“Trước mặt người sáng không nói chuyện tối, Bổn cung
tuy không phải con cháu hoàng gia gì, nhưng được hoàng thượng ân sủng, trong
tay cũng coi như sở hữu không ít tiền bạc, nếu nói là một nửa tiền tài của Bích
Lạc đều ở tay ta cũng không quá đáng, có một câu nói ‘có tiền có thể ma sui quỷ
khiến’, tin tưởng với khả năng của bệ hạ không cần Bổn cung nhiều lời đâu nhỉ
!” Lão Hồ Ly, chính là muốn làm cho ngươi sinh lòng nghi ngờ, không còn tin
tưởng hai nước kia như trước.
Hoa Kiền Quân trên mặt lúc trắng lúc xanh, sắc mặt
biến đổi thật nhanh a, thực có thể cùng tắc kè hoa so sánh cao thấp, trầm mặc
cất bước đến trước ghế Kim Điêu Cửu Long ngồi xuống, hắn lặng lẽ đưa mắt nhìn
Hàn Tuyết ngồi bên trên Hàn Chiến, quay sang đối mặt Hàn Tuyết, lại vẫn là đến
chết cũng không chịu nhận, nói: “Bổn vương thực là không hiểu ý công chúa muốn
gì, chẳng lẽ là muốn cho ta Đại Khánh quan cá mạc tu hữu tội danh chứ?”
Hàn Tuyết nghe không khỏi che miệng cười khanh khách
lên, “Không nghĩ tới bệ hạ là người hài hước như vậy, Bổn cung coi như là đã
được mở mang tầm mắt.” Đến lúc này vẫn còn muốn chỗi cãi, thật không thẹn là
lão hồ ly.”Bệ hạ cần phải biết, Long Dược cùng Kim Sa vốn so với Khánh Quốc
không bằng, quyền thế, binh lực đều nằm ở trong tay vài người, rồi thì những
chuyện bí mật, người biết nhiều, cũng là không còn là bí mật.”
Ám hiệu rõ ràng như vậy, Hoa Kiền Quân nghe xong mà
cũng không thông, thực không đáng cho cái ghế mà hắn ngồi bấy lâu nay. Không
gian nhất thời yên tĩnh, một loại không khí đè nén thực làm người ta không thở
nổi, mà cái loại không khí này bất quá là nhằm vào Khánh Vương, còn với Hàn
Chiến cùng Hàn Tuyết, nhìn đi, chính là bao nhiêu nhẹ nhõm cùng tự tại vô cùng.
Hàn Tuyết cũng không thúc giục, mặc cho Khánh Vương tự
mình suy ngẫm, kéo lấy tay của Hàn Chiến ra mà nghịch nghịch, còn Hàn Chiến
trong mắt nhìn nàng bao nhiêu sủng nịnh.
Quả thật, đúng như lời của Hàn Tuyết, chuyện bí mật,
người biết nhiều thì cũng không còn là bí mật. Hàn Tuyết cũng đã nói ra ‘có
tiền có thể ma xui quỷ khiến’. Những lời này thốt ra, thực trong lòng Hoa Kiền
Quân đã tin nàng đến bảy phần, chỉ là trong một lúc cũng chưa nắm được chủ ý,
lo sợ hai người muốn uy hắn, lúc này thấy hai người lại thanh thản như thế,
trong lòng liền là thập phần tin tưởng. Trước không nói Long Dược trong triều
có người để lộ tin tức hay không, riêng Kim Sa, tham dự chính là ba vị Vương
gia, một nước người như vậy chủ trì liền có ba người, nói chi là kia tâm phúc
người có bao nhiêu, lại càng không biết người nào đem tin tức lộ ra ngoài? Lúc
này hắn cũng không lo lắng phía mình sẽ có gì tổn thương, hôm nay người ta nửa
đêm tìm tới cửa, cũng nhất định là có điều tính toán, rồi lại nghe bọn họ nói
ra tính toán, nghĩ tới đây, bảy phương tám hướng liền yên tĩnh trở lại, nhìn
hai người hỏi, giọng điệu pha chút dò xét: “Quý quốc bệ hạ đã biết được chuyện
này, mà lại phái công chúa đêm khuya tới chơi, chắc là có điều tính toán, sao
không nói cho Bổn vương cùng hay.”
“Điều Bổn cung chờ chính là nghe lời này của ngài
đấy.” Hàn Tuyết khẽ mỉm cười, sửa lại tư thế lười biếng của chính mình, bộ dạng
nghiêm túc nhìn Khánh Vương nói: “Hoàng đế ca ca nhà ta muốn ta hỏi hoàng đế bệ
hạ một câu.”
Thấy Hàn Tuyết vẻ mặt nghiêm túc, Hoa Kiền Quân cũng
thuận theo: “Là lời gì?”
Hàn Tuyết giảo hoạt cười một tiếng, nói: “Bệ hạ cho
rằng ba người cùng chia nhau một căn phòng thì nhiều hơn hay một người một gian
tốt hơn?”
Hoa Kiền Quân nghe vậy nhíu mày, trong mắt dường như
đã hiểu, tầm mắt dời đến vẻ mặt cười cợt của Hàn Tuyết cùng với khuôn mặt băng
lãnh của Hàn Chiến qua lại hồi lâu, mới từ từ nhả ra vài lời: “Không biết hoàng
thượng quý quốc tâm tư suy nghĩ thế nào, có thể hay không kính xin công chúa
nói rõ.”
Thấy Hoa Kiền Quân ánh mắt có chút thay đổi, trên mặt
vẫn là do dự, Hàn Tuyết liền biết hắn đã đoán được, liền nói: “”Binh giả quỷ
đạo vậy. Xuất Kỳ Bất Ý, liền có thể nhận được kỳ hiệu, bây giờ thế lực cường
cũng cũng chỉ có hai nước ta và ngài, nếu hai chúng ta cùng liên thủ, còn có
nước nào có thể chống đỡ được đây?”
Hàn Tuyết cố ý dừng lại, cho Hoa Kiền Quân thời gian
tiêu hóa, thấy hắn hiện lên trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn, nàng mới tiếp tục
nói: “Hoàng đế ca ca có ý là, cùng diệt Long Dược, sau lại phân chia Kim Sa.”
Hàn Tuyết hoàn toàn đem chữ lợi đặt ở bên ngoài, làm
cho Hoa Kiền Quân hiểu biết rõ ràng hai nước liên thủ sau có thể đạt được lợi
ích. Quả thật, ngũ quốc lực duy Bích Lạc cùng Khánh quốc mạnh chút, Long Dược
cùng Kim Sa cùng đó so sánh, chỉ có thể coi đi sau mà thôi, nếu là có thể đem
hai nước này nhập vào bản đồ, coi như không phải là nhất thống cũng là sự
nghiệp thiên thu lưu truyền. Chẳng qua là......”Không biết quý quốc bệ hạ
có thể có nói rõ phần phân chia nên như thế nào?”
Cuối cùng cũng nói đến trọng điểm rồi, phân chia lợi
ích chính là phải nói rõ ràng, Hàn Tuyết cùng Hàn Chiến liếc mắt nhìn nhau,
trong mắt đều là tràn đầy nụ cười: “Hoàng đế ca ca nói, cường giả không dùng tự
thân cường đại mà chắc chắn kiên quyết thi hành, hai nước chúng ta tuy mạnh,
nhưng muốn đạt được lợi ích lớn nhất, mà lại không làm ảnh hưởng đến lời đã
thương lượng của hai bên, đòi hỏi ta và ngài song phương hợp tác chặt chẽ. Nhìn
chung, ngũ quốc thực lực quốc gia, bốn phần quyền thế, binh lực quốc gia đều
nằm trong tay chỉ vài người, đã không đủ để sợ, nhưng Long Dược mặc dù yếu hơn
hai nước chúng ta, cũng không thể xem thường, cho nên, hoàng đế ca ca cửa ta có
ý tứ là, hai nước hợp sức tấn công Long Dược, sau đem lãnh thổ chia đều ra, còn
Kim Sa, hai nước chúng ta bằng bản lãnh của mình, bệ hạ có khả năng lấy được
bao nhiêu thành trì thì cứ lấy, chỉ cần không xâm phạm lẫn nhau, hoàng đế ca ca
nhà ta sẽ không hỏi tới.”. Truyện Tiên Hiệp
“!~”Hoa Kiền Quân hít một hơi thật sâu, sắc mặt phức
tạp nhìn hai người trước mắt, ánh mắt hơi chuyển động một cái, tiếng cười lạnh
nói: “Quý quốc bệ hạ đây có một kế hoạch thật là hay, chỉ bất quá tựa hồ để dư
mất một quốc gia rồi.”
“Ý bệ hạ là nói Băng Tinh?” Hàn Tuyết phản ứng cũng
thật nhanh nhẹn.
Hoa Kiền Quân hừ lạnh một tiếng, khí phách vương giả
lập tức phô bày ra không hề che giấu, nhìn chòng chọc Hàn Tuyết cùng Hàn Chiến,
không nói lời nào.
Hàn Chiến vẫn chú ý nhất cử nhất động nãy giờ của Hoa
Kiền Quân, đối với việc hắn cố ý bày ra cái khí thế đế vương cao ngạo của mình,
trong lòng bật cười không dứt, nghĩ đem khí thế áp đảo Hàn Tuyết, làm cho nàng
khiếp đảm, cũng không xem xem nha đầu kia có nể mặt mũi hắn hay không, phải
biết một người từ nhỏ ở trong hoàng gia lớn lên như Hàn Tuyết, cũng đã chứng
kiến nhiều rồi, đối với loại khí thế này cũng là có sức miễn dịch.