*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không thành vấn đề!
Đối với Thượng Quan Hành Ngữ mà nói, đây là một cơ hội tuyệt vời để biểu diễn, làm sao anh ta có thể bỏ qua đượ!
c Thượng Quan Hành Ngữ ép sát từng bước đi về phía Từ Lam Khiết.
Từ Lam Khiết bị dọa sợ sắc mặt tái mét, tay chân run rẩy.
“Anh… anh đừng đến đây.”
“Chồng tôi sẽ không bỏ qua cho mấy người đâu.”
Ha ha!
Mọi người cười phá lên.
“Chồng cô ta, có phải là đứa con hoang Diệp Huyền Tần kia không?”
“Ha ha, lấy một tên dã chủng đi đe dọa gia tộc Thượng Quan, cô thật sự rất ngây thơ!
“Tôi có thể cam đoan với cô, chỉ cần cái tên dã chủng kia bước một bước vào gia tộc Thượng Quan, thì sẽ bị xóa sổ ngay lập tức.”
“Lưu Vân, tại sao lần này anh không mang theo cai tên dã chủng kia đến.
Trái tim của tên dã chủng kia cũng là thứ đồ tốt, có thể bồi dưỡng ra Trùng Vương.”
Thượng Quan Hành Ngữ nói: ‘Lần này thời gian có chút cấp bách. Tôi đến vội vàng cũng không có tâm tư để ý đến cái loại con hoang kia nữa đâu. “
“Có điều cứ yên tâm đừng lo, tôi sẽ thả ra tin tức nói rằng Từ Lam Khiết đã bị bắt đến gia tộc Thượng Quan.”
“Tin rằng tên dã chủng đó sẽ rất nhanh đến giải cứu Từ Lam Khiết…
không, ở đây phải nói là chui đầu vô lưới mới càng thích hợp hơn.”
Trong khi đang nói, anh ta đã tiến tới trước mặt Từ Lam Khiết, không phân biệt nặng nhẹ bắt chặt lấy cổ tay cô.
Từ Lam Khiết sợ hãi dùng sức giấy dụa.
Nhưng cô là một cô gái yếu đuối làm sao có thể địch lại trước sức mạnh của một thanh niên cường tráng.
Cô căn bản không thể giãy ra được.
Thượng Quan Hành Ngữ nâng cánh tay phải lên, chuẩn bị cưỡng ép Từ Lam Khiết uống cổ độc.
Mà ngay tại thời khắc nghìn cân treo sợi tóc này, đột nhiên Thượng Quan Hành Ngữ co giật toàn thân, theo bản b8hấn Hi V4Ú Ehứữïg14S:10E/161016 8G năng buông lỏng Từ Lam Khiết ra, đồng thời dùng tay phải ôm lấy cổ tay trái, hét thảm một tiếng.
Anh ta nhìn vào cổ tay trái của mình và kinh hãi phát hiện cổ tay trái của mình đã bị một chiếc ngân châm đâm xuyên qua.
Hơn nữa nơi bị đâm trúng chính là thống huyệt.
Đau đớn bứt rứt, khiến nước mắt anh ta không tự chủ được rơi xuống.
Ngân châm này từ đâu tới?
Còn Từ Lam Khiết thì vui mừng khôn xiết.
Là Huyền Tần đến.
Huyền Tần dùng ngân châm cản Thượng Quan Hành Ngữ lại.
Người của gia tộc Thượng Quan đều nhìn đến mơ hồ.
Đây là tình huống gì vậy?
Phải biết rằng, thị vệ của gia tộc Thượng Quan đều là cao thủ ngàn dặm mới tìm được một người, lần cuối cũng là những người xuất thân từ các bộ đội đặc chủng trình độ cao nhất.
Một mình anh đã giết hàng chục người gác cổng của gia tộc Thượng Quan.
Người này, có chút tài năng.
Người đến không phải ai khác, mà chính là Duyệt Huyền Tần.
Từ Lam Khiết nhất thời bật khóc nước mắt như mưa, chạy về phía Diệp Huyền Tần, nhào vào lòng anh ôm chặt một phen.
“Huyền Tần, vừa rồi bọn họ muốn hạ độc em, khiến em sợ muốn chết.”
Diệp Huyền Tần đau lòng một trận nói: “Anh xin lỗi Lam Khiết, là anh đã không bảo vệ tốt được em.”
“Đừng lo lắng, anh nhất định sẽ báo thù này cho em!”
Những người của gia tộc Thượng Quan lúc này mới biết hóa ra anh chính là Diệp Huyền Tần.
Không nghĩ tới lại đến nhanh như vậy đã tìm đến cửa.