Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên TruyệnApp.
**********
Chương 763
Ngô Tuệ Lan không ghen tị thì là giả.
Hơn ba trăm tỷ đồng, vỏn vẹn trong vòng một tháng, nó đã trở thành một nghìn năm trăm tỷ đồng, nhanh hơn nhiều so với việc con gái bà thành lập công ty để kiếm tiền! Nếu như là đầu tư vào lĩnh vực khác, bà thật sự không dám để Mục Hải Long giúp mình kiếm tiền, nhưng cổ phiếu thì lại khác, tiền là ở trong tay bà ta, tài khoản cũng là bà ta tự mình nắm giữ, Mục hải Long có muốn cũng không thể lấy tiền của bà ta.
Huống chi cổ phiếu là hợp pháp, số tiền kiếm được cũng là hợp pháp, mặc dù bà ta chưa bao giờ mua cổ phiếu, nhưng bà ta cũng đã từng nghe những người phụ nữ giàu có ở Bắc Thanh nói qua. Lượng những người mua cổ phiếu Mao Đài mười năm trước nay đã tăng lên gấp hàng chục lần.
Bà ta cũng không mong chờ nó có thể nhân đội lên mười mấy lần, chỉ cần nó có thể nhân đôi lên vài lần bà ta cũng đã mãn nguyện lắm rồi. "Tốt cái rắm, bà không biết mối quan hệ giữa gia đình tôi và gia đình bà là như thế nào sao. Hơn nữa em Hải Yến của tôi còn bị con gái Thiên Lam của bà hại chết cơ mà, mà bà vẫn còn muốn tôi giúp bà làm giàu à, bà không có cửa đâu." Mục Hải Long làm ra vẻ bực bội.
Thật ra là anh ta đang cố ý lạt mềm buộc chặt. Nếu như trực tiếp đồng ý, Ngô Tuệ Lan có thể sẽ nảy sinh nghi ngờ.
Giả vờ không đồng ý để Ngô Tuệ Lan phải cầu xin anh ta, phải để bà ta năn nỉ bằng mọi cách rồi mới đồng ý, chỉ có như vậy Ngô Tuệ Lan mới toàn tâm toàn ý tin tưởng anh ta hoàn toàn. “Hải Long, đừng có như thế này” Ngô Tuệ Lan bắt đầu nóng ruột. Bà ta khổ sở van nài: "Chúng ta đều là người trong một nhà cả, ghi thù nhớ hận để làm gì? Hơn thế nữa, Hải Yến là chết trong tay Đỗ Thiên Sinh, cũng không phải do Thiên Lam nhà ta giết, cậu không thể trách Thiên Lam nhà tôi được." "Cậu cứ giúp mợ hai phát tài đi Hải Long, nếu như cậu có thể giúp mợ hai kiếm được ba nghìn tỷ, thì mợ hai sẽ đưa cho cậu ba trăm tỷ, còn nếu như cậu có thể giúp mợ hai kiếm được mười lăm nghìn tỷ, mợ hai sẽ cho cậu một nghìn năm trăm tỷ, cậu nghĩ như thế nào?"
Bà ta biết rằng Mục Hải Long và Lý Nam Hương yêu tiền nhất, bà ta tin rằng nếu đưa ra một điều kiện như vậy, chắc chắn Mục Hải Long tuyệt đối sẽ đồng ý.
Quả nhiên không ngoài dự liệu của bà ta, Mục Hải Long gật đầu đồng ý: "Nếu như mợ hai đã hào phóng như vậy, tôi thật sự phải giúp mợ hai kiếm được số tiền này. Chín giờ sáng mai mợ hai đến nhà tôi đi tôi sẽ chỉ cách mua."
Ngô Tuệ Lan nói liên tục ba lần “được” rồi rời đi một cách vui vẻ. "Hải Long, em gái con đã bị Thiên Lam hại chết con thật sự vì chút lợi ích đó mà giúp bà ta kiếm tiền sao?" Sau khi Ngô Tuệ Lan rời đi, Lý nam Thiên bất mãn nói.
Mục Hải Long nhếch miệng cười toe toét: "Mẹ, chuyện này mẹ không hiểu hiểu được đâu. Đồng cổ phiếu chủ lực của thương hội Nhật Bản mà con mua bây giờ đã không còn tiền để kéo giới hạn hàng ngày nữa rồi, thím hai có tiền thì cứ để tiền của bà ấy lưu nhập vào đồng cổ phiếu đó đi để còn có thể kéo hai ba cái giúp con kiếm thêm được ba mươi đến sáu mươi tỷ. "Chờ tiền của bà ta mua vào toàn bộ, đến lúc đó con để đồng chủ lực trốn đi, sau đó trực tiếp bán đi, để bà ta đầu tư vào ba nghìn tỷ thì sẽ mất đi sáu nghìn tỷ, cho lỗ chết người đàn bà này đi" "Ha ha!" Lý Nam Hương cười phá lên: "Hải Long thủ đoạn này của con thật là quá cao minh. Mẹ đặc biệt muốn nhìn thấy Ngô Tuệ Lan bị lỗ nặng mà đi nhảy lầu, như vậy Hải Yến dưới cửu tuyền cũng có thể nhắm mắt được rồi!"
Lại nói về Ngô Tuệ Lan.
Khi đến nhà họ Phương, tìm thấy Tiêu Thanh và Mục Thiên Lam, cười nói khanh khách: "Con gái, con rể, các con dạy mẹ mở tài khoản chứng khoán. “Sao mẹ lại có hứng thú chơi cổ phiếu rồi?” Tiêu Thanh cười hỏi.
Ngô Tuệ Lan cười và nói: "Gần đây mẹ tiếp xúc với không ít các phú bà, các bà ấy ai ai cũng chơi cổ phiếu, năm ngoái mua trái phiếu đều sinh lời rồi, vì vậy mẹ mẽ cũng muốn đầu tư tầm ba trăm hai mươi bốn nghìn tỷ vào chơi thử"
Bà ta không dám nói sự thật với Tiêu Thanh và Mục Thiên Lạm, vì bà ta sợ sau khi hai người bọn họ biết bà ta kiếm tiền như vậy sau này sẽ không còn cho bà ta tiền nữa. "Được, chỉ cần mẹ không chơi lớn, con sẽ mở tài khoản cho mẹ"
Tiêu Thanh đã dạy Ngô Tuệ Lan mở tài khoản.
Sau khi mở được tài khoản, Tiêu Thanh dặn dò: "Thị trường chứng khoán đầy rẫy đầy rủi ro, cần phải cân nhắc kỹ càng trước khi đầu tư, mẹ không giỏi mấy thứ này đâu, đừng đầu tư quá ba trăm tỷ kẻo mất ngủ vì thua lỗ đó" "Trong lòng tôi tự biết cân nhắc, cậu yên tâm."
Ngô Tuệ Lan vui vẻ rời đi.
Sáng sớm hôm sau, bà ta đến căn tầng Đại Bình của Mục Hải Long và hớn hở nói: "Hải Long, mợ hai đã nạp vào một số tiền rất lớn, cậu mau chỉ mợ hai đi làm giàu đi." "Ồ!"
Mục Hải Long đang ngồi trên ghế sô pha đứng lên, tò mò nói: "Để tôi xem mợ hai đã chuẩn bị được bao nhiêu tiền."
Ngô Tuệ Lâm cho Mục Hải Long xem điện thoại. "Xi!"
Mục Hải Long tỏ vẻ khinh thường nói: "Mới nạp vào có một trăm năm mươi tỷ mà cũng nói là một số tiền lớn, chút tiền này mà tôi còn trông đợi bà kiếm được lãi rồi đưa tôi ba trăm tỷ? Nếu ba đến năm năm nữa mà vẫn không kiếm được tiền thì tôi còn cùng thím phát tái cái rắm gì!"
Ngô Tuệ Lan cười nói: "Cái này không phải là phải thử nước trước hay sao, dù sao mợ hai cũng chưa từng chơi qua cái này, nếu như có thể kiếm được tiền, mợ hai sẽ dần tăng thêm đầu vào. Nói thật với cậu chứ trong thẻ của mợ hai vẫn còn hơn ba mươi nghìn tỷ nữa!"
Mắt Mục Hải Long sáng rực lên
Có số tiền này, lực lượng chủ lực không xuất xưởng, cộng với các nhà đầu tư nhỏ lẻ, kéo ba cái giới hạn hàng ngày chắc chắn là được. “Vậy được thôi, tôi quyết định mang theo mợ hai cùng đi làm giàu.” Mục Hải Long nói. Rất nhanh đã đến phiên giao dịch bắt đầu lúc chín giờ ba mươi. “Mua không Hải Long?” Ngô Tuê Lan hỏi. "Chưa cần vội." Mục Hải Long nói: "Hôm nay thấp mở ba điểm, những nhà đầu tư bán lẻ đó bắt đầu bán ra, chờ thêm một chút nữa rồi bắt đầu hấp thu, sau một lúc nữa sẽ đạt đến hạn mức hàng ngày. Lúc đó mợ hai sẽ kiếm được hơn chục điểm đó."
Ngô Tuệ Lâm nghe vậy bắt đầu lâng lâng như đang đi trong sương mù: "Hải Long, dáng vẻ của cậu trông cũng chuyên nghiệp đấy nhỉ. Mợ hai tin rằng cậu nhất định có thể giúp thím hai phát tài!" “Điều đó còn cần phải nói sao, chẳng phải là vì cái gì cả mà chỉ vì giúp cô kiếm được ba nghìn tỷ, Hải Long nhà tôi dù có móc hết cả tim cả gan ra cũng phải giúp cô kiếm được số tiền đó mà” Lý Thiên Hương nói.
Trái tim của Ngô Tuệ Lan vui đến nở hoa khi nghe được những lời đó. "Tôi thật sự là quá thông minh đi, cho Hải Long một mồi nhử lớn như vậy cậu ta làm sao có thể không động lòng được cơ chứ? Nếu cậu ta động lòng thì sẽ giúp tôi kiếm tiền, đến lúc đó tôi có được một miếng thịt lớn để ăn thì cậu ta chắc chắn cũng sẽ có một chút xương để gặm, lúc đẩy không khéo cậu ta lại còn phải cảm ơn tôi nữa kia!"
Nghĩ đến đây, Ngô Tuệ Lan vui mừng đến nở hoa. "Rớt sáu điểm rồi, mợ hai có thể hút rồi"
Mục Hải Long nói, sau đó hướng dẫn Ngô Tuệ Lan mua vào. Năm mươi tỷ đã được mua vào, trực tiếp kéo lên hai điểm. "Mợ hai, thử nhìn xem, lời được ba tỷ rồi này" Mục Hải Long nói.
Ngô Tuệ Lan cũng nhìn qua. Tài khoản ban đầu có một trăm năm mươi tỷ bây giờ đã thành một trăm năm mươi ba tỷ. "Trời đất ơi! Cái này đúng là kiếm ra tiền nhiều quá. Mới chỉ có vài phút trôi qua thôi mà đã kiếm được ba tỷ?" Ngô Tuệ Lan kinh ngạc đến phát ngốc!
Mục Hải Long cười to: "Ha ha, nếu không như vậy làm sao có thể dẫn dắt mợ hai làm giàu được chứ?" Nói xong anh ta dùng zalo gửi hai từ cho lực lượng chủ lực của thương hội Nhật Bản: Kéo lên! Rất nhanh sau đó đồng cổ phiếu này đã được kéo lên năm điểm. "Đỏ rồi đỏ rồi, mợ hai lời được chín tỷ rồi!"
Ngô Tuệ Lan ngó qua. Tổng tài sản đã trở thành một trăm năm mươi chín tỷ rồi!
Điều này làm cho bà ta thấy rất vui. "Cái này thật sự đẻ ra tiền cũng nhanh quá rồi, tôi sẽ nạp thêm tiền!"
Bà ta nạp vào ba tỷ ngay lập tức, sau đó mua hết số cổ phiếu này, cùng với sự giúp đỡ của lực lượng chủ lực, đột ngột kéo đến giới hạn hàng ngày.
Ngô Tuệ Lan thấy có bốn trăm mười lăm tỷ đầu tư vào đó lại trở thành bốn trăm tám mươi tỷ, kiếm đủ ba mươi nghìn tỷ làm cho bà ta rất vui. "Hải Long, cách này kiếm tiền đúng thật là rất nhanh!" Mục Hải Long thở dài một hơi: “Nếu ngay từ ban đầu bà chịu chồng hết ba mươi nghìn tỷ để mua sáu nghìn hoặc chín nghìn thì bây giờ bà đã kiếm được tổng cộng ba bốn trăm triệu rồi."
Ngô Tuệ Lan tức giận chửi bởi: "Tất cả đều tại Tiêu Thanh bảo tôi không được mua hơn ba trăm nghìn tỷ nếu không bị lỗ sợ tôi sẽ bị mất ngủ nên tôi chỉ nạp một trăm năm mươi nghìn tỷ thử nước trước, nếu không bây giờ tôi đã có tổng cộng sáu nghìn đến mười lăm nghìn tỷ để chơi rồi!"
Mục Hải Long cười nói: "Anh ta đã để mất hàng trăm nghìn tỷ đồng của công ty, bà mà nghe anh ta thì có thể kiếm được tiền không chứ?" "Nhưng không sao, mợ hai cứ về trước đi, ngày mai rồi mua tiếp, lúc đó tăng cường đầu tư, để nửa tháng là có thể kiếm ba mươi nghìn tỷ rồi!"
Ngô Tuệ Lan nói được, ngâm nga một bài hát nhỏ vui vẻ và rời đi. Mục Hải Long cười lạnh một cái: "Chờ đến lúc bà đập "Thứ đàn bà ngu ngốc!" vào ba mươi nghìn tỷ, đến lúc đó bán ra, để xem bà khóc lóc đòi nhảy lầu như thế nào!"