Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên TruyệnApp.
**********
Chương 764
Lại nói đến Ngô Tuệ Lan.
Từ chỗ Mục Hải Long rời đi, bà ta chạy đến chỗ Tiêu
Thanh khoe khoang. "Nhìn đi, hai đứa nhìn đi, lần đầu tiên mẹ mua cổ phiếu, bỏ vào bốn trăm năm mươi tỷ, lập tức kiếm được ba mươi tỷ, hai đứa thấy mẹ giỏi không?"
Đám người Tiêu Thanh, Mục Thiên Làm nhìn một cái.
Đúng như dự đoán!
Ngày đó lãi đến hơn ba trăm mười tám tỷ. "Bà thông gia thật là giỏi, ngày đầu tiên đã lời như vậy, đây là cái đà sắp phát tài" Tiêu Vĩnh Nhã khen ngợi. Ở cùng với Ngô Tuệ Lan mấy tháng ở Cố Cảnh, ông ấy biết Ngô Tuệ Lan thích nghe lời khen nhất, vì để cho bà ta vui vẻ, ông ấy phải ra sức khen, tránh cho bà ta mất hứng, sau đó lại muốn Tiêu Thanh và Mục Thiên Lam ly dị gì gì đó, vậy thì ông ấy lại nhức đầu. "Ha ha!" Ngô Tuệ Lan được khen rất thoải mái: "Nhờ vào lời chúc tốt lành của ông thông gia, chắc chắn tôi có thể phát tài!"
Mục Thiên Lam nói: "Mẹ, cổ phiếu thì mười người chơi hết chín người thua thiệt rồi, hay là kiềm chế lại, đừng chơi lớn như vậy, miễn cho có ngày rớt giá, mẹ cũng sẽ không có tâm tình." "Phỉ phui đi!"
Ngô Tuệ Lan bất mãn nói: "Con bé chết tiệt, dám nguyền rủa mẹ thua tiền, con có phải con gái của mẹ hay không?"
Tiêu Thanh nói: "Mẹ, Thiên Lam cũng vì tốt cho mẹ. Hay là chơi ít một chút, đỡ phải chơi lớn tổn hại sức khoẻ." "Hừ!"
Ngô Tuệ Lan trực tiếp xệ mặt: "Nghe lời hai đứa, cả đời bà đây cũng sẽ không phát tài được!" Buổi sáng ngày hôm sau. Ngô Tuệ Lan đổ hết tất cả tiền trong thẻ vào thị trường chứng khoán, sau đó đi tới nhà Mục Hải Long. "Ghê gớm đấy mợ Hai, chơi thật lớn nha!"
Mục Hải Long mừng thầm, trong đầu nghĩ: "Người đàn bà này thật mẹ nó dễ gạt!" "Con nói mợ Hai nghe xem, hôm nay nguồn vốn chính còn kéo lên nữa không?" Ngô Tuệ Lan hỏi, thực ra đối với thị trường chứng khoán, một chữ bà cũng không biết, chỉ biết được từ Mục Hải Long rằng, có nguồn vốn chính kéo là có thể lời. "Kéo, tất nhiên là kéo. Nguồn vốn chính muốn kéo giá trị thị trường của cổ này lên đến ba trăm nghìn tỷ, bây giờ giá trị thị trường mới hơn chín mươi nghìn tỷ. Mợ Hai đập số tiền này vào, có thể kiếm được sáu nghìn tỷ. Đến lúc đó bán ra, đổi sang một cổ phiếu khác tiếp tục kéo, đảm bảo một năm mợ Hai có thể kiếm được ba mươi nghìn tỷ!" Mục Hải Long vẽ bánh nướng cho Ngô Tuệ Lan.
Ngô Tuệ Lan vui mừng: "Làm! Nhất định phải làm lớn!" Sau đó mở một phiên giao dịch, dưới sự điều khiển của Mục Hải Long, Ngô Tuệ Lan mua hơn chín trăm tỷ, trực tiếp kéo giá cổ phiếu liên tục. "Mợ Hai xem đi, cộng thêm ngày hôm qua, kiếm được mười hai tỷ rồi" Mục Hải Long đưa điện thoại di động cho Ngô Tuệ Lan.
Sau khi xem, Ngô Tuệ Lan cười toe toét: "Hải Long à, mợ Hai thật hối hận vì trước kia không hợp với con. Nếu như có quan hệ tốt với con, con đã mang theo mợ làm giàu từ sớm, bây giờ chắc cũng đã kiếm được mấy ngàn tỷ rồi!" "Nhưng mà giờ cũng không muộn, hai ngày kiếm mười hai tỷ, mợ Hai rất vui vẻ, quyết định thưởng trước cho con một trăm hai mươi triệu, không thể để con mang theo mợ Hai làm giàu không công được, đưa mợ Hai số tài khoản."
Mục Hải Long lập tức gửi số tài khoản cho Ngô Tuệ
Lan, rất nhanh đã nhận được một trăm hai mươi triệu. "Ngày mai mợ Hai lại đến, con mang theo mợ Hai làm giàu nữa nhé."
Ngô Tuệ Lan phấn khởi rời đi, sau đó đi đánh mạt chược với đám phu nhân nhà giàu, khoe tài sản trên thị trường chứng khoán của bà ta. "Thật giỏi nha Ngô Tuệ Lan, mới vừa chơi cổ phiếu đã kiếm được nhiều tiền như vậy, bà đúng là bậc thầy chứng khoán. Đám rau hẹ già như chúng tôi mười mấy năm đến giờ một đồng tiền cũng không kiếm được, còn lỗ vốn hơn mấy chục tỷ!" Có một phu nhân nhà giàu hâm mộ nói.
Những phu nhân khác cũng rất hâm mộ.
Ngô Tuệ Lan miệng cười toe toét: "Không gạt mấy bà, tôi có một đứa cháu trai, biết nguồn vốn chính của cổ phiếu này muốn kéo giá trị thị trường lên đến ba trăm ngàn tỷ, vẫn còn không gian tăng tỉ giá gấp đôi. Mấy bà muốn lấy lại số tiền bị lỗ trước kia thì ngày mai đi mua cổ phiếu này đi. Chờ đến khi nguồn vốn chính rút lui, cháu tôi sẽ nói cho tôi, đến lúc đó tôi báo cho mấy bà rút lui, chúng ta cùng nhau làm giàu!" "Chắc là tình cảm tốt lắm nhỉ, Tuệ Lan!"
Hai bàn mạt chược, bảy vị phu nhân nhà giàu, tất cả đều xem Ngô Tuệ Lan là thần tài!
Không gian tăng tỷ giá gấp đôi, đập vào ba trăm tỷ, có thể kiếm sáu trăm tỷ, thua lỗ trong mười mấy hai chục năm nay, chẳng phải sẽ kiếm lại được tất cả sao?
Nghĩ như vậy, phu nhân nhà giàu vui mừng. "Tuệ Lan, cháu của bà đáng tin không?" Có phu nhân hỏi.
Ngô Tuệ Lan vỗ ngực: "Tuyệt đối đáng tin, chính nó cũng mua mà. Hơn ba trăm tỷ biến thành hơn một ngàn tám trăm tỷ rồi, lời được một ngàn năm trăm tỷ đấy!"
Nghe bà ta nói vậy, đám phu nhân nhà giàu ai cũng ngứa ngáy trong lòng. "Tôi quyết định, ngày mai mua cổ này ba trăm tỷ!" Có một phu nhân nhà giàu quyết định.
Mấy phu nhân khác cũng dồn dập tỏ thái độ muốn mua, khiến Ngô Tuệ Lan cười không khép miệng được: "Các chị em, kiếm được tiền rồi cũng đừng quên người chị đã mang mấy bà đi làm giàu nhé!" "Chắc chắn không quên được!"
Đám phu nhân nhà giàu sôi nổi bày tỏ thái độ.
Buổi sáng hôm sau, Ngô Tuệ Lan lại đến nhà Mục Hải Long. "Mợ quen biết bảy vị phu nhân nhà giàu, ai cũng muốn mua cổ phiếu này, cộng lại cũng khoảng ba ngàn tỷ. Bọn họ kiếm được tiền thì sẽ cho mợ chỗ tốt, đến lúc đó mợ lại lấy chỗ tốt cho con hết." Ngô Tuệ Lan nói. Mục Hải Long nghe vậy thì mừng rỡ, lập tức gửi tin nhắn cho nguồn vốn chính: "Hôm nay sẽ có tiền vốn đi vào khoảng bốn ngàn năm trăm tỷ, có thể ra hàng để bọn họ mua, trước tiên rút vốn ra đã.
Nguồn vốn chính trả lời: "OK!"
Cùng ngày, giá cổ phiếu lại tăng lên, Ngô Tuệ Lan lại đập vào hơn chín trăm tỷ, tổng lợi nhuận đã đạt đến gần ba trăm tỷ
Sau khi Ngô Tuệ Lan rời đi, lại đi tìm những phu nhân nhà giàu đánh mạt chược. "Thế nào rồi cái chị em, có lời chưa?" Ngô Tuệ Lan cười hỏi. Đám phu nhân ai cũng hồi hộp, cũng tỏ thái độ kiếm được tiền, ít cũng được mấy tỷ, nhiều thì được bảy tám chục tỷ. "Vậy thì cảm ơn tôi thế nào đây?"
Ngô Tuệ Lan cười hỏi. "Như vậy đi."
Có một phu nhân nhà giàu lẳng lơ nói: "Tối nay mời bà đến Dạ Lai Hương, tìm cho bà hai cậu trai, để bà vui vẻ một chút" "Không được không được!"
Ngô Tuệ Lan khoát tay lia lịa: "Tôi không phải người như vậy, chưa từng làm loại chuyện này, đừng làm hư tôi" "Ha ha!"
Mấy phu nhân nhà giàu cười nghiêng ngả. "Tuệ Lan à, đầu năm nay ở nội thành có mấy phu nhân giàu có nào mà không đi tìm niềm vui đâu? Không sợ bà cười chứ, chúng tôi thường xuyên đến đó, trước đây không quen thân với bà lắm nên không dẫn bà đi, bây giờ cảm tình tốt như vậy, sẵn lòng dẫn bà đi ngay. Chờ bà thử qua một lần rồi, đảm bảo ngày mai sẽ đòi chúng tôi dẫn đi nữa cho xem." Có một phu nhân nhà giàu cười nói. "Tôi tôi chắc không đi đâu."
Ngô Tuệ Lan muốn đi mà không dám, nếu như để con gái và con rể biết được, sẽ mất mặt lắm!
Nhưng mà, đến buổi tối, mấy phu nhân cơm nước xong xuôi, muốn đến Dạ Lai Hương. Trong lòng Ngô Tuệ Lan ngứa ngáy, cũng muốn đi xem nơi đó chơi vui bao nhiêu, bèn đi theo.
Đến Dạ Lai Hương, mở túi tiền ra, có một cậu trai liếc nhìn Ngô Tuệ Lan, hỏi một vị phu nhân lẳng lơ: "Phu nhân
Lâm, vị phu nhân này đến đây lần đầu đúng không?"
Lâm phu nhân nói: "Đây là phu nhân Ngô, bà thần tài của chúng tôi, đi gọi các cậu trai vào cho bà ấy chọn, mấy người chúng tôi vẫn là mấy cậu ban đầu" "Được ạ Lâm phu nhân" a
Không lâu lắm, hai ba chục cậu trai đi vào, xếp thành một hàng, cung kính nói: "Chào buổi tối các phu nhân, hoan nghênh đến Dạ Lai
Hương chơi!"
Ngô Tuệ Lan nhất thời cảm thấy không khí này quá OK! "Tuệ Lan, thích ai thì cứ chọn, tiền boa tôi chịu.
Lâm phu nhân hào phóng nói. "Cái này...
Ngô Tuệ Lan tức khắc khẩn trương.
Ánh mắt bà ta quét trên người đám cậu trai này một vòng, cảm giác ai cũng không tệ, muốn chọn một người nhưng lại không dám vượt qua rào cản trong lòng, mà không chọn thì lại sợ người ta chê cười, có thể nói là rơi vào tình thế khó xử, khẩn trương muốn chết!
Thấy bà ta nhìn một hồi lâu mà vẫn không chọn, Lâm phu nhân lập tức pha trò cười nói: "Tuệ Lan à, sao lâu vậy mà không chọn một người? Có phải ai cũng thấy thích cho nên không biết chọn người nào không?" "Cái đó... tôi...
Ngô Tuệ Lan cũng không biết nên nói cái gì.
Mà lúc này, Lâm phu nhân và mấy vị phu nhân đang chờ mấy cậu trai thường xuyên phục vụ mình. "Khải, đến đây.
Lâm phu nhân vẫy tay, cậu chàng mạnh mẽ tên là Khải ngồi xuống bên cạnh Lâm phu nhân, xe chạy quen đường ôm lấy bà ta, hôn một cái ở trên mặt bà, nói: "Mấy ngày không gặp, thật nhớ nụ hôn của chị, cảm giác như chị cũng trở nên đẹp hơn"
Ngô Tuệ Lan ra sức nuốt một ngụm nước miếng. Như vậy cũng quá gì đó ấy chứ?
Nhưng mà ánh mắt bà ta đảo qua, mấy cậu trai phục vụ các phu nhân khác, tất cả đều cực kỳ thân mật với đám phu nhân, thậm chí còn có người hôn môi. Một số phu nhân hút thuốc, sau đó rút điếu thuốc ra khỏi miệng, nhét vào trong miệng cậu trai. Mấy cậu trai không có bất kỳ biểu hiện chán ghét nào, hút thuốc say sưa. "Ách!"
Ngô Tuệ Lan run cầm cập.
Chỉ cảm thấy những phu nhân này quá sống lỗi! Nếu không tận mắt nhìn thấy, bà ta thật không dám tin, đám chị em bình thường đánh mạt chược, lại có một mặt không chịu nổi như vậy. "Tuệ Lan, sao còn không chọn?" Lâm phu nhân hỏi.
Ngô Tuệ Lan lúng túng cười nói: "Tôi... hay là thôi đi" "Như vậy sao được!"
Lâm phu nhân đứng lên: "Tôi biết bà muốn chọn, nhưng lại không dám chọn, vì thế nên trong lòng căng thẳng. Lần đầu mà, ai chả vậy, có một lần rồi thì lần sau sẽ không sợ nữa."
Dứt lời, bà ta chỉ vào hai cậu trai: "Hai cưng tới đây, phục vụ Ngô phu nhân cho tốt, đây chính là bà thần tài đấy, mới vừa chơi cổ phiếu đã lập tức vọt lên ba ngàn tỷ, ba ngày kiếm được ba trăm tỷ, chỉ cần phục vụ bà ấy vui vẻ, bà ấy thưởng cho mấy cưng chút tiền lẻ, cũng đủ mấy cưng kiếm cả đời!"
Hai cậu trai được chọn chỉ cảm thấy quá vinh hạnh. Ngay lập tức bọn họ ngồi xuống hai bên trái phải của Ngô Tuệ Lan. "Chị Tuệ Lan, chị thật xinh đẹp." "Chị Tuệ Lan, vóc người chị tốt như vậy, chắc là hơn ba mươi tuổi đúng không?"
Hai cậu trai có lòng tán dương.
Ngô Tuệ Lan nghe thì trong lòng cực kỳ thoải mái, chỉ cảm thấy mấy cậu trai ở đây nói chuyện quá dễ nghe! "Tới đây, chị Tuệ Lan, em đút chị ăn cục cưng dễ thương này" "Chị Tuệ Lan, em mời chị uống rượu."
Hai cậu trai giống như người hầu vậy, phục vụ Ngô Tuệ Lan.
Phu nhân giàu có như vậy, ở bên cạnh thì đời này sẽ không phải lo nữa!
Ban đầu Ngô Tuệ Lan không quen, trái tim nhảy lên thình thịch, thế nhưng thấy những phu nhân khác buông thả như vậy, cậu trai lại chủ động trêu chọc bà ta, cũng khiến trái tim thiếu nữ yên lặng đã lâu của bà ta nổi dậy rồi. "Mùa xuân thứ hai của mình sắp tới sao?"
Trong đầu bà ta cực kỳ sôi sục, bắt đầu buông thả, ôm ôm ấp ấp với cậu trai, ca hát uống rượu, chơi cực kỳ hăng.
Tới gần nửa đêm, đám phu nhân uống hơi hăng, mở âm nhạc ầm ầm, mặt đối mặt dính chung một chỗ với đám cậu trai, điên cuồng lắc lư. Ngay lúc này, ầm một tiếng, cửa phòng bao bị đá văng.
Một người đàn ông trung niên dẫn theo một đám người, giận dữ vô cùng đi vào. "Hèn hạ, ông Vương nói với tôi, thừa dịp tôi đi công tác ở vùng khác, bà thường xuyên đi cùng với một đám đàn bà đến Dạ Lai Hương câu trai bao. Ban đầu tôi còn không tin nên mới giả bộ đi công tác, nhưng mà xem như là tôi bắt được bà, tối nay xem tôi làm sao chỉnh đốn cái đám hèn hạ các người, cùng với đám trai bao này!"
Lời vừa rơi xuống, âm nhạc trong phòng bao hơi ngừng lại.
Cơ thể mềm mại của Lâm phu nhân run lên, sắc mặt nhất thời lúc xanh lúc trắng.
Ngô Tuệ Lan và những người khác cũng đều giật mình, cơ thể mềm mại run rẩy.