoàng phu nhân, bọn họ liền nhịn không được lo lắng.
Chung Đại Kỳ vội vàng đứng ra giảng hòa nói: “Trần tiên sinh, Hoàng phu nhân, các vị có chuyện thì nói rõ ra với nhau, việc đứa nhỏ đùa giỡn rất nhỏ, không cần phải làm mọi việc ầm ï lên.”
Chương Mẫn cũng đi đến bên cạnh Trần Ninh và Tống Sinh Đình, nhỏ giọng khuyên nhủ: “Trần tiên sinh, Tống tiểu thư, vị Hoàng phu nhân này chồng bà ấy thật sự là lãnh đạo Sở giáo dục, bà ấy thật sự không phải người hai anh chị có thể trêu chọc được.”